"A, anh nhẹ một chút thôi, đây là lần đầu của tôi"
Mồ hôi ướƭ áƭ dính trên hai cơ thể tʀầռ tʀʊồռɢ trên giường, cô nhăn nhó vì khó chịu lúc hắn ra vào.
Hắn ngỡ ngàng, đi ¢нơι gáι lần đầu và cũng gặp phải gái Còn tr**h?
"Lần đầu, sao cô không nói sớm?"
"Tôi....tôi là nhân viên mới"
Cặp mày sắc lẹm của hắn nhíu chặt lại, men R*ợ*u khiến cho hắn mờ mắt không để ý đến nơi khóe mắt cô có vài giọt nước. Giống như miễn cưỡng chịu đựng Dưới *** mình.
"Thả lỏng đi sẽ bớt đau" một sự ôn nhu từ ánh mắt, hành động mãnh liệt cũng giảm đi mấy phần.
Cô ừ một tiếng nhẹ rồi thả lỏng người chịu đựng, *** khiến cô dịu hơn hẳn.
Sáng hôm sau, hắn thức dậy, đầu đau như 乃úa bổ. Bước xuống giường vừa mặc đồ thì thấy cô đang ngồi co rắp nơi một góc tường. Vội lên tiếng áy náy xin lỗi.
"Xin lỗi, đêm qua tôi làm hơi quá với cô"
"Không sao, đây vốn là công việc của tôi"
Cô lấy tay lau đi nước mắt đọng trên mặt ngẩng đầu lên đối diện mặt nói với hắn, cảm xúc giấu kín sau nụ cười.
"Tôi...tôi....sẽ chịu trách nhiệm với cô"
"Tôi không sao thật mà, đây là trách nhiệm tôi phải phục vụ khách" Tay cô chơi vơi trong không trung khua khua từ chối lời đề nghị.
"Nhỡ sau này con tôi không ba thì sao?"
Hắn cài lại mấy cái cúc áo rồi nghiêm nghị nói, đêm qua quả thật không có dùng biện pháp, cái nhỡ ở đây không thể lường trước được.
Cô chỉ đành ngậm ngùi xin nghỉ việc theo hắn về nhà, cô mồm chữ O mắt chữa A ngắm nhìn căn biệt thự. Cô chưa hết bỡ ngỡ vì sự sang chảnh của căn biệt thự thì bị anh làm cho giật mình.
Hóa ra, hắn giàu hơn cô tưởng.
"Yên tâm tôi thừa khả năng nuôi em"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.