Câu nói tiếp theo của bác sĩ khiến ba người đều ૮ɦếƭ lặng
- Phổi có vấn đề? Vậy phải làm thế nào?
Giai Lạc cất lời, giọng nói có phần hơi run run
- Hiện tại phải đợi sức khỏe bệnh nhân phần nào hồi phục chúng tôi mới có thể tiến hành ca phẫu thuật. Dự kiến là vào năm ngày tới
Sau khi vị bác sĩ rời đi, ba người nhìn nhau im lặng, Tiểu Giang như nhớ ra gì đó lập tức lên tiếng
- Lão gia, Lục tiểu thư tôi xin phép đi thông báo tình hình cho thiếu...à không Nguyệt tiểu thư
- Con bé có bị làm sao không?
- Cô ấy chỉ là hoảng sợ quá độ nên mới ngất xỉu, ngoài ra thì không bị gì cả thưa lão gia
Nhận được cái gật đầu của ông Lãnh Hàn, Tiểu Giang liền sải chân về phía phòng bệnh Hy Nguyệt
- Trợ lý Giang, anh...đừng nói với chị ấy về việc phổi của anh hai tôi có vấn đề
- Vâng, tôi biết rồi
...
- Nguyệt à, nghe lời mình đừng lo lắng quá
Thiên Nhi sau khi nhận được cuộc gọi từ Khánh Hà cũng đã nhanh chóng có mặt
Hy Nguyệt không nói gì chỉ gật nhẹ đầu với Thiên Nhi. Tầm gần hơn năm phút sau, có tiếng bước chân tiến đến phòng bệnh của cô càng ngày càng rõ, Hy Nguyệt ngước lên nhìn thì ra đó là Tiểu Giang
- Tôi đến để báo tình hình của Lục tổng
- Thế nào? Anh ấy có sao không?
Trợ lý Giang nhìn cô rồi mỉm cười đáp
- Bác sĩ nói là viên đạn đã được xử lý hiện tại không có vấn đề gì...chỉ là...
Cậu định nói về tình trạng phổi của ông chủ mình cho Hy Nguyệt nhưng bỗng dưng lại nhớ lời Giai Lạc nói vừa nãy
"Đừng nói với chị ấy về việc phổi anh hai tôi có vấn đề"
- À không có gì ca phẫu thuật rất thành công, hiện giờ Lục tổng đã được chuyển sang phòng hồi sức
- Tốt quá rồi
Nghe hai từ "không sao", nội tâm Hy Nguyệt như với được vàng. Trên môi đã xuất hiện nụ cười rồi lại tự lẩm nhẩm
- Không còn việc gì tôi xin phép đi trước
Tiểu Giang cúi người chào cô rồi xoay người đi. Ba tiếng "thiếu phu nhân" gọi đã thuận miệng, đột nhiên bây giờ lại phải kêu "Nguyệt tiểu thư" quả thật là Tiểu Giang có chút không quen
- Cậu nghe gì không Thiên Nhi? Anh ấy không sao, anh ấy không bị gì cả
Cô nắm lấy hai tay của Thiên Nhi, nét mặt khác xa so với vẻ ủ rũ vừa rồi
Đến lúc Lục Lãnh Phong tỉnh lại đã là chuyện của ba tiếng sau. Anh từ từ mở mắt, điều đầu tiên cảm nhận là mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi tiếp ngay sau đó là cơn đau từ vết mổ ở ng trái
Giai Lạc và ông Lãnh Hàn đã được Cố Mộc lái xe đưa về nhà nên hiện tại chỉ còn lại mỗi trợ lý Giang ở cùng anh
- A! Lục tổng ngài tỉnh rồi
Tiểu Giang vui mừng nói sau đó liền lấy điện thoại thông báo cho Cố Mộc
Nhận được tin Lục Lãnh Phong tỉnh lại cả Giai Lạc và Cố Mộc đều nhanh
...
Hai mươi phút sau
*Cạch*
Vợ chồng Cố Mộc cũng đã đến bệnh viện, Giai Lạc từ từ bước lại bên giường bệnh, nhìn Lục Lãnh Phong nói
- Anh cứ uống R*ợ*u rồi lại *** bây giờ phổi có vấn đề rồi đấy
Lục Lãnh Phong nghe cô em gái mình nói chỉ cười nhạt
- Anh biết sức khỏe của anh mà. Chuyện này Hy Nguyệt...có biết chưa?
- Em không cho Tiểu Giang nói
Giai Lạc lắc đầu đáp
...
Quay lại phần Hy Nguyệt, sau khi nghe tin từ Tiểu Giang và đã chắc chắn Lục Lãnh Phong không sao cô cũng đã yên tâm hơn phần nào
Sức khỏe cũng không có vấn đề gì nên cô đã bảo Thiên Nhi về cửa hàng của cô ấy. Vì thế, hiện tại chỉ có Khánh Hà ở cạnh Hy Nguyệt
Đến tối hôm ấy, Hy Nguyệt ngồi trên giường bệnh, vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ
- Khánh Hà...
- Hả? Có gì sao chị?
Hy Nguyệt hơi đắn đo rồi quyết định nói ra quyết định của mình
- Em cho người...xử lý các bài báo đó đi
- Dạ? À em biết rồi, em sẽ làm ngay. Chị yên tâm
Dứt lời, Khánh Hà liền gọi điện cho ai đó. Cô hiểu lời của Hy Nguyệt có ý gì nhưng Khánh Hà lại không ngờ rằng:
Hy Nguyệt còn yêu hắn ta nhiều đến vậy, chỉ vì một viên đạn mà cô sẵn sàng bỏ đi kế hoạch suy tính, thực hiện suốt ba năm.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.