“Đừng nghĩ ngợi lung tung. Em là người đầu tiên, cũng sẽ là người cuối cùng khiến tôi làm việc này.”
Tôi giật mình, ngước mắt nhìn Nicolas. Giọng gã ấm thật. Ấm đến mức tôi chỉ muốn mãi chìm đắm trong gã mà thôi.
Gần hai mươi năm, tôi chịu nhiều sự lạnh lẽo, buốt giá của xã hội và cả người đàn ông ấy nên tim tôi cũng sớm đã đóng băng rồi.Nhưng sự nồng nhiệt và cuồng nộ của gã một lần nữa đã giúp tôi quay trở lại cuộc sống này.
“Célina, em nghe tôi nói không?”
“Hả…”
Nicolas lay người tôi một chút, cũng đã kéo váy lên cao giúp tôi rồi.
Tôi mãi đắm chìm trong suy nghĩ mà không nhận ra Nicolas gọi mình. Nhưng gã hình như không để tâm đến việc tôi lơ gã, chỉ là tuỳ ý nói:
“Xong rồi. Tôi đưa em xuống sảnh lễ tân, bác sĩ riêng của tôi đã ở đó.”
“Anh… gọi từ lúc nào?”
Tôi được gã kéo người đứng dậy, tôi nhìn như không được nghe gã gọi Honstan từ bao giờ. Nhưng gã chỉ nhún vai, chẳng nói lời nào nữa nắm chặt tay tôi rời khỏi phòng.
Tay tôi rất nhỏ. Tôi được Nicolas nắm, tay gã bao trùm lấy tay tôi tạo nên cảm giác an toàn. Dù là vậy nhưng tôi vẫn cố né tránh những chiếc camera cùng những người xung quanh. Nicolas lại khác, gã vẫn ung dung như không có việc gì xảy ra vậy.
Phải biết rằng tôi thường xuyên đi cùng Lịch Trượng đến đây bàn việc, gương mặt tôi đã quá quen với bọn họ rồi. Lần này nhìn thấy đối thủ của Lịch Trượng đang nắm tay tôi, ai mà không bất ngờ cơ chứ.
Cũng thật buồn cười… họ cho rằng tôi và Lịch Trượng sẽ là một cặp, nhìn bọn tôi đẹp đôi thế kia mà? Nhưng ít ai thấu hiểu rằng tôi và hắn chỉ là một mối quan hệ chủ tớ bình thường mà thôi…
“Célina, nếu để tôi biết em còn để tâm đến Lịch Trượng, đảm bảo hắn sẽ không được yên ổn.”
Nicolas cảm nhận tôi đã quá lơ là những việc trước mắt mà buông một câu hù doạ.
Tôi chỉ cười cười, bước nhanh một bước sát cạnh bên gã, tôi ngã đầu vào vai gã mà nhẹ nhàng nói những lời ngọt ngào.
“Nicolas thân yêu, sau này chỉ nhớ đến anh. Thể xác tôi thuộc về anh, tất cả đều dành cho anh.”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.