" Chúng ta đi chọn giày và nữ trang thôi "
" Dạ chồng "
Phía sau một người đàn ông ôm mặt ấm ức nhìn theo bóng cô, hận không thể Gi*t ૮ɦếƭ cô ngay tại lúc này.
~ Khu Giày ~
" Em thử đi " Anh mang lại một đôi giày dành riêng cho những buổi tiệc dạ hội, nhẹ nhàng mang thử vào chân cô.
" Chồng chọn đôi này đẹp quá " Cô vỗ tay, tấm tắc khen ngợi.
Những nhân viên nữ đứng kế bên thấy vậy liền nở nụ cười khinh thường trên môi.
~ Khu trang sức ~
" Chồng ! Vợ thích cái này " Cô chỉ tay vào hộp trang sức có giá bình thường, chu chu môi nói.
" Tôi lấy bộ này với bộ đó ! Nhanh chóng gói lại " Anh cầm tới một bộ đắt nhất đặt xuống, thanh toán luôn hai bộ.
~ Khu Make Up thứ 2 ~
" Từ tổng yên tâm ! Tôi sẽ không làm ngài thất vọng " Người phụ nữ xinh đẹp sắc sảo nhìn anh, nói.
" Em ở đây không được làm loạn ! Anh đi một chút sẽ quay lại " Anh nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai cô, nói.
" Dạ chồng " Cô cười tươi.
Anh để cô ở đó cho thợ make up, về phần anh thì qua khu của nam để mua trang phục.
~ 1 giờ sau ~
Anh xong việc của mình, nhanh chóng chạy qua phía cô.
" A ! Chồng về rồi " Cô vừa thấy anh về liền nhanh chóng chạy qua ôm anh.
" E hèm... Vợ..... Em bỏ anh ra được không ? " Anh quay mặt về phía khác, không giám nhìn thẳng vào cô.
Anh còn phải tham dự buổi tiệc dạ hội này, không thể vì cô mà mất kiểm soát được.
Cô buông anh ra, đứng thẳng dáng người lên.
Bộ lễ phục dạ hội màu đỏ được khoác trên người cô tạo nên những đường cong đẹp hoàn mĩ, đôi giày cùng với bộ trang sức đắt tiền trên người cô phối hợp với bộ lễ phục khiến người ngoài nhìn vào liền cảm thấy ghen tị với nét đẹp quý tộc của cô.
" Chúng ta đi thôi " Anh đưa tay trái lên, nói, nhưng mặt vẫn quay về hướng khác.
Cô luồn tay qua tay anh rồi hai người cùng nhau bước đi, trai tài gái sắc đi bên nhau khiến mọi vừa ngượng vừa ghen tị.
~ Tại buổi tiệc dạ hội ~
Mọi người khi thấy cô cùng anh bước vào liền ngạc nhiên, ánh mắt không khỏi tò mò nhìn cô.
" Chào Từ tổng " Một người đàn ông trạc năm mươi tuổi cầm ly R*ợ*u vang trên tay, bước ra chào anh.
" Chào Kim giám đốc " Anh cười nhẹ nhàng chào lại.
" Đây là người tình mới của anh sao ? Không ngờ chỉ trong một tháng mà anh đã thay đến bốn người đi bên cạnh " Ông ta lắc nhẹ ly R*ợ*u vang, cố tình nói lớn để nhục mạ anh.
Ánh mắt thèm thuồng của ông ta luôn đảo trên người cô.
Cô thấy vậy liền e sợ, trốn phía sau người anh.
Anh nhíu mày, nói lớn.
" Cô ấy là vợ tôi ! Lâm Vi Nhi "
Mọi người nghe vậy liền ngỡ ngàng, có người thậm chí còn vì lời nói của anh mà rơi cả ly R*ợ*u đang cầm trên tay.
" Vợ ? Thì ra là người mà lần trước anh nói là ngốc nghếch ! Không xứng đáng làm vợ anh đấy sao ? Haha " Ông ta được phen cười lớn, cố ý châm chọc anh.
" Chồng ! Vợ không muốn ở đây nữa ! Vợ muốn về " Cô thấy mọi người ai ai cũng nhìn chầm chầm vào mình, liền ứa nước mắt nói anh.
" Được thôi ! Chúng ta đi " Anh thấy cô như vậy liền đau lòng, nhanh chóng đưa cô rời đi.
" Từ tổng ! Cưới phải cô vợ ngốc chắc anh xấu hổ lắm ? Haha "
" A Chồng " Cô vừa đi được ba bước liền bị trật chân, ngã thẳng vào người anh khiến anh không kịp phòng bị mà ôm cô ngã thẳng xuống nền nhà.
* Đoàng *
Ngay lúc anh và cô vừa ngã xuống cũng là lúc tiếng S***g từ đâu vang lên.
Phát S***g ấy sệt qua người anh và ghim thẳng vào đầu ông ta.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.