_Chuyện này, ta không dám.
.
!!
Quản gia Hàn khó xử mà lên tiếng, ông biết anh là người rất quy tắc nên không muốn làm trái ý.
.
_Bác cứ yên tâm cháu sẽ nói chuyện này lại với anh ấy.
.
!!
Như hiểu rõ suy nghĩ của quản gia Hàn, cô vội lên tiếng như để bác yên tâm mọi chuyện đã có cô giải quyết.
.
_Vậy được, nếu không còn việc gì căn dặn ta xin phép lui vào trong làm việc.
.
!!
_Dạ, bác cứ đi làm việc đi, cháu sẽ đợi anh ấy về ạ.
.
!!!
Sở Diệu Linh nghĩ Hàn Hạo Dương có việc quan trọng cần giải quyết nên không muốn làm phiền.
.
Một mình đi dạo vòng quanh biệt thự, ngắm khung cảnh nên thơ tuyệt đẹp, ngồi lên cái xích đu trong vườn ngắm nhìn những bông hoa xinh đẹp thua nhau nở rộ mà khoe sắc.
.
Ánh nắng buổi chiều dịu nhẹ làm sao, những tia nắng đỏ hoàng hôn như bao trùm khắp mọi nơi, làn gió nhè nhẹ thổi bay từng sợi tóc mai của người con gái.
.
Tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ, Sở Diệu Linh được sống thật với chính mình, không cần phải lúc nào cũng tỏ ra là mình mạnh mẽ.
.
Bây giờ bên cô đã có anh, người luôn yêu thương, quan tâm và chìu chuộng, tất cả như một giấc mơ nếu có thể cô cũng không muốn tỉnh lại, chỉ muốn mãi chìm đắm trong giấc mơ đẹp này!
Kiếp trước là người sống trong cô độc, không hiểu thế nào là tình thân của gia đình, tình yêu nam nữ, những thứ đó quá xa vời với cô.
.
Bây giờ cô là Sở Diệu Linh, tiểu thư Sở gia, cô phải sống thật tốt để Sở Diệu Linh trên trời mới có thể yên lòng mà mĩm cười.
.
Đang miên man chìm vào những suy nghĩ của riêng mình, tiếng chuông điện thoại reo lên như cắt ngang dòng suy nghĩ ấy.
.
Cô sực tĩnh, cầm điện thoại lên xem người gọi đến là ai, khuôn miệng hơi cười giọng nhẹ nhàng cất lên.
.
_Mình nghe đây.
.
!!
_Sở.
Diệu.
Linh cậu hay lắm quay về cũng không báo với mình một tiếng.
.
!
Cậu có còn xem mình là bạn của cậu nữa không vậy.
.
!
Ngọc Nhi tức đến gằn từng chữ tên cô, hận không thể hét lớn vào mặt cô cho hết giận, nếu không phải mẹ Sở nói cô cũng không biết cô bạn thân của mình đã quay lại thành phố A.
Vậy mà lại không nói với cô tiếng nào, thật khiến cô tức ૮ɦếƭ mà, có còn xem cô là bạn hay không nữa.
.
_Mình xin lỗi, là mình không tốt, mình quên mất là phải báo với cậu một tiếng.
.
!!
Bây giờ mình gặp nhau đi, mình sẽ khao cậu bữa hoành tráng để chuộc lỗi được không.
.
!!
_Cậu đã nói vậy, mình cũng không thể trách cậu được nữa.
.
tạm tha cho cậu đó, không có lần sau đâu.
.
!!
Nếu có lần sau mình sẽ không thèm điếm xỉa tới cậu nữa.
.
!
_Được, được mình sẽ không vậy nữa, chuyện gì mình cũng sẽ nói với cậu được chưa.
.
!!
_Vậy thì tạm đươc.
.
!!
_Giờ cậu đợi mình thay quần áo, sẽ qua đón cậu ngay.
.
!!
Nói xong cả hai cúp máy, cô quay lại phòng thay quần áo, trang điểm nhẹ rồi xuống hầm đổ xe!
Bước vào hầm đổ xe, cô phải há hốc mồm ngạc nhiên mà nhìn, phải công nhận xe anh toàn là những loại xe đắc tiền, lại toàn là phiên bản giới hạn, chỉ có một đến hai chiếc trên thế giới!
Ở đây rất nhiều loại xe khác nhau, cô lấy đại một chiếc đi vậy, chắc anh sẽ không biết đâu.
.
Những chiếc xe này cô đã từng chạy qua hết cả rồi, nên không thể làm khó gì được cô!
Sở Diệu Linh lái xe đến Lâm gia để đón cô bạn thân của mình, vừa đến trước cổng đã thấy Ngọc Nhi đứng đợi ở đó.
.
_Ngọc Nhi lên xe đi.
.
!!
Cô hạ kính xe xuống gọi cô bạn thân của mình, Ngọc Nhi nhìn chiếc xe mà há hốc mồm nhìn cô.
.
_Đây không phải là chiếc Rolls_Royce phiên bản giới hạn, trên thế giới chỉ có một chiếc hay sao.
.
!!
Mà chủ sở hữu của nó không ai khác chính là Hàn Hạo Dương, khiến cô hơi nghi ngờ cô bạn thân này lại có chuyện đang giấu cô đây mà!
_Đúng vậy là chính là nó đó.
.
!!
Sở Diệu Linh nhìn cô bạn thân mình thông hiểu về xe như vậy mà vơ tay lên tán thưởng, giọng đầy kiêu kì.
.
_Đây không phải xe của Hàn thiếu hay sao, sao cậu lại lái nó.
.
??
Ngọc Nhi không kiềm được sự tò mò của mình mà hỏi cô.
.
_Đúng vậy là xe của anh ấy, mình chỉ mượn tạm một chút.
.
!!
_Hai người chẳng lẽ! là đang.
.
!!
Ngọc Nhi bị cô đưa từ bắt ngờ này đến bất ngờ khác, bước đến mở cửa ngồi vào ghế lái phụ nhìn cô.
.
không ngờ rằng chỉ mới mấy tháng không gặp vậy mà lại xảy ra nhiều chuyện khiến cô không ngờ.
.
_Hai đứa mình đang ở bên nhau, cũng sắp kết hôn đang định nhờ cậu làm phụ dâu cho mình đây.
.
!
Sở Diệu Linh vừa nói vừa vơ cái tay đang đeo chiếc nhẫn mà anh đã cầu hôn cô lên cho Ngọc Nhi xem, khuôn miệng nở lên nụ cười rạng rỡ.
.
_A Linh Linh không ngờ nha, cậu còn nhiều chuyện giấu mình như vậy.
.
!!
Mau khai ra nhanh lên!.
.
Ngọc Nhi nói xong chòm qua người cô mà chọt lét khắp người, khiến cô vì nhột mà cả người uốn éo cười lớn lên mà xin tha.
.
_Mình sẽ kể hết cho cậu nghe.
.
cậu dừng lại đi.
.
!!
Một lúc Ngọc Nhi cũng dừng động tác tay lại, ngồi lại ngay ngắn, nghe Sở Diệu Linh kể lại toàn bộ câu chuyện xảy ra suốt mấy tháng nay.
.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.