Lúc về đến nhà thì thấy bố mẹ tôi đang ăn cơm, tôi chào một tiếng rồi đi vào trong phòng.
Ngồi nghỉ ở trên giường một lúc, sau đó tôi lấy điện thoại ra tìm số điện thoại của bà Khương.
“Alô, xin chào,” Trong điện thoại là tiếng nói vô cùng dịu dàng của bà Khương: “Tiếu tiên sinh đấy à?”
“Là cháu đây bác Khương, cháu hi vọng bà có thể giải thích cho cháu một chút,” Tôi nói: “cháu nghĩ là bác sẽ không thể nào không biết rõ được chuyện Phương tiên sinh muốn cháu làm kiểu ‘bạn bè’ gì với anh ấy.”
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ, tôi nghe thấy bà Khương nói: “Tôi biết.”
“Vậy đáng lẽ ra bác phải nói rõ ràng với cháu trước chứ!” Tôi có hơi bực mình, có cảm giác như mình bị lừa vậy.
“Thật sự xin lỗi, Tiếu tiên sinh, thứ lỗi cho tôi vì lúc ấy đã không nói rõ chuyện này.” Bà Khương nói: “Tại vì từ nhỏ đến giờ Phương Phương chưa từng có hứng thú với ai bao giờ cả, cho nên khi thằng bé nói nó thích cậu, tôi đã vui đến nỗi không biết nên làm thế nào cho phải, thật sự không còn tâm trí đâu để đi suy xét đến giới tính của cậu nữa.”
“Cho nên đối với tôi mà nói, chỉ cần cậu không phải là người xấu, không làm tổn thương đến thằng bé, thì như vậy là đã đủ rồi.”
“Tiếu tiên sinh, lời giải thích này có thể chấp nhận được chứ?”
Tôi cầm điện thoại, mãi mà không nói câu gì cả. Bà Khương cũng không ngắt máy. Hô hấp của tôi có hơi dồn dập, tôi nghĩ chắc là bà cũng nghe thấy được.
“Bác Khương, bác làm như vậy khiến cho cháu cảm thấy rất rối loạn.” Tôi cầm điện thoại nhìn xuống sàn nhà, ở chỗ đó có một chiếc dép.
“Bởi vì cháu là gay.” Lúc nói đến chữ cuối cùng giọng nói của tôi có hơi run rẩy, nhưng tôi biết lúc này nên thẳng thắn về chuyện này chứ không nên giấu diếm.
Tôi còn tưởng sau khi tôi come out xong bà Khương sẽ nói mấy câu khách khí để bảo tôi cách xa con trai bà ra một chút, nhưng không ngờ bà Khương lại chỉ hỏi đúng một câu: “Thế thì sao? Chuyện này có vấn đề gì à?”
Nhất thời tôi bị bà hỏi đến cứng họng, mãi lúc sau mới nói: “Bác không sợ là cháu sẽ, ừm, làm gì đó với con trai bác à…”
“Tiếu tiên sinh,” Tôi nghe thấy tiếng bà ngậm cười: “Điều tôi nên lo lắng hẳn phải là Phương Phương sẽ làm ra chuyện gì đối với cậu mới đúng.”
Tôi: …
Bà Khương lương tâm của bà không bị cắn rứt thật đấy à?!!!
—
#VL: Suýt thì quên TT.TT Dạo này trời cứ mưa liên miên ngập lụt suốt thôi. Nghe nói sắp sắp có bão về, mà chịu ảnh hưởng nặng nhất sẽ lại là các bác miền Trung Mong cho đợt này nếu có bão thật thì cũng sẽ đi qua nhanh và để lại ít hệ lụy.Mọi người cố gắng hết sức cẩn thận khi đi ra đường nhé:< Hôm qua mình đi ra đường vừa mưa vừa gió, suýt thì bị bay cả người lẫn xe:
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.