Đêm đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều về Dương Triết. Cuối cùng quyết định cho bản thân cũng như cậu ta một cơ hội để yêu thương nhau. Mặc cho trước đó bị phản bội khiến tôi rụt rè hơn trong tình yêu nhưng không thể thay đổi được sự thật tôi đã hoàn toàn rung động trước Dương Triết...
Giờ ra chơi tôi đến lớp 11-A5, chưa cần hỏi mấy người trong lớp đã nói: " Chị tìm Dương Triết hả ? Cậu ấy bị gọi lên phòng hội đồng rồi."
Tôi sững sờ, không cần hỏi lý do mà đã một mạch chạy đến đó. Cái thằng nhóc này còn muốn gây ra bao nhiêu rắc rối nữa đây ?
Vừa đến cửa phòng hội đồng tôi đã nghe thấy giọng nói tràm đầy khí chất của Dương Vy: " Dương Triết !! Mày nhìn lại mày đi. Lỡ cái mặt này không dùng được nữa thì sao ? Mày nghĩ ngoài khuôn mặt này ra trên người mày còn cái gì tốt đẹp hơn hả ? Mày nên nhớ mày sống dựa vào nhan sắc đấy !! "
Chất giọng chán nản của Dương Triết cũng vang lên: " Bà chị ồn quá ~ "
" Hai chị em nhà mày đúng là thứ mấy dạy, đã đánh con trai tao thành ra như thế còn không biết mở mồm xin lỗi à !!? Tao sẽ kiện chúng mày." Lại thêm một giọng nói nữa, nhưng giọng này tôi nghe liền nhận ra ngay...là mẹ của Đình Hiếu...không lẽ Dương Triết đánh nhau với Đình Hiếu !!?
Dương Vy nói bằng giọng đầy khinh bỉ: " Vậy bà có nhu cầu muốn thuê luật sư không ? Đây là danh thiếp của tôi. Yên tâm, trước giờ tôi chưa từng thua vụ kiện nào."
" Mày...con gái con đứa mất dạy !! Không biết tôn trọng người lớn."
Lúc này giáo viên mới lên tiếng giảng hòa, khi hỏi lý do đánh nhau cả hai nhất quyết không trả lời.
Tôi nhìn qua cửa sổ, Dương Triết nhìn thấy tôi liền thay đổi sắc mặt, cậu ta nắm chặt ghế như muốn chạy ngay ra ngoài. Dương Vy vừa nhìn đã hiểu, sắc mặt chị ta trầm xuống, khẽ cúi người cầm chiếc cao gót 15 phân gõ rầm lên bàn, quát lớn: " Thằng kia ! Mày dám lấy Kỳ Thư ra để khiêu khích em trai tao à ?? "
Dương Triết vẻ mặt càng thêm chán nản, thở dài: " Dừng lại đi chị ~ giữ nết, giữ nết."
" Giữ cái beep, không cần biết lý do là gì nhưng động đến em dâu tương lai của tao là sai lầm rồi, bị đánh thế vẫn còn nhẹ, để tao phang thêm mấy gót vào mặt nó cho hả lòng hả dạ." Nói rồi chị ta vươn cả người sang định đánh con nhà người ta thật. Đúng lúc này cửa phòng mở toang ra, một người phụ nữ soang chảnh cầm ví Gu cì đi dép Đôn trề bước vào...là hiệu trưởng !!! tôi sốc đến há hốc mồm.
Mẹ Đình Hiếu thấy vậy ngay lặp tức nói: " Hiệu trưởng, bà xem, hai chị em nhà này đã đánh con tôi rồi còn làm loạn, đúng là cái thứ mất dạy. Bà xem thế nào giải quyết đi."
" Dương Triết ! Dương Vy ! " Hiệu trưởng đanh giọng quát thẳng vào mặt hai người họ, tôi sợ đến bủn rủn tay chân.
" Là ai !? Con dâu mẹ là ai nói mau !! " Vẫn là vẻ mặt nghiêm túc nhưng câu nói hoàn toàn trái ngược !! Tôi suýt chút nữa ngã rầm ra đấy vì sự quay xe quá ngoại mục của cô hiệu trưởng.
Không chỉ tôi mà cả đám người ngồi trong phòng cũng đều kinh ngạc vì điều đó, nhất là mẹ của Đình Hiếu: " Hiệu...hiệu trưởng ?? Bà vừa mới nói cái gì ? "
" Con tôi rất ít khi đánh người, nếu nó đánh con bà thì chắc chắn thằng bé cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Nếu muốn kiện thì xin mời. Và nói trước tôi cũng sẽ kiện con bà vì tội làm tổn hại đến nhan sắc của con tôi. Luật sư bà có thể thuê con bé nhà tôi cũng được. Tôi không phiền đâu."
Ai đó đó giận đến tím người, nằng nặc kéo con trai về nhà. Lúc này trong phòng chỉ còn lại một nhà ba người, và tôi đứng ngoài cửa sổ...
" Thế giờ nói đi, con dâu mẹ là ai ? Là vật thể lạ nào làm con zai chán đời của mẹ phải động tay động chân với người khác thế ? "
Tôi nghe xong liền cảm thấy nhột nhột...tự dưng lại thành vật thể lạ...
" Ngoài kia kìa." Dương Vy không ngần ngại mà chỉ tay thẳng đến chỗ tôi, và tất nhiên bị đòn đánh bất ngờ như thế khiến tôi 36 kế chạy là thượng sách. Chạy trong sự lo lắng và bất an.
Tôi biết Dương Triết sẽ đuổi theo nên đã chạy đến phòng y tế của trường. Đúng như dự đoán, chỉ 1 phút sau cậu ta đẩy cửa đi vào: " Chị cố tình đúng không ? "
Tôi ôm hộp sơ cứu trong tay, vỗ vỗ lên giường: " Lại đây."
Cậu ta ngoan ngoãn ngồi xuống, nhìn kỹ thực ra cũng không có bị thương gì nhiều, chỉ là xước một chút ở trán, chỉ cần dán băng cá nhân là ổn.
" Tại sao lại đánh nhau ? "
" Là anh ta đánh tôi trước."
" Vì tôi ? "
Dương Triết lúc này như đứa trẻ đang giận dỗi, cậu ta quay mặt đi chỗ khác: " Anh ta nói chia tay người yêu sẽ quay lại với chị, nói chị vẫn còn thích anh ta nên sẽ tha thứ. Tôi không nhịn được."
Tôi rất muốn bật cười nhưng phải nhịn xuống, nhẹ giọng dỗ dành: " Tôi không còn thích Đình Hiếu từ lâu rồi."
Dương Triết vẫn quay lưng về phía tôi: " Thật không ? "
Tôi lấy hết can đảm tựa lên lưng Dương Triết, nhỏ giọng vì ngượng: " Tôi hiện tại không thích ai ngoài cậu."
"..." Cậu ta nghe xong không có bất cứ một phản ứng gì, phải 1 phút sau mới bất ngờ xoay người ôm trọn tôi vào lòng: " Chị đừng nói thêm gì nữa. Tôi sẽ điên lên mất."
Tôi ngoan ngoãn nằm trong vòng tay ấm áp kia, cảm nhận từng hơi thở gấp gáp của Dương Triết, không dám cử động vì sợ sẽ làm ai đấy điên lên thật...
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.