"Thế còn sinh đôi"
"Không...không có trong hợp đồng thỏa thuận"
"Cưới"
"Hả...cưới? Anh..."
"Dù trai gái, hay là sinh đôi tôi cũng sẽ cưới em"
Lâm Sâm mỉm cười chầm chậm bước đến xoa xoa phần bụng hơi nhấp nhô của Tử Lạp, cô nghe xong nét mặt ngượng ngùng đỏ ửng quay đi tránh né.
Ai cưới anh ta chứ? Tử Lạp chỉ đang làm tròn bổn phận của mình, sinh con xong xuôi Tử Lạp phải rời đi vì cô đã cam kết từ trước.
Lâm Sâm thấy Tử Lạp không chút phản ứng, anh khẽ nhíu mày nâng cằm cô lên, ghé sát mặt xuống
"Định từ chối tôi"
"Dù sao tôi cũng lấy đi thứ quan trọng em gìn giữ nhiều năm, nên dĩ nhiên phải đền bù"
Tử Lạp bặm môi cô cứng họng không nói thành lời đôi mắt to tròn cũng chẳng dám đối diện với Lâm Sâm, anh phì cười.
"Tôi đã ngỏ lời? Em dám không gả"
"Tôi..."
Tử Lạp còn chưa kịp nói thành câu đã bị Lâm Sâm khóa môi bằng nụ hôn bất ngờ, chả biết từ khi nào anh lại rung động có cảm tình với Tử Lạp trong khi suốt bao nhiêu năm anh không gần nữ giới.
(...)
Hôm đó, Lâm Sâm đưa Tử Lạp đến bệnh viện kiểm tra.
Sau các bước làm xét nghiệm thì đúng thật Tử Lạp đã mang thai, hiện tại thai nhi vẫn còn bé nên chưa biết trai hay gái, bác sĩ hẹn Lâm Sâm tháng sau cùng cô quay lại.
Biết được tin mừng hai ông bà phu nhân vui sướng không tả nổi, mẹ Lâm Sâm còn chuẩn bị tiền thêm để cho Tử Lạp làm quà, tất bật sửa soạn buổi tiệc chào đón Tử Lạp về.
Bà hăng say bày biện thức ăn miệng lẩm nhẩm.
"Cuối cùng cũng có cháu"
"Bước tiếp theo nên làm gì đây"
"Làm đám cưới"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.