"Thằng này, vợ tao mày làm gì vậy hả"
"Vợ..."
"Tử Lạp, em mau qua đây cho tôi"
Tử Lạp cắn răng cúi đầu bước sang chỗ Lâm Sâm không một lời giải thích với người đàn ông kia, Lâm Sâm tối mặt, anh nắm chặt cánh tay Tử Lạp kéo đi rời khỏi nhà hàng, bữa ăn tối cùng khách hàng anh lập tức gọi trợ lý hủy bỏ.
Người đàn ông kia chỉ biết há hốc miệng ngơ ngác nhìn theo.
Lâm Sâm hầm hực đi thẳng ra xe, Tử Lạp thấy anh căng thẳng cũng chẳng dám nói năng gì, sợ Lâm Sâm trách phạt nêm đành lặng thinh bỏ mặc cô bạn thân ở bên trong một mình.
Trên đường về.
Bầu không khí trong xe trùng trùng mùi lạnh tanh, Tử Lạp bẽn lẽn liếc mắt nhìn Lâm Sâm thà nói một lời còn khiến Tử Lạp đỡ sợ, đằng này...
Tử Lạp bặm môi chẳng dám nhúc nhích.
Về đến biệt thự, Lâm Sâm thả Tử Lạp xuống rồi một mình lái xe đi tiếp, Tử Lạp khẽ quay đầu nhìn, cũng chẳng rõ là anh đi đâu, cô thở dài chầm chậm bước vào nhà.
Tại một quán R*ợ*u.
"Hôm nay đột nhiên rủ tôi uống R*ợ*u, cậu có đang chuyện gì sao"
Mặc kệ lời Lưu Hải Huy hỏi Lâm Sâm phất phơ vẫn cắm đầu uống cạn ly này đến ly khác
Thấy Lâm Sâm không nói gì, Hải Huy nhấp môi chút R*ợ*u đảo mắt một vòng liền tia được em nóng bỏng ngồi cách đó không xa
Hải Huy nhếch mép cười tà lấy trong túi ra một gói thuốc nhỏ tỉ mỉ bỏ vào ly R*ợ*u của mình chậm rãi đứng dậy, Hải Huy có ý định tiến về phía cô gái ấy làm quen
Còn chưa kịp nhấc ly R*ợ*u Lâm Sâm đờ đẫn vớ lấy nốc cạn mà không hề hay biết
Hải Huy trố mắt, miệng lưỡi lắp bắp
"Này...này, ly R*ợ*u đó có...có bỏ"
"Bỏ gì"
"Bỏ...bỏ thuốc"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.