Chương 24

Tình Yêu, Tình Thù

Ánh Dương 11/05/2024 21:34:22

"Mày ngon rồi, tham tiền mà bỏ mẹ với em. Tiền mấy tháng nay mày đu theo trai đâu, mau nôn ra đây mau lên!"
Từng cái tát giáng xuống gương mặt nhỏ không thương tiếc, gò má cũng sớm đã đỏ ửng. Khoé mắt cũng dần trở nên ngấn nước.
Tâm Như không phản kháng, cũng chỉ có thể đứng im lặng để bà ta chửi bới. Có lẽ tiềm thức vẫn còn ám ảnh đến hiện tại mà tâm trí cô chẳng thể nghĩ ngợi được gì. Lo lắng, ௱ô** lung mà cứ thế đứng như trời trồng chịu đựng.
"Này bà kia! Người của tôi, ai cho bà dám làm càn?"
Trịnh Sâm lúc này tức như bốc hoả, đi đến tóm chặt lấy tay bà ta mà không thương tiếc mà xô xuống đất. Tâm Ý đứng bên cạnh sợ hãi dìu mẹ dậy, ánh mắt nơm nớp lo sợ xen lẫn ghen ghét nhìn chăm chăm vào chị của mình- Tâm Như.
"Mẹ bị tên đàn ông này xô, vậy mà chị còn đứng dửng dưng vậy hả?"
"Vậy tại sao cô thấy mẹ cô tát chị mình mà không đứng lên phản kháng?"
Trịnh Sâm để cô tựa vào lòng mình chất vấn hỏi hai người phụ nữ ấy, ánh mắt lạnh nhạt vô tình đến đáng sợ. Không còn giống Trịnh Sâm như những gì cô hằng biết.
Tàn khốc, hung tàn. Hệt như nhân cách thứ hai trong tiềm thức của người đàn ông.
"Đồ bất hiếu, mày bỏ mẹ với em theo trai à?"
"Bà đừng quên bà bán con gái bà cho tôi lấy 3 tỷ. Định trắng trợn ăn luôn món tiền đấy à?"
Bán con gái? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Tâm Như như ૮ɦếƭ đứng nhìn chăm chăm vào người phụ nữ trung niên đang đứng ấp úng nhìn mình. Vậy là từ trước đến giờ, bà ta đã âm thầm bán cô cho anh sao?
Tại sao chuyện này cô không biết chứ? Tại sao?
"Lần nào đến cũng vòi tiền. Bà nghĩ tôi không dám vạch trần à?"
Trịnh Sâm nở nụ cười mỉa mai nhìn người đàn bà đối diện. Hết tuần này đến tuần khác, lúc nào cũng đến tìm anh đòi tiền mua chuộc. Ban đầu anh còn nể tình người đó là người sinh ra Tâm Như mà im lặng giúp đỡ.
Nhưng sau hôm nay, thì không.
Đụng đến người con gái của anh, là đã đi quá giới hạn chịu đựng của hắn nhiều rồi.
"Bà ta và con gái bà ấy như thế nào, tùy mấy người xử trí. Nhưng đừng đi quá giới hạn là được!"
"Thằng khốn, mày coi chừng tao đó!"
Một lúc sau, đám người của Trịnh Sâm cũng xúm lại kéo bà ta ra khỏi khuôn viên của ngôi nhà. Tiếng thét đầy thù oán của bà Tâm cứ thế vang dội khiến lòng cô khẽ dậy sóng, nước mắt cuối cùng cũng chảy ra không nguôi.
Hoá ra, tất cả mọi chuyện. Cô chỉ là một món hàng để họ trao đổi mua bán thôi sao?
"Trịnh Sâm... Em bị mẹ bán cho anh, từ khi nào vậy?"

Novel79, 11/05/2024 21:34:22

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện