"Nếu ba con tài giỏi thì làm gì có chuyện đi đổ vỏ..."
"Hạo Thiên? Mày Gi*t ba đi..."
"Lục Tổng"
Anh hớt hải đẩy cưa chạy vào bịt miệng của thằng bé, làm Tịnh Y ngơ ngác giật cả mình chả hiểu chuyện gì, vầng trán anh lấm lem vài giọt mồ hôi.
"Con quên rồi sao? Tối qua ba vừa mỗi đổ vỏ quýt cho con xong mà"
"Hóa ra là đổ vỏ quýt ạ"
"Đúng vậy, cô ra ngoài làm việc đi, có cần gì tôi sẽ gọi"
Tịnh Y mỉm cười khom lưng nhã nhặn vâng dạ cúi đầu chào rồi bái bai thằng bé đi ra ngoài, lúc này anh mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Lục Tổng hướng ánh mắt nhìn xuống cậu nhóc khẽ nhướm mày buông tay nhắc nhở
"Những chuyện này con không được phép nói với thư ký Tịnh, hiểu không"
Cậu bé cười lắc đầu đứng dậy khỏi ghế
"Con chấm cô ấy rồi, em muốn cô ấy làm mẹ con"
Dứt lời cậu nhóc tung tăng chạy đi, lại bàn làm việc của Tịnh Y ngồi chơi.
Một tuần sau
Anh có cuộc gặp mặt với đối tác quan trọng tại Pháp, sợ rằng không có thời gian chăm lo cho Hạo Thiên nên anh đã đưa thằng bé đi theo
Đương nhiên phận làm thư ký như Tịnh Y cũng không thể né tránh việc cùng đi.
Tại khách sạn phòng đặt trước đó là 2, lúc lấy thẻ.
"Con muốn 1 phòng riêng, cô và ba có thể ở chung ạ"
"Hạo Thiên? Con nói gì vậy, ba với con mới ở 1 phòng chứ..."
"Hạo Thiên..."
Thằng bé không thèm nghe bình thản kéo chiếc balo nhỏ đi lại thang máy, cậu nhóc lên phòng liền khóa trái cửa, anh gọi khan cổ họng cũng không chịu mở.
Làm sao có thể cùng thư ký ở chung chứ, ban nãy dưới sảnh khách sạn, nghe thằng bé nói vậy cô đã ngượng đỏ
Phòng không thể đặt thêm, vì nhân viên ở đây chỉ nhận đặt trước đó 2 ngày.
"Lục Tổng? Anh vào phòng này nghỉ ngơi đi"
"Cô nghỉ trước đi, Hạo Thiên nó đùa chút thôi, lát nó sẽ mở cửa mà, cô không cần lo lắng"
"Dạ, vậy xin phép Lục Tổng"
Cậu nhóc ở trong nghe vậy mở cửa he hé cất giọng
"Con sẽ không cho ba vào trong"
"Con..."
"Tại sao ba không ở cùng cô ấy ạ, ba sẽ có nhiều thời gian tìm hiểu"
"Ba...ba sợ người ta biết ba vẫn Còn tr**h"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.