"Cô yên tâm, ba con vẫn Còn tr**h mà"
"Hả, Còn tr**h"
"Đúng vậy, ba con vẫn còn"
Tịnh Y nghe xong thẩn thơ che miệng mỉm cười về điều cậu bé vừa nói, đúng thật hài hước, cậu nhóc có biết như thế nào là Còn tr**h không?
Mà khẳng định Lục Tổng Còn tr**h, làm bố đơn thân có cậu con trai 6 tuổi mà còn cái gì chứ.
Nhìn thấy cô cười thằng bé khoanh tay nói tiếp
"Cô không tin sao"
"Cô..."
Đang định trả lời thì anh đi đến, cậu nhóc chỉnh giọng.
"Cô cứ suy nghĩ đi ạ, khi nào có câu trả lời thì nói con, chúng ta còn gặp nhau dài lâu mà"
Thằng bé cười gian, làm cô thất thần ngơ ngác, chẳng biết phải nói gì, cô đâu muốn làm mẹ kế, Lục Tổng mở cửa ngồi vào trong, cô cũng im xoay người chỉnh bộ váy
Đoạn đường về nhà cô, Tịnh Y lặng thinh, anh và cậu nhóc cũng thế, đến chung cư cô nhanh chóng thở phào, cởi dây thắt an toàn, cảm ơn rồi rời khỏi xe.
Lục Tổng lạnh lùng ừ nhẹ một cái rồi chiếc xe lên ga đi mất.
"Vừa nãy con nói gì với thư ký của ba thế"
"Ba thấy ạ"
"Đúng vậy, con nói chuyện gì với cô ấy"
Anh vừa lái xe vừa nhìn gương chiếu điềm nhiên hỏi, cậu nhóc cũng thẳng thắn đáp.
"Con hỏi cô ấy có muốn tiến xa với ba không? Ba vẫn Còn tr**h"
Anh nghe xong vội thắng gấp, nét mặt tái ngắt
"Thằng tiểu quỷ, ba mày làm gì Còn tr**h"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.