Cả căn phòng chìm trong tiếng dốc của 2 con người. Mạnh Kỳ run run:
- Tôi chỉ muốn giúp anh thôi mà, anh làm gì vậy. Đừng... dừng lại đi... xin anh...
Tiêu Nghiêm không nói gì, bàn tay to lớn mang khí lạnh luồn vào trong chiếc váy của cô. Đôi môi không ngừng hôn ʍúŧ dọc xuống cổ, xương quai xanh rồi đến đôi núi nhỏ thì dừng lại. Đi tới đâu anh cũng để lại dấu *** ở đó như hoa đào nở trên tuyết.
- Thât vừa miệng!
Tiêu Nghiêm vừa dứt lời liền đưa miệng ʍúŧ lấy nụ hoa còn bàn tay kia thì không ngừng *** bên còn lại. Cảm thấy ****, dưới sự va chạm của anh làm Mạnh Kỳ không ngừng thở dốc. Đầu óc trống rỗng. Anh bế thốc cô lên chiếc giường lớn, cả thân người nằm đè lên cô.
Phút chốc toàn bộ đồ trên người đã bị anh xé rách.
- Đừng xé, đồ tôi đi mượn đó - Cô khẽ nói.
- Trong lúc này nhẽ ra em phải lo lắng cho bản thân mình chứ không phải chiếc váy. - Anh cười
- Tôi có nói anh dừng lại anh sẽ dừng sao.
Nhìn đôi mắt ươn ướt như chú thỏ nhỏ bị ức hiếp của cô, anh nói:
- An tâm, lát tôi đền cho em bộ khác
Lời nói vừa dứt, anh tiếp tục hành động của mình. Lúc này, thuốc đã ngấm sâu, anh thò tay xuống nơi tư mật của cô. 1 ngón tay vừa vào, anh thầm nghĩ " Sao lại khít thế này, đúng là yêu nghiệt mà ".
- Đau, anh nhẹ... đau lắm...
- Em thả lỏng ra, một chút nữa sẽ đau chút.
Ngón tay anh ra vào khiến cả thân hình cô cong lên như con tôm dưới sự *** lạ lùng này. Người đàn ông sành sỏi này chắc khiến cô ૮ɦếƭ mất. Khi cảm thấy đủ ****, anh cởi toàn bộ đồ vướng víu trên người. Cơ thể 6 múi của anh, đường cong chữ V, và vật khổng lồ kia khiến cô hoảng sợ.
Anh cúi người đưa cậu nhỏ vào trong người cô, tiến sâu đên lớp màng kia thì anh khựng lại 1 khắc. Hóa ra là lần đầu
- Đau quá, rách mất.... anh bỏ ra đi...
- Em thả lỏng, chút nữa sẽ hết đau.
Nói rồi anh đút sâu cậu nhỏ vào thân thể của cô. Luận động một lúc, khi thấy cô đã quen dần, anh mới gấp rút trút hết sức lực của mình để ra vào.
- Um...nhẹ thôi...xin... anh...
Trong căn phòng tràn ngập tiếng ***, anh hung hăng ra vào. *** của cô gái, tiếng thở gấp của anh chàng khiến ai cũng sẽ cảm thấy đỏ mặt nếu nghe thấy. Anh rên một tiếng đưa toàn bộ tinh túy của mình sâu vào trong người cô. Lúc rút ra, dịch chảy ra ngoài kèm theo máu đỏ. Cô gái *** nước mắt vẫn đang đọng lại khóe mi.
- Anh xong rồi có thể để tôi đi được chưa? - Vừa thút thít cô vừa ấm ức nói.
- Ai nói rằng tôi đã xong, mình mới bắt đầu thôi mà.
- Anh đang phạm tội đó, anh để tôi đi, tôi sẽ không báo cảnh sát đâu. - Cô biết rằng đã là người tới được nơi này ắt hẳn có thể áp bức người tỉnh lẻ như cô, dù có báo cảnh sát chắc gì cô đã được đòi lại công bằng hay còn xấu hổ thêm.
- 1 lần cũng là phạm tội, nhiều lần cũng vậy.... Anh nở nụ cười quỷ dị.
Nói rồi anh tiếp tục cúi xuống hôn lấy bờ môi kia. Đêm đó đợi đên khi hết thuốc trong người cũng là 4 giờ sáng. Cô gái nhỏ *** đã ngất lịm, môi sưng đỏ, toàn thân nở hoa đào. Anh đưa cô dậy lau qua người rồi tắm rửa rồi ôm lấy thỏ nhỏ mà ngủ.
Hôm nay, bị bỏ thuốc cũng gọi là may mắn khi tìm được thỏ con này.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.