Không…con ơi…mẹ đây mà…mẹ của con đây mà ,mẹ về rồi con ơi…a….a…
Hương khóc mà nước mũi và nước mắt nhầy nhụa…một người mẹ đã mất con…đau lòng đến tột độ…thân thể đứa trẻ đầy vết tím trên người…
Văn vào giằng Hương ra khỏi đứa con
Văn: vì mày nên con tao mới ૮ɦếƭ,vì mày hôn hít bên ngoài nên con của tao mới phẫn uất
-mày tránh ra thằng khốn kiếp,mày nhìn lại thân thể con mày đi,mày chăm sóc con thế này đây à,mày rốt cuộc đã làm gì để con tao ૮ɦếƭ…chính mày Văn…chính mày và vợ mày…tất cả là do mày chúng mày gây ra…
Tôi đẩy anh ta ra rồi hôn lên tay con
Vợ Văn: chị để cháu ra đi cho thanh thản
Tôi nhẹ nhàng đặt con xuống bàn…tiến tới trước mặt vợ của Văn rồi tóm tóc cô ta kéo tới chỗ con
vợ văn: này chị điên à buông tôi ra,anh văn…
Văn: mày làm gì vậy Hương …
Hương trợn mắt lên nhìn rồi quát gằn giọng…
H: mày đã làm gì con tao,mày đánh nó đến tím tay chân thế này có đúng không…mày rốt cuộc là sao mày dám đánh con tao
vợ văn: con bé nó ngã ở đâu tôi làm sao mà biết được …chị đừng có mà giận vô cớ,con bé đã mất chị nên chuẩn bị tang lễ cho cháu
Văn: mày có bỏ tay khỏi người vợ tao không
Tôi: mày mau xin lỗi con tao,quỳ xuống xin lỗi con tao
vợ văn: anh ơi cô ta điên rồi…
văn: mày đừng trách tao vô tình
-vô tình thì mày làm được gì tao nào…chắc chắn con tao ૮ɦếƭ có nhiều uẩn khúc…con tao đang rất bình thường…chính chúng mày…
Văn gọi điện báo công an…
-ở đây có kẻ đánh người xin hãy giúp
-mày gọi đi ,còn con này hôm nay nhất định mày phải quỳ xuống chân con tao,chính mày đã đánh ,sao mày dám đánh con tao
Hương như phát điên bác sỹ và văn lao vào can ngăn khi H tóm tóc vợ Văn nhất định không buông…
khánh nhìn đồng hồ đã 4h sáng…anh ta vẫn ngồi làm việc cả đêm như chờ Hương về…cho tới khi có điện thoại…Khánh nghe vội vàng…
” đây có phải số người thân của cô Hương không”
-đúng rồi ai vậy
-chúng tôi ở đồn công an,cô Hương đang bị tạm giam ở đây vì hành vi đánh người và gây rối …
-đánh người ….
Khánh gọi lái xe của mình đi vội vã trong đêm tối…anh ta nhấc máy gọi cho Huy…
Khánh: báo cấp dưới của mày thả người của tao ra
Huy: ai vậy?
-Hương đang bị nhốt ở phường X
-ok mày đến đi là dc ra…
Khánh cúp máy ,Huy là con trai của bộ trưởng bộ công an và cũng làm giám đốc công an thành phố…
Tới đồn công an …Khánh bước vào trong đồn thấy Hương đang ngồi đờ đẫn như kẻ mất hồn…anh ta lặng lẽ ra ngồi cạnh…
Khánh: chúng ta về thôi
-tôi sẽ ૮ɦếƭ mất…
-có chuyện gì?
-tôi thấy tim mình đau đớn lắm,tôi thật sự chỉ muốn ૮ɦếƭ…con của tôi mất rồi ,chúng nó đã hại ૮ɦếƭ con của tôi rồi…
Khánh lặng yên vẻ buồn bã ôm lấy đầu Hương tựa vào vai anh ta…
-chúng nhất định sẽ phải trả giá…chia buồn cùng em…
Hương bật khóc lớn như đứa trẻ…tay cứ đập vào tim mình đầu tựa vào vai Khánh …
-con…con của em…anh có thể làm tất cả vì em vậy hãy làm con em sống lại đi…Khánh…anh có thể làm con em sống lại được không?
Khánh nhắm mắt vì biết Hương đang mất bình tĩnh…
Tang lễ diễn ra tại nhà…
Hương trong bộ đồ đen bước thẳng vào nhà…cô giúp việc thấy tôi liền khóc lên…
Giup việc: cô vào đi sắp đưa rồi đấy
-chị …con của em tại sao lại ૮ɦếƭ
-cái này …
-chị cứ nói ,con em còn quá nhỏ nó lại ૮ɦếƭ một cách đau đớn…em thật sự nghĩ đến thôi đã không thể chịu được…
-không hiểu dạo gần đây bà chủ (vợ văn) bảo nhà có nhiều chuột nên mua thuốc chuột để bẫy,còn dặn tú linh đấy là thuốc chuột k phải kẹo và còn nói đi nói lại…cô ta còn cho tú linh xem video cô hôn ai đó ở đường rồi nói con bé ૮ɦếƭ đi không ai cần mày nữa…đến chiều tôi lên gọi xuống ăn cơm thì thấy con bé đã lạnh cứng thuốc vẫn còn trên bàn,con bé đã lấy uống
-vậy là do cô ta
-còn nữa ngày nào tú linh cũng bị cấu véo vì dạo này ông Văn lại có bồ nhí bên ngoài ít về nhà nên k để ý đến con cái…
Mọi người đổ xô ra ngoài,nghe nói bố mẹ tôi cũng lên viếng từ sáng sớm…tôi bước vào thì vợ văn tỏ ra sợ sệt
văn: sao cô ra được
-ra được chứ,con tôi còn đang nằm đây thì tất nhiên tôi sẽ ra được..
chuông keng lên đến giờ đưa ma…tôi ngồi bên quan tài con k nói năng câu gì mà chỉ cần vợ văn đến gần là tôi lừ mắt…chính nó đã hại ૮ɦếƭ con mình,chính nó đã khiến con mình phẫn uất…chính là nó…
Đưa con ra đồng chôn,tôi nhìn phía sau có chiếc xe đen của Khánh…chôn cất con xong xuôi tôi thấy con dao bổ trầu cau để trên ghế đá ngoài nghĩa trang…
Khánh đi sau đoàn người đưa tiễn thấy Hương cầm con dao đi băm băm về phía trước anh ta nhớ lại câu của H” Nếu con tôi không thể sống lại tôi cũng sẽ khiến nó ૮ɦếƭ”…
Khánh len vội vã qua dòng người khi Hương đến sát vợ Văn định đâm thì Khánh chen vào giữa con dao đâm phập vào bụng Khánh…
Tôi sợ hãi buông con dao…Khánh nắm lấy tay tôi kéo đi …
Văn nhìn ra thấy có người đàn ông đang kéo Hương đi ,anh ta đứng nhìn lầm lỳ…
văn: cô ta đưa cả trai ra đây thật kb xấu hổ…
Lên trên xe tôi thấy tay mình đầy máu,tay Khánh cũng vậy…tôi sợ hãi lấy khăn
K: cô thích đi tù à,nếu chúng có tội hãy để pháp luật trừng trị
-chúng là người có tiền sẽ k ai làm được gì cả nên em…
-ai bảo cô như vậy,công an đang ở đó rồi họ sẽ điều tra,tôi đã báo giúp cô rồi
Tôi bật khóc khi thấy máu chảy ra quá nhiều…Khánh cắn răng k nói thêm câu nào
-em xin lỗi ,em k cố tình…
Khánh xua tay ý không sao…vào trong viện ngồi cho bác sỹ khâu sống mà Khánh mặt lạnh tanh
bác sỹ: này sao anh bị đâm thế (bác sỹ là em họ)
-mày làm nhanh cho anh đi ,anh ngã
-cứ như em kb đâu là đâm và đâu là ngã ý…nhưng khá sâu đấy nhé về nhớ ăn uống nghỉ ngơi độ 10 ngày là khỏe…
-ok cám ơn em …
Khánh ra bên ngoài thấy Hương ngồi buồn bã…anh ta biết Hương đang rất đau lòng vì con mình đã k còn …
Tôi đứng dậy khi thấy Khánh đi ra
-anh ổn chưa
-ổn rồi bác sỹ nói vết đâm nhẹ thôi…
Đêm đến Khánh vẫn nhắm mắt nhưng nghe thấy tiếng khóc của Hương ở ngoài hành lang…Khánh thở dài rồi lịm đi…
Tôi thấy Khánh môi tái nhợt đi,sờ trán thì thấy nóng bừng bừng,anh ta sốt cao,có lẽ do vết thương …
Khánh: nước,lấy nước
-vâng,nước đây…
Nhìn anh ta băng bó vết máu ở bụng tôi thấy thật sự hối hận về hành động nông nổi dại dột của mình…tôi thổi thổi vào vết thương…
Khánh : làm gì vậy?
-cho anh bớt đau
Khánh cười rồi xoa đầu Hương
-em còn đau hơn anh mà,mấy đêm rồi đêm nào cũng khóc,nhớ con xót con anh hiểu nhưng hãy để con ra đi thanh thản để con bé có thể đầu thai vào nhà khác,còn nếu ai có sai phạm kẻ đó sẽ bị pháp luật trừng trị…
Tôi lại khóc trên bụng Khánh…tôi thật sự không thể nào quên nổi cái ૮ɦếƭ của con mình,đó sẽ là sự ám ảnh tận cùng trong lòng tôi…
Tại nhà văn…
văn: công an vừa hỏi tao là mày đối xử vs con thế nào ,tao đã nói đỡ cho mày còn nếu như mày có làm sao thì mày tự gánh lấy
-em k có làm gì con bé thật mà
-mày nghĩ nó có gan uống k,tao chắc chắn mày đã đưa thuốc cho nó uống nhưng vì đứa con trong bụng mày tao phải nhẫn nhịn bao che cho mày…
-ông xã hãy tin em ,em k có làm
Khánh bỏ lên phòng con gái bật điện lên anh ta sờ bàn học của con…anh ta nhớ lại con gái
“bố ơi hè này bố cho con về với mẹ nhé”
‘để bố xem đã ”
“bố ơi mẹ có người đàn ông khác rồi ạ,vậy là mẹ có bỏ bố con mình không ”
“bố ơi ,bố có còn yêu mẹ không,con mơ ước một lần được nằm cạnh bố mẹ”
Văn cầm khung ảnh con lên rồi xoa tay vào ảnh con trong khung ảnh ,sờ lên mặt con Văn ôm lấy ảnh rồi cũng ngồi khóc
“xin lỗi con”…
Tôi nghe công an báo vợ Văn đã khai là bảo con tôi uống thuốc rồi ngủ đi,cô ta nói vs con bé đây là thuốc bổ…cô ta hiện đang bị tạm giam…
Cầm bó hoa tươi và đồ chơi tôi mua cho con,ra trc mộ con tôi tựa đầu vào bia mộ…” mẹ đến rồi,hôm nay mẹ đã biết ai hại con rồi,cô ta sẽ phải trả giá thế nhưng dù cô ta có trả giá cỡ nào thì con của mẹ cũng không thể sống lại được,mẹ mong con gái mẹ ở nơi nào đó luôn an yên,mẹ sẽ thường xuyên đến thăm con”…
Thấy trên mộ con có bó hoa còn mới…tôi hỏi người trông nghĩa trang là họ hàng xa bên nhà chồng.
” không phải ông bà nội già đâu,một người trẻ lắm không phải thằng Văn…mua hoa đẹp lắm để mấy hôm rồi mà vẫn còn tươi,mua bao nhiêu đồ xong bảo chú tí tàn hương ra lấy đồ toàn đồ xịn thôi,cậu ta khoảng ngoài 30 đi con xe màu đỏ “…
-có phải người này không chú
tôi đưa ảnh Khánh cho chú xem
-đúng rồi đúng cậu này rồi …
Tôi trở về nhà thật nhanh vì chỉ muốn nói lời cám ơn tới Khánh đã ở bên an ủi động viên tôi khi tôi buồn nhất…3 tháng qua anh ta k hề nhắc đến chuyện quan hệ nam nữ…anh ta biết ý hơn,dù nằm cạnh nhau cũng k hề đòi hỏi …
Tôi gọi điện cho Khánh …chuông vẫn reo anh ta chưa lên máy bay…
Khánh: gì vậy?
-cám ơn anh
-vì cái gì
-vì tất cả ,vợ văn đã bị bắt
-có tội thì phải chịu tội thôi đó là điều bình thường
-nhưng vụ án nếu k có anh thì k thể nhanh đến thế được,em biết nhà họ có quen biết rộng
-rộng thì đối vs tôi chúng lại rất hẹp
Khánh cười và Hương bên đầu dây cũng cười…Khánh thấy lâu lắm mới thấy Hương cười…
-anh làm đi
-Hương này anh có quà cho em
-ở đâu vậy?
-anh để trong tủ đấy ,mai anh về …
-vâng…
Tôi mở ngăn tủ thấy có chiếc hộp,một bộ đồ ngủ màu đen,tôi hiểu ý của Khánh,người có nhu cầu cao như vậy đã nhịn 3 tháng …
Khánh vào sài gòn đến quán bar cùng mấy người trong tổ bay…một người trong tổ giới thiệu em gái
Anh A: Đây là em gái mình năm nay thi hoa hậu …em tên Trinh.
mấy gã đàn ông trong tổ bay nhìn vẻ thèm khát
Trinh: em chào các anh
tên B: em học trong này à
-dạ không em vừa vào có việc mai em bay về cùng anh em,anh nào là cơ trưởng vậy ạ
Mấy người chỉ Khánh nhưng anh ta đang bận xem điện thoại
Trinh: em chào anh em là Trinh em gái anh trung cơ phó ạ
Khánh: ukm chào em (chào hỏi nhạt)
-anh trẻ vậy đã làm cơ trưởng,em còn nghĩ phải là mấy ông già ý…em mời anh 1 ly nhé
-ok em…
Khánh chạm cốc vào ly của Trinh ánh mắt của Trinh nhìn đầy vẻ Kh**u gợi…cho tới khuya…
Trung: Khánh k uống để mai lái thì đưa em anh về trước hộ anh nhé…
Khánh: ok…
Trinh: anh Khánh ở đâu vậy?
-anh có nhà trong này,mỗi lần có chuyến vào là anh về đó nghỉ
-nhà anh nhiều phòng không cho em xin một phòng được không?
-nhiều nhưng anh sợ k tiện
-anh em mình lớn cả rồi có gì cũng đều là từ hai phía có gì mà k tiện
Trinh nháy mắt Khánh,Khánh hiểu ý …
-em có vẻ dễ dãi
-trời sao anh lại nghĩ vậy được ,em đã nói gì đâu mà anh lại đánh giá em như vậy
-để anh gọi taxi cho em
Trinh nắm lấy tay Khánh trong quán bar…cô ta hôn lên môi Khánh rồi sờ luôn xuống quần khánh chỗ dươиɠ ѵậŧ…
-em k đủ quyến rũ à
Hà vợ cũ của Khánh vô tình nhìn thấy cô ta cười nhếch mồm chụp lại cảnh Khánh hôn Trinh…
Khánh: anh có người yêu rồi …vậy em nha cám ơn em đã có lòng…
Khánh quay đi rút khăn trong túi ra lau sạch mồm vẻ khinh thường Trinh…anh trai Trinh ra đá vai
” k cưa được à,nó giàu lắm đấy”
‘chê mới chó chứ,yên tâm anh ta k thoát được đâu,đẹp trai thật không biết cô gái nào may mắn thế chứ”…
Tôi ở nhà đang nặn bánh
cô giúp việc: nay sinh nhật cậu Khánh đấy
-sinh nhật ạ
-phải rồi ,vậy anh ấy tổ chức gì k ạ
-mọi năm thì có mà năm nay không thấy gì
Tôi liền lên mạng xem cách làm bánh tự nhào nặn rồi nướng bánh,khi viết chữ lên bánh tôi suy nghĩ không biết nên viết thế nào,nên đề là ” chúc mừng sn anh người yêu”…
Xong chiếc bánh tôi ngồi nhìn rồi cười nhẹ ,k tồi khi lần đầu làm
thím gv: cô Hương khéo tay quá
-dạ cháu mày mò k ngờ dc lần đầu đẹp rồi…giờ cháu cất vào tủ…
-tối nay cậu ấy bay chuyến 8h thì phải 11h mới về đến nhà…
-vâng hì hì
Điện thoại tôi reo lên là mẹ tôi gọi
mẹ” mấy tháng k gửi tiền về thì ăn bằng gì,mẹ cần mấy triệu”
-vâng để con thu xếp
-ở trên ý làm gì mà k có tiền,con thủy bh ở làng ầm lên là nó đi làm đĩ nhưng nó cũng k để bme ૮ɦếƭ đói,còn mày kb làm gì mà k nuôi nổi bố mẹ…
Mẹ tắt máy tôi thở dài rồi thấy xe Khánh về bên dưới…tôi vội vã bê bánh nấp ra sau cửa…
Khánh vào phòng thấy phòng tối om,Hương từ sau cửa đi ra bê bánh hát chúc mừng sinh nhật ” chúc mừng sinh nhật ,chúc ngày anh sinh ra đời”
Khánh bật cười
H: Anh ước đi
Khánh nhắm mắt rồi thổi tắt nến
K: cám ơn em…
Hương vội vã cắt bánh
K: khoan đừng cắt
-sao thế
-hỏng mất chữ
-ui đằng nào chả phải ăn
Khánh lấy điện thoại chụp lại dòng chữ mà H viết
-rồi cắt đi…
Tôi căng mắt nhìn Khánh ăn xem vị bánh ra làm sao
-có dc k anh
-hơi ngọt
-để em xem
Hương xúc miếng kem đưa lên miệng ăn ,kem dính trên môi Hương làm khánh thèm đến nuốt nước bọt….
H: ngọt thật chỉ hơi ngọt lần sau cho ít lại vậy…
K: Anh k có quà à
-đây còn gì ,bánh em làm cả ngày nay đấy
-anh đi tắm đây…người dính lắm rồi để bánh đấy đừng bê xuống nhé tí tắm xong anh sẽ ăn
-ok con dê…
Khánh đi tắm xong đi ra k thấy Hương đâu,anh ta ngó nghiêng rồi chợt có điện thoại…
P: ê mai làm bữa chứ nay sn mày nhưng thấy bảo 11h mới về nên bọn tao hoãn lại
-ok mai nhé …
Khánh quay lại thấy Hương đang mặc bộ đồ ngủ mà Khánh đã chuẩn bị
P: mai làm chỗ nào đẹp đẹp nhỉ
K: uk đẹp (mắt dê xuất hiện)
P: tiện xem có chỗ nào có đồ ăn ngon thì triển nhé
-uk rất ngon
Tôi cứ ôm miệng cười khi thấy anh ta nói điện thoại mà đờ đẫn
P: Thằng quỷ này nói cái gì nhỉ
K: tao bận rồi thế nhé…
Tôi ấn tắt đèn chỉ để đèn bên ngoài hắt vào phòng
Tôi: chúc mừng sinh nhật
Khánh với vội lấy Hương rồi ôm chặt
Khánh: anh chờ ngày này lâu lắm rồi
-hôm nay để em chủ động
Tôi kiễng chân lên hôn Khánh thì trượt chân ngã…hai đứa lăn xuống sàn tôi nằm dưới còn Khánh nằm trên…cả hai đứa bật cười rồi Khánh xoa má tôi
K: ngốc …chủ động chỉ cần anh là được rồi…
Khánh bế bổng tôi lên và tôi biết mình phải sẵn sàng cho đêm nay trước người đàn ông luôn mạnh bạo trong chuyện quan hệ này…
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.