Nghe thấy giọng nói này, Bách Hứa Phong và Diệp Tố Kỳ liền bất ngờ ngước lên trên nhìn người đó.
Chính là chú của anh, Bách Gia Hưng thấy Bách Ưng Hòa đi xuống thì vẻ mặt liền khó chịu.
Ông đang sợ rằng Bách Hứa Phong và chú của mình sẽ có xung đột
Bách Ưng Hòa liền đi đến ngồi xuống ghế sofa thản nhiên cầm tách trà lên uống một ngụm rồi lườm Bách Hứa Phong một cái, miệng nở nụ cười
" Cháu trai rất lâu rồi mới quay về nhỉ, không ngồi lại ăn bữa cơm với chú sao?"
" Tôi sợ sẽ phải chứng kiến khuôn mặt giả tạo của chú.
Buồn nôn lắm"
Nghe Bách Hứa Phong nói như vậy, Bách Ưng Hòa bỗng nhiên mất bình tĩnh mà tức giận đứng lên muốn đấm cho anh một cái nhưng đã bị Diệp Tố Kỳ ngăn lại.
Bách Ưng Hòa thường rất mất bình tĩnh nên chỉ trêu chọc một chút sẽ liền không giữ được hình tượng mà lao lên đấm cho người đó một cái
" Chú Bách à, chú là đám côn đồ không ra gì hay sao mà thích đánh đấm thế hả? "
Diệp Tố Kỳ mỉm cười thì thầm vào tai của Bách Ưng Hòa, anh ta tức đến đỏ cả mặt.
Hai người không nói thêm gì mà ngoảnh mặt ra về, Bách Hứa Phong biết rằng Bách Giao Hưng nói sẽ giữ lời, anh mong ông ta sẽ không theo dõi hay gây phiền phức gì đến Tang Truân
Diệp Tố Kỳ bắt một chiếc xe rồi hai người cùng đi đến một nhà hàng để ăn trưa rồi về khách sạn ở , tối đến sẽ ra sân bay trở về Mạc Thành.
Đi trên xe, anh luôn hướng tầm mắt xa ra bên ngoài để hóng gió suy nghĩ
Bách Hứa Phong cảm thấy bản thân cố chấp quay trở về nhà họ Bách cũng chỉ vì Tang Truân, mọi chuyện anh làm đều là vì cô.
Anh mong muốn nhìn thấy nụ cười của cô, nằm ngủ luôn suy nghĩ đến cô, thích dáng vẻ ngại ngùng của cô.
Anh thật sự thích cô mất rồi ư?
" Nhóc thối, cậu có thể dẫn tôi có đến gặp Tang Truân được không?"
" Sao cậu lại muốn gặp em ấy?"
Diệp Tố Kỳ gãi gãi đầu
" Tôi nghe nói cô ấy thật sự là xinh đẹp như thiên thần.
Tôi cũng muốn gặp "
Bách Hứa Phong lặng lẽ gật đầu, rồi lại lấy điện thoại ra.
Điện thoại hiện lên tin nhắn của Tang Truân vào hai phút trước, anh liền trả lời lại ngay
- Anh à, về nhanh đi chứ.
Ngày hôm kia là sinh nhật em rồi
- Đêm nay anh sẽ về, nhất định sẽ dự sinh nhật em mà
Bách Hứa Phong vừa trả lời tin nhắn vừa mỉm cười, thời gian trôi nhanh quá.
Vậy mà sắp đến sinh nhật của Tang Truân rồi, một lúc nữa anh sẽ vào trung tâm thành phố mua quà cho cô mới được
Hai người dừng lại ở một cửa hàng quà cáp, Diệp Tố Kỳ không hiểu anh vào đây để làm gì.
Anh ta tưởng rằng sẽ đến nhà hàng ăn vậy mà vừa vào trung tâm thành phố Bách Hứa Phong đã kêu dừng xe ở đây
" Cậu vào đây làm gì?"
" Tôi mua quà sinh nhật cho Tang Truân "
Diệp Tố Kỳ vừa đi theo sau vừa nhìn Bách Hứa Phong lựa quà sinh nhật cho cô
" Sắp đến sinh nhật cô ấy rồi à?"
Bách Hứa Phong không nói gì mà chỉ gật đầu, lựa tới lựa lui một lúc thì cuối cùng anh cũng chọn được cho cô một chiếc váy thật đẹp cùng một lọ nước hoa đắt tiền nhất ở cửa hàng.
Mua xong, Bách Hứa Phong chưa đi thanh toán vội mà chờ Diệp Tố Kỳ mua một chút quà, có lẽ là dành cho ai đó
" Cậu mà cũng biết mua quà? Mua cho tôi sao hả ,vì tôi chẳng thấy cô tiếp xúc với phụ nữ thì phải, chỉ có duy nhất Lâm Thư nhỉ "
" Thằng nhóc thối nhà cậu, tôi mua cho mẹ tôi.
Được chưa "
Bách Hứa Phong " ồ " lên một tiếng, thì ra Diệp thiếu gia nổi tiếng vô tâm mà cũng biết mua quà cho mẹ của mình cơ đấy.
Diệp Tố Kỳ mua xong thì bỏ vào giỏ rồi kéo tay Bách Hứa Phong ra thanh toán
Bách Hứa Phong thanh toán xong thì nhờ bạn nhân viên gói lại thật đẹp dùng để tặng quà sinh nhật.
Nhìn thấy bạn nhân viên gói đẹp mắt nên anh vô cùng vui vẻ, anh suy nghĩ xem lúc cô nhận được món quà này thì biểu cảm sẽ như thế nào
Hai người ra khỏi cửa hàng, đi đến một quán ăn nhỏ trong trung tâm để ăn chứ không ăn ở nhà hàng.
Quán hai người ăn chính là quán ăn mà lúc còn nhỏ Bách Hứa Phong thường ghé ăn vào những ngày học thêm nhất
Hương vị vẫn quen thuộc như ngày anh còn nhỏ, Bách Hứa Phong ăn rất ngon miệng còn Diệp Tố Kỳ có vẻ không hợp khẩu vị nên ăn không nhiều.
Cũng phải thôi vì vốn Diệp Tố Kỳ không hề sống ở khu này nên ăn chắc không hợp, vì nhà của Bách Hứa Phong ở phía tây Hà Thành còn nhà của Diệp Tố Kỳ ở phía nam gần sát với biển
Ăn uống xong, hai người trở về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị quần áo đến tối sẽ ra sân bay trở về.
Về đến khách sạn, Diệp Tố Kỳ nằm dài trên giường xem điện thoại còn Bách Hứa Phong chỉ soạn đồ đạc
Đến tối, hai người ra sân bay để hoàn thành thủ tục.
Tầm nửa đêm, anh mới có thể lên máy bay
Ngồi trên máy bay, Bách Hứa Phong chỉ nhắm mắt ngủ đến lúc xuống chứ không quan tâm xung quanh.
Xuống máy bay, Diệp Tố Kỳ hít mùi hương của Mạc Thành
" Ở Mạc Thành tốt quá nhỉ, không khí rất trong lành "
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.