Long Đằng khóe miệng khẽ cong lên, nhàn nhạt mở miệng: “Chuẩn bị một chút đi, lát nữa đi cùng anh tới một nơi.”
Vu Gia Hân nghi hoặc nhìn anh hỏi : "Đi đâu?"
"Đi thì biết, em sang phòng bên cạnh, sửa soạn xong quay lại đây, chỉ có nửa giờ thôi, nhanh lên một chút.” Thanh âm lạnh nhạt của Long Đằng truyền vào tai cô giống như là đang ra lệnh.
Phòng bên cạnh? Mặc dù cô rất muốn hỏi, nhưng lại lại không hỏi.
"Phòng nào đây? Bên phải hay bên trái?”
Long Trạch nhướng mày nhìn cô kéo tay cô về phía bên phải.
Cô trừng mắt liếc anh một cái rồi mới ra khỏi phòng. Ra khỏi phòng, liền gõ cửa phòng bên phải đối diện. Một cô gái ra mở cửa, thật sự rất đẹp.
"À, là Long Đằng bảo tôi tới.” cô thành thật nói. Cô gái vừa nghe liền vội kéo cô vào phòng.
"Sư phụ, bạn gái Long thiếu tới rồi, có phải hay không bắt đầu luôn?"
Một người nam không ra nam nữ không ra nữ đi tới, nhìn lên nhìn xuống đánh giá, lại khẽ gật đầu, cô bị “soi” có chút bực mình, liền mở miệng.
"Long Đằng nói, các người chỉ có nửa giờ thôi.”
Người kia vừa nghe liền gật đầu, sau đó mới mở to mắt, kêu to: “Sao cô không nói sớm. Chuẩn bị tạo hình.”
Cô lập tức giống như Pu'p bê mặc kệ họ tạo hình rồi trang điểm. Nửa giờ liền trang điểm thật đẹp, chuẩn bị xong cả kiểu tóc, cô có chút nghi ngờ.
Dạ phục màu tím ôm trọn vóc người hoàn mỹ của cô. de Màu tím khiến cô như biến thành một nữ thần, vừa thần bí lại trang nhã mà vẫn không mất đi vẻ mê người cùng phong thái xinh đẹp. Mái tóc quăn dài quyến rũ thả rơi xuống ngang hông cô. Mọi nơi đều hoàn hảo, vô cùng quyến rũ, như chứa lực hấp dẫn trí mạng.
Mấy người thợ trang điểm, luống cuống sửa sang cho cô, tới lúc hoàn thiện cũng không nhịn được giật mình. Thật là quá đẹp, dáng vẻ thướt tha mềm mại, lại vô cùng kiều mị.
Cô mở mắt , nhìn mình trong gương, trong nháy mắt cũng mở thật to mắt. Qúa táo bạo rồi. Liền biến cô thành bộ dạng yêu mị như hồ ly tinh thế này. Váy tím cổ chữ V, trước hở, sau cũng phơi trọn cả tấm lưng trần, ôm trọn thân mình cô vô cùng quyến rũ. de Nhìn xuống, trước rốn lại còn đính một viên kim cương màu đỏ nữa, đây là ** trắng trợn quyến rũ mà.
Chính cô nhìn cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng, cả nhà thiết kế cũng đang nhìn tới ngây người.
"Bảo vật a, thật là quá đẹp. Đây chính là tạo hình thành công nhất trong đời tôi đó. Tiểu thư, cô mau đi cho Long tổng xem một chút, thời gian cũng không còn nhiều.” Nhà thiết kế tự hào nói.
"Có phải quá diêm dúa rồi không, hơi lộ liễu quá.” cô vẫn có chút không thích ứng được.
"Sẽ không, bộ dáng này của cô, khẳng định khiến Long thiếu cũng phải cúi mình Dưới v'y cô.” Nhà thiết kế khích lệ.
Cô nghe xong lời này, trong lòng liền nảy ra một ý tưởng, sau đó thản nhiên cười, nụ cười này không vội vàng cũng đã làm điên đảo mọi người. Thật là đẹp, dùng từ “đẹp” cũng không đủ được.
"Được rồi, cám ơn, tôi đi ra ngoài trước." Cô cầm lấy túi nhỏ màu trắng đi cùng bộ váy, phía trên còn thêu mấy đóa Mạn đà la.
Cô mở cửa phòng, liền trông thấy anh đã ăn mặc chỉnh tề. Cô hít sâu một hơi, khóe miệng cong lên thành một nụ cười yêu mị, chầm chậm đi về phía anh, cũng không chỉ có mình anh mà còn mấy người áo đen ban nãy nữa, cũng giống anh, ăn mặc chỉnh tề
Nghe tiếng giày cao gót, mọi người quay lại phía cô, Long Đằng cũng ưu nhã quay người nhìn lại.
Trong khoảnh khắc xoay người, máu trong người anh như đông cứng lại. Đôi ưng mâu híp lại, con ngươi cũng co rút lại, nhìn chằm chằm vào cô gái đang đi tới.
Long Đằng nhìn cô, cô là tới quyến rũ đàn ông sao? Ăn mặc thành như vậy, đến anh cũng sửng sốt, cô gái này thật khiến người ta hít thở không thông mà. Chỉ cần ở khoảng cách này nhìn thấy cô, thân thể liền đã nổi lên phản ứng.
Nếu không phải còn ít thời gian, anh nhất định phải trừng phạt cô ngày tại đây. Vợ anh sao lại đee cho người khác nhìn chứ
Mấy gã đàn ông phía sau cũng đang đánh giá. Bọn họ đi theo Long thiếu, tự thấy đã gặp qua rất nhiều cô gái xinh đẹp, ngay cả ngôi sao lớn cũng từng ngủ cùng, nhưng cô gái trước mặt này đã khiến bọn họ đều nhiệt huyết sôi trào.
Long Đằng tuấn mi cau chặt lại, đôi con ngươi lạnh lẽo, sắc bén đảo qua, mấy gã đàn ông trong nháy mắt liền luống cuống, vội vàng cúi đầu không dám nhìn cô nữa.
Ngược lại, cô lại rất hài lòng, tiến tới sát bên anh đưa tay vòng lên cổ anh, thản nhiên cười, thanh âm mềm mại: “Như thế nào? Được không?”
Trong nháy mắt, đôi con ngươi đen chuyển sang u ám, khóe miệng anh khẽ cong lên, ôm cô vào trong ng, như thế nào so với không mặc quần áo càng khiến người ta muốn ngừng mà ngừng không được.
"Em nói thử xem?, vợ yêu” Tiếng anh khàn khàn, trầm thấp. Anh ôm cô sát vào ng để chính cô cảm thụ nó, đã vì cô mà động tình, vì cô mà cứng rắn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liền đỏ lên, khóe miệng cười càng thêm quyến rũ, giống như cố tình hấp dẫn anh vậy. Cô khẽ xoay người, cách lớp vải quần Tây, nắm lấy cự long của anh.
"Ừ, em cảm nhận được nó"
Long Trạch Ưng Mâu híp chặt, không nghĩ tới cô to gan như vậy, dám trêu đùa anh, không thể không nói, chỉ cách lớp vải vừa rồi anh thiếu chút thì hộc máu. Cô gái này có bản lĩnh khiến tất cả đàn ông điên cuồng. Long đằngnâng cằm cô lên, đôi con ngươi u ám, nhàn nhạt mở miệng.
"Cô gái, vì em đã châm lửa nên sẽ phải trả giá đắt đó, vợ yêu à.”
Cô ngược lại cười duyên ra tiếng, sau đó nhón đôi chân nhỏ, hôn lên cánh môi lạnh lẽo của anh, còn nghịch ngợm dùng Cái l*** mềm mại thơm tho đảo qua, sau đó lại nhanh chóng rời đi. Sắc mặt Long Đằng có chút thay đổi, dường như có chút hồng.
Anh nhìn cô gái to gan bên cạnh, đôi ưng mâu sắc bén thay đổi, tràn ngập T*nh d*c thật muốn cô, nhưng là không thể được. Long Đằng dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn con mèo nhỏ đang vươn móng vuốt bên cạnh, cô chẳng những không sợ, lại còn cười tươi hơn.
Anh không cho cô cơ hội đứng lại đốt lửa, mau chóng ôm cô đi vào thang máy riêng của mình, thanh âm có chút gấp gáp.
"Xuống lầu chờ tôi."
Gia Hân thầm nói không tốt, nhưng lập tức đã bị anh ôm tiến vào thang máy. Anh hung hăng đem cô đè sát vào thành thang máy, một đôi tròng mắt đen bị T*nh d*c chiếm lấy. Vào trong thang máy, anh lấy điện thoại ra.
"Đóng thang máy lại, ngay bây giờ.”
Cô luống cuống, ánh mắt chuyển sang sợ hãi. e Cô bắt đầu kháng cự lại anh. Gương mặt cảnh giác âm thanh run rẩy nói: "Chớ làm loạn, thời gian không đủ."
Anh nâng khuôn mặt nhỏ đang hoảng hốt của cô lên, anh lại thích như vậy, cô gái nhỏ, khóe miệng cong lên, tà mị cười.
“Thế nào? Tại đây mấy lần đây, cô gái, em là ở Hỏa diệm sơn đùa với lửa, tính thiêu ૮ɦếƭ người sao? Phải không?” Nói xong, liền ôm lấy eo cô, để cho hai chân dài trắng noãn của cô kẹp lấy hông anh, bàn tay cũng rất nhanh đưa ** đã sớm kêu gào, đột nhiên đâm vào.
"Ừ a" cô không nhịn được kêu ra tiếng.
"Cô gái, đáng ૮ɦếƭ, nhớ tối nay theo sát bên anh, nếu để người khác nhìn trộm em, anh sẽ cho em biết hậu quả.” Anh vừa nói vừa đẩy nhanh tốc độ, nhìn con số đang giảm dần.
Anh đem gương mặt tuấn tú chôn ở cần cổ Kh**u gợi của cô, gầm nhẹ một tiếng, mầm mống nóng rực đều phun trào trong cơ thể cô.
Anh phóng ra chính mình, lấy trong túi một chiếc khăn tay, thay cô dọn dẹp *** đang chảy xuống, lại dùng ngón đưa vào, lung tung quấy nhiễu, đem theo một chút **, sau đó mới dùng khăn lau chùi ngón tay mình.
Cô căm tức nhìn anh, tình huống như thế cũng có thể. Bởi vì vừa trải qua ***, khuôn mặt vốn quyến rũ lại thêm ửng hồng, càng lộ ra vẻ mê người.
"Long Đằng, anh khốn kiếp." Côđứng thẳng mình, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Vợ yêu là em quyến rũ anh trước mà"
"Anh cút ngay"
"Hahaha"
Anh ôm côra ngoài, mấy gã đàn ông chỉ liếc một cái liền hiểu chuyện vừa xảy ra kịch liệt thế nào, không thể không bội phục Thiếu chủ của mình.
"Đi"
"Vâng"
Anh ôm cô lên một chiếc xe xa xỉ, vừa lên xe, cô liền ngồi cách anh một khoảng xa, còn đang tức giận chuyện vừa rồi.
Anh nhìn cô có vẻ tức giận, không khỏi bật cười. Anh nhỏ giọng nói: "Cô gái, tốt nhất đàng hoàng một chút, đừng có tức giận, anh không ngại yêu em thêm một lần ở đây đâu. Tới đây.”
Mặc dù là lời nói có ý cảnh cáo ..., nhưng lại vô cùng bất đắc dĩ, lại hàm chứa chút cưng chiều. Cô còn chưa thèm để ý tới anh, tựa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bĩu môi. Nhìn cô lúc này và lúc trước, là hai kiểu quyến rũ khác nhau. Trong lòng anb như mềm nhũn, đưa tay kéo cô sát lại, thanh âm vừa sủng ái, vừa dụ dỗ.
"Được rồi, là em chọc giận anh mà, không phải sao?” anh ôm cô nhẹ nhàng nói, đáy mắt cũng dâng lên một mảnh dịu dàng. Lái xe còn tưởng mình nhìn lầm nữa.
Mặc dù biết ông chủ của mình đối với phụ nữ rất hào phóng nhưng cũng chưa từng thấy anh lấy lòng một cô gái như vậy. Nhưng cũng không thể không thừa nhận, cô gái này quả thật là báu vật nhân gian.
Người lái xe nhìn chằm chằm, quan sát cô bắt gặp ánh nhìn lạnh như băng của anh trong gương chiếu hậu, lập tức tiền thu hồi ánh mắt. Thật là dọa người, vừa rồi giống như là dùng ánh mắt Gi*t ૮ɦếƭ anh ta vậy, sau lưng mồ hôi lạnh vã ra như tắm.
Cô nghe anh nói cũng đúng, liền trừng mắt nhìn anh song cũng ngồi yên trong ng anh không phản kháng nữa, cũng không lên tiếng, thật giống một con mèo nhỏ an tĩnh nằm trong lòng chủ nhân.
Anh rất hưởng thụ cảm giác này, tay vuốt ve lọn tóc quăn của cô, lại nhìn tấm lưng trần của cô, ánh mắt tối lại lộ ra chút lo lắng. Thật không muốn sống nữa sao, dám để cho cô gái của anh mặc cái loại trang phục lộ liễu thế này.
"Long thiếu, tới nơi rồi.” Lái xe nhẹ giọng thông báo rồi nhanh nhẹn xuống bước xuống, mở cửa cho họ.
Long thiếu bước xuống xe, cô cũng bước theo xuống, nhìn khung cảnh trước mắt, cô lập tức nhìn ra hai chữ “sòng bạc”. Anh cầm lấy tay cô, khoác vào tay anh, sau đó sải bước vào bên trong.
"Long Đằng , anh dẫn em tới sòng bạc, định chơi bài sao?”cô hỏi nhỏ, chỉ đủ cho anh nghe thấy.
Long Đằng ngắt nhẹ mũi cô, kề sát tai cô nói: “Lát nữa chỉ cần nghe lời anh thôi, biết không?”
Hai người bước vào sòng bạc, không phải một nơi quá ồn ào mà ngược lại rất an tĩnh. Anh ôm cô đi tới một bàn khách quý. Anh kéo cô qua, nói nhỏ vào tai cô.
"Bảo bối, em đặt cược đi, tùy theo em thôi. Thắng là của em, thua tính cho anh.”
Cô mở to hai mắt nhìn anh, sau đó nhỏ giọng nói.
"A ĐẰNG , anh giỡn chơi cái gì vậy? Em đặt cược cái gì chứ?” Cô vẻ mặt không thể tin nhìn anh.
Anh hôn lên má cô một cái, trấn an nói: “Ngoan, không phải là cứ nghe lời anh sao?”
Cô cắn cắn môi, ngẩng đầu nhìn Long Đằng khổ sở nói: “Nhưng em không biết đặt cược, em chỉ biết chơi xúc xắc thôi.”
"Được, vậy chúng ta đi chơi xúc xắc." Nói xong liền đưa cô tới bàn chơi xúc xắc.
Cô ngồi xuống, đối diện là một cô gái người nước ngoài, chỉ là sao ăn mặc cũng “tiết kiệm” như vậy chứ. Cô gái liếc mắt nhìn cô, cũng nhận ra anh khí vũ phi phàm. Cô nhìn Gia Hân, quả nhiên là báu vật, dùng thứ tiếng Trung rõ ràng hỏi: “Tiểu thư xinh đẹp, cô muốn đặt cược sao?”
Giang Lệ lệ thật thà gật đầu, sau đó nhìn hai chữ lớn – nhỏ.
"Tiểu thư, đặt lớn hay nhỏ?”
Cô len lén nhìn anh, anh chỉ cười nhạt một tiếng. Cô chỉ “lớn”, lại cười cười, chỉ qua lại giữa “lớn” và “nhỏ”. Anh đứng bên cạnh nhìn cô khẩn trương, khóe miệng cong lên, vuốt ve tóc cô.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.