Chương 13

Sống Lại Trước Khi Ly Hôn

phuongthao0804 18/07/2024 14:45:42

Bà nội cô là người Long gia, phải nói là con nuôi, mẹ ruột của bà mất sớm, không yên tâm về chồng mình nên gửi cho bạn thân của mình là Long lão phu nhân trông nuôi.
Long lão phu nhân bản thân sinh hai con trai, vì rất yêu thích con gái nhưng không sinh được nên xem bà nội cô như con ruột chăm sóc hết mình, phải nói là còn hơn cả hai con trai ruột.
Đi ra biệt thự Vu gia cả nhà cô lại tới Long gia chúc tết. Long gia người nắm quyền hiện tại là Long Đằng, nếu theo hiện tại cô phải gọi tiếng biểu ca.
"Cậu, mợ bọn con tới rồi"
"Vu Phu tới rồi, ngồi đi, gia Hân nào lâu ngồi xuống cho bà mợ xem nào. Nhìn xem con gầy quá phải ở đây mấy ngày để bà bồi bổ cho con"
"Dạ được" biệt thự Long gia cũng rất quen thuộc đối với cô vì lúc nhỏ cô thường xuyên ở đay chơi.
"Gia Hân ra vườn chơi đj con"
"Dạ vậy con xin phép" nói xong cô chạy ra vườn, vườn ở đây được tạo bằng kính chung quanh, góc bên trong còn có căn nhà nhỏ bằng gỗ nữa chứ. Nhìn y chang như trong phim vậy, tiếng dòng suối chảy róc rách nghe thật vui tai.
Đi dạo chung quanh một chút rồi cô cảm thấy mỏi chân nên ngồi xuống thảm cỏ rồi ngủ lúc nào không hay.
Long Đằng cuối năm làm việc mệt mỏi nên tới vườn hoa nghỉ một chút. Ai ngờ thật kinh hỉ khi anh gặp lại cô gái ấy, cô ấy ở quán bar, anh rất muốn tìm cô nhưng vì công việc quá nhiều khiến anh không có thời gian, anh tưởng mình không có duyên với cô ấy rồi chứ ai ngờ đâu giờ lại gặp lại.
Lần này thì anh không thể bỏ mất cô được nữa. Anh đi tới gần thì thấy cô ấy đang ngủ chỉ thấy cô hướng cái mũi như được chạm từ ngọc lên hít thật sâu hơi thở ngọt ngào của không khí buổi sớm, đôi mắt trong suốt thanh tú chậm rãi khép lại, bộ dáng kia giống như đang thập phần say mê hương thơm ngào ngạt mê lòng người của những bông hoa, hồn nhiên quên đi hết thảy thế gian.
Những tia nắng mặt trời tuyệt đẹp xuyên qua mái che thuỷ tinh khiến cho cô như đắm mình trong một làn ánh sáng ấm áp. Đứng giữa một vườn hoa sắc thái rực rỡ,phong tình vạn chủng, cô mặc chiếc đầm trắng màu tuyết trắng tựa như một pho tượng thiên sứ ngọc lưu ly thánh thiện tinh khiết không chút tỳ vết.
Long Đằng hai mắt hoa lên, không hiểu sao lại nhìn thấy sau lưng cô mọc ra một đôi cánh chim trắng noãn nhẹ nhàng phất lên, làn váy tung bay, như thể cô sắp thuận gió mà trôi đi.
Không được, không thể để cho cô ấy bay mất!
Lồng ng mãnh liệt rung động, anh mê muội đi nhanh về phía trước, hai bàn tay chế trụ rồi mạnh mẽ lôi kéo lưng áo nhỏ nhắn của cô.
“Ơ ôi……” Đâm sầm vào bức tường thịt ấm áp làm nàng choáng váng, sao sáng quay vòng vòng đầy trời.
Anh một tay đỡ lấy thắt lưng mềm mại, tay kia lại thô lỗ nắm chặt lấy chiếc cằm khéo léo của cô.
Thiên sứ!
Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn như ngọc bích trước mắt, đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu anh. Thậm chí khi cô mở to cặp mắt thuần khiết trong suốt chỉ thiên sứ mới có kia ra, đầu óc anh tức thì lại trống rỗng.
“Ai?” Thật vất vả mới xua đi hết đám sao trước mắt, cô tức giận muốn tìm người tính sổ, nào ngờ vừa mới mở miệng, đôi môi phấn nộn mềm mại đã bị nuốt hết.
VUGia Hân ngơ ngác trừng mắt nhìn tuấn nhan phóng đại trước mắt, đầu óc trống rỗng.
Anh cứ cuồng dã tham lam như vậy, như thể phải một ngụm mà nuốt hết cô. Ban đầu chỉ là muốn kiểm chứng tính chân thật của cô nhưng rồi lại bị cái tuyệt mỹ tư vị sự ngọt ngào của đôi môi cô trong nháy mắt ςướק đi lí trí. Theo bản năng anh càng hôn sâu hơn, thân hình rắn chắc cọ xát đè ép thân thể nõn nà mềm mại của cô, hận không thể đem cô nhu tiến vào trong thân thể, cùng nhau kết hợp làm một.
Đau đớn nóng rực trên đôi cánh hoa khiến cô hoàn hồn, ý thức được chuyện đang phát sinh lại càng làm cô không biết phải làm sao. Tim đập thình thịch, bên tai ù ù không nghe thấy bất cứ tiếng động nào, thân thể cuồng nhiệt bốc cháy như thể cô đang đặt mình giữa ngọn lửa. Cô nên giãy dụa, rất muốn giãy dụa, nhưng cả người run rẩy lấy không ra một chút khí lực nào, chỉ có thể phát ra tiếng kêu rên mơ mơ hồ hồ.
Anh giống như một con dã thú đói khát quá độ, làm ngơ hết thảy kháng cự của cô, tập trung cắn nuốt mỹ vị trước mắt. Cho đến tận khi dưỡng khí trong ng đã hết sạch, anh mới không thể không buông cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô ra, từng ngụm từng ngụm bổ sung dưỡng khí, ánh mắt thâm sâu mờ ám lại chưa thoả mãn vẫn chăm chú nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô.
Hai tay nâng niu khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, ngón tay cái thon dài khẽ vuốt đôi cánh hoa sưng đỏ vì bị anh yêu thương quá mức.
Ngay lập tức, anh quyết định, đôi môi mềm mại này phải để anh độc hưởng, bất luận thế nào cũng không thể nhúng chàm.
Đây là lần đầu tiên một long Đằng anh không chút quan tâm đến phụ nữ nổi lên *** độc chiếm.
“Anh…… anh thật quá to gan!” Thật quá đáng, cô hoảng sợ khi thấy tên đàn ông này đang làm việc dơ bẩn với cô.
Cô kinh sợ và căm tức cái tên đăng đồ tử dám cả gan làm loạn này, nhưng quá sức tức giận lại khiến cho ý định chỉ trích của cô tan thành mảnh nhỏ, chẳng những không phát ra nổi uy lực mà còn chẳng khiến hắn để tâm đến chút nào.

Novel79.Com - Web Truyện Ngôn Tình, 18/07/2024 14:45:42

Lượt xem: 822

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện