" Chân tướng chính là cô đã tính kế hãm hại ta ! " Phạm Tiểu Vân nắm chặt nắm tay của xe lăn hét lớn , biểu cảm kích động , “ Cô cho người làm nhục ta , sau đó ςướק Nghệ Văn đi , cô đã khiến ta mất đi tất cả . . . "
Phạm Tiểu Vân hét đến phút cuối , không kìm được nữa nên khóc thành tiếng .
Lục Nghệ Văn ôm Phạm Tiểu Vân , dịu dàng dỗ dành : “ Anh lấy cô ta , chỉ vì muốn trả thù cô ta thôi . Tiểu Vân , nếu em không thích , thì bây giờ anh có thể ký thỏa thuận ly hôn với cô ta . "
Phạm Tiểu Vân khóc lóc nói : “ Em muốn trừng phạt cô ta , Nghệ Văn , trừng phạt ngay bây giờ . "
Lục Nghệ Văn kinh ngạc mấy giây , nhẹ nhàng thốt ra một chữ “ Được " , sau khi hắn vừa dứt lời , ba tên ăn mày cứ rình rập đằng sau Hạ Vũ Yến ngay lập tức hành động , họ bắt chặt cổ tay cô , lôi kéo cô vào phòng .
Lần này là ba người cùng tiến lên , hai người ghì chặt Hạ Vũ Yến , người còn lại cởi hết quần áo cô ra .
Quần áo của Hạ Vũ yến bị cởi ra rất nhanh , lộ ra cái bụng của cô .
“ Bụng cô cũng lớn lắm , chẳng lẽ có thai rồi sao ? " Tên ăn mày dơ dáy đang ૮ởเ φµầɳ áo của cô thốt lên câu đùa giễu cợt , còn cố ý giương tay sờ mó bụng của Hạ Vũ Yến một cách тһô Ьạᴏ , “ Ta còn chưa chơi qua thai phụ lần nào , nếu có thật sự đã có thai , thì đúng là thú vị .
Mồ hôi lạnh chảy khắp đầu của Hạ Vũ Yến , cô sợ hãi đến nỗi run rẫy khắp người .
“ Đừng . . . " cô có người lại , liều mình vùng vẫy .
Cô cảm giác như có người đang ૮ởเ φµầɳ của cô , Hạ Vũ Yến nhanh chóng mở mắt ra , trong lúc hốt hoảng đã đá văng được người đó ra , khiến cô lật người và đứng dậy , nhưng một giây sau đó , cổ chân của cô liên bị người khác bắt lấy , dùng sức kéo mạnh .
Hạ Vũ Yến lảo đảo , mặt hướng xuống đất té ngã , *** bị ᴆụng mạnh , nỗi đau ập đến , trong nháy mắt sắc mặt cô trắng . bệt , cô ôm bụng lại , co rút thân hình một cách yếu ớt .
“ Mụ đàn bà thúi , còn chạy nữa tao sẽ ɢɨết ૮ɦếƭ mày ! "
Ba tên ăn mày ghì chặt lấy cô , họ muốn tiếp tục , nhưng lại phát hiện ɠιữα đùι của Hạ Vũ Yến , máu đang chảy ròng ròng . . .
“ Đây . . . chẳng lẽ có thai thật rồi sao ? "
Ba người giương mắt nhìn nhau , hỏi ý của Lục Nghệ Văn đang đứng kế bên .
Phạm Tiểu Vân nhíu mày lại , bực bội nói : “ Tiếp tục đi , có ra máu thì cũng không được dừng lại , tiếp tục làm tiếp cho ta ! "
Ba tên ăn mày lập tức tiếp tục . . .
“ Khoan đã . " Lục Nghệ Văn , lại mở miệng ngay lúc này , hắn thả Phạm Tiểu Vân ra , đi về phía Hạ Vũ Yến đang co rút bất lực trên sàn nhà kia .
Trong đáy mắt hắn , vẫn là màu đen u tối khiến không một ai nhìn thấu được .
“ Hạ Vũ Yến , có phải cô thật sự , lại giấu tôi việc mang thai nữa rồi phải không ? "
Hạ Vũ Yến mồ hôi lạnh đầm đìa , sắc mặt trắng như tuyết , đôi mắt run rẩy , nhìn Lục Nghệ Văn một cách khó khăn .
“ Đúng vậy ! Lục Nghệ Văn , tôi lại tự chuốc lấy khổ cho thân mình , không những đã có thai , tôi còn muốn sinh nó ra nữa . " Nói xong nước mắt cô liền chảy xuống , “ Tôi thật hối hận , hối hận yêu anh , hối hận vì anh hy sinh nhiều như vậy ! ”
Đôi mắt Lục Nghệ Văn tối sầm lại , hướng về phía đôi mắt tuyệt vọng mà bị thương của Hạ Vũ Yến .
Hạ Vũ Yến không muốn né tránh ánh mắt của hắn , tuyệt vọng thốt : “ Anh muốn ђàภђ ђạ tôi , thì cứ làm đi , một là ɢɨết ૮ɦếƭ tôi trong ngày hôm nay , nếu không thì hãy đợi sau này tôi trả lại cho anh gấp đôi ! "
Lục Nghệ Văn tiến tới hai bước , cong người lại , nhưng anh lại bế Hạ Vũ Yến lên . Hạ Vũ Yến đơ người ra , giương to mắt .
Lục Nghệ Văn không nói gì cả , bước chân ra ngoài .
“ Nghệ Văn , anh muốn . . . . làm gì ? " Phạm Tiểu Vân vội vã kéo áo của Lục Nghệ Văn lại , “ Anh hối hận nên muốn thai cho cô ta , không trả thù cho em nữa hay sao ? "
Đôi môi mỏng của Lục Nghệ Văn mím chặt , rất lâu sau đó , mới khản giọng nói : “ Không , anh đem cô ta . . . đi Pa' thai . "
Ánh sáng hy vọng được thắp sáng trong mắt của Hạ Vũ Yến , đã bị dập tắt trong tích tắc .
Chỉ còn nghe thấy chất giọng trầm của Lục Nghệ Văn , nói rõ từng câu :
“ Trước kia cô ta khiến em Pa' thai một cách bất đắt dĩ , Tiểu Vân , bây giờ , em có thể khiến cô ta sẩy thai rồi . Em có thể tùy ý quyết định cách sẩy thai . ”
Đôi mắt của Phạm Tiểu Vân sáng lên , nở nụ cười ngọt ngào nhưng cũng rất tàn nhẫn , nhoẻn miệng nói : “ Bụng của cô ta trong có vẻ lớn , chắc đứa con đã thành hình rồi , em muốn cô ta phải sinh non , sinh đứa bé ra , sau đó cho Hạ Vũ Yến tận mắt chứng kiến đứa con sinh non của mình , vì ra đời quá sớm nên mới ૮ɦếƭ đi một cách yếu đuối ! "
Vả lại , sau khi chích kim sinh non , sẽ khiến thai phụ sinh con theo phương thức sinh thường , sự đau đớn khi țử çɥñğ co thắt và lâm bồn đem lại , Hạ Vũ Yến đều phải tự mình trải qua .
Và đây chỉ là sự đau đớn thân thể , thứ tàn nhẫn nhất , chính là muốn Hạ Vũ Yến tận mắt chứng kiến đứa con mới chào đời của mình , do phát triển không đủ , không cách nào sinh sống được , cuối cùng phải ૮ɦếƭ thảm bên ngoài .
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.