Thân thể của hai người , càng ngày càng chìm sâu xuống biển .
Ý thức của Hạ Vũ Yến bắt đầu mơ hồ , bị ngạt thở khiến cô khó chịu sắp ૮ɦếƭ , khiến thân thể cô không còn chút sức lực nào để vùng vẫy nữa , dần dần cô nhắm mắt lại .
Trên môi cô , đột nhiên nóng lên , sau đó liền có một luồn không khí nóng bỏng , truyền thẳng vào miệng của cô , làm giảm sự khó chịu trong phổi của cô , cũng khiến thân thể mềm nhão ấy , lấy lại được một ít sức lực .
Đôi mắt đang chuẩn bị nhắm đi đó , cũng vì thế mà mở to ra được , cô vô cùng kinh . ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt Lục Nghệ Văn đang áp sát với mình .
Tại sao hắn lại đang cứu cô . . . .
Sau khi truyền xong ôxi , Lục Nghệ Văn liền ôm chặt lấy eo của Hạ Vũ Yến , đôi chân thon dài ra sức thật mạnh , kéo theo Hạ Vũ Yến lên khỏi mặt nước .
Ngóc đầu khỏi nước , cô tự dưng thở hổn hển không ngừng , lá phổi của cô vẫn đang nhói đau , chân tay của Hạ Vũ Yến mềm nhũn đi , nhưng vẫn bị Lục Nghệ Văn ôm chặt , kéo lên bờ .
Vệ sĩ áo đen trên bến tàu kéo Hạ Vũ Yến lên bờ ngay lập tức , tránh việc cô nhảy xuống biển lần thứ hai .
Lục Nghệ Văn theo sát cô lên bờ , toàn thân ướt đẫm , những cong tóc đen rũ xuống trước trán , trông vừa ung dung , vừa gợi cảm .
Hạ Vũ Yến quỳ xuống dưới đất , bụm đôi môi trắng bệt lại , họ không ngừng .
" Tiểu Yến ! " Tống Tiến Hải lo lắng gọi tên của cô , chạy nhanh tới trước , liền bị hai tên vệ sĩ ngăn cản lại .
Lục Nghệ Văn lạnh lùng liếc hắn một cái , sau đó bước một bước chân dài , tiến đến gần Hạ Vũ Yến .
Ha Vũ Yến , để có thể ở bên cạnh Tổng Tiến Hải , cô đã muốn bỏ chạy hết hai lần , lúc nãy cô còn không màng đến tính mạng mà tìm đến cái ૮ɦếƭ , thật đúng là quá si tình . " Lục Nghệ Văn cúi người xuống , P0'p lấy cái cằm thon gọn lạnh toát của Hạ Vũ Yến , " Cô hy sinh vì Tống Tiến Hải nhiều như vậy , theo cô thì có phải hắn cũng phải hy sinh một thứ gì đó không ? "
" Lục Nghệ Văn , anh muốn gì ? Tiến Hải đã gãy hết một chân rồi ! " Hạ Vũ Yến la lớn một cách hoảng hốt .
Nhưng cô càng lo lắng cho người đàn ông khác như vậy thì lửa giận trong lòng của Lục Nghệ Văn , lại càng sục sôi hơn nữa .
" Ném Tống Tiến Hải xuống biển cho ta , trước khi hắn xin tha mạng , thì cũng đừng cho hắn lên bờ . " Lục Nghệ Văn nhìn . chằm chằm vào mắt của Hạ Vũ Yến , ra lệnh cho vệ sĩ .
Vệ sĩ tuân lệnh ngay lập tức , kéo lê Tống Tiến Hải đến bên bờ , sau đó liền đạp anh xuống biển .
Tống Tiến Hải biết bơi , nhưng khi đầu của anh mới ngoi ra khỏi mặt nước , thì vệ sĩ đứng trên bờ liền ấn đầu anh xuống nước lại , khiến anh bị ngạt nước một cách mạnh bạo .
Anh không ngừng giây đập vùng vẫy , khiến sóng biển bắn tung tóe .
" Dừng tay lại ! " Hạ Vũ Yến hất tay Lục Nghệ Văn ra , xông đến bên biển .
Hai vệ sĩ nhìn thấy vậy bèn léo cô lại , ghì chặt cô trên bờ , khiến cô chứng kiến tận mắt cảnh Tống Tiến Hải bị ngạt nước .
Đợi đến khi Tống Tiến Hải sắp ૮ɦếƭ ngạt , vệ sĩ liền buông tay ra , khiến anh nổi lên mặt nước hít thở một hồi , xong lại tiếp tục ấn đầu của anh xuống nước , không ngừng làm anh ૮ɦếƭ ngạt như vậy , không ngừng tái diễn quá trình ngạt nước
" Đừng mà , dừng tay lại ! " Hạ Vũ Yến . không chịu đựng được nữa bèn khóc lớn lên , " Tiến Hải , anh hãy xin tha mạng đi , đừng gắng gượng nữa , nếu cứ như vậy , thì anh sẽ ૮ɦếƭ thật đó ! " .
Toàn thân Tống Tiến Hải đều là nước , khắp mặt thê thảm vô cùng .
" Tiểu Yến , thứ mà Lục Nghệ Văn muốn không những chỉ là sự van xin của anh , mà còn muốn anh từ bỏ em . . . " Anh ngoi lên mặt nước một cách khó khăn trong lúc thở hổn hển , " Nhưng anh nguyện ૮ɦếƭ cũng sẽ không từ bỏ em " .
Hạ Vũ yến khóc lóc Xoay đầu , cuối cùng cũng chịu thua một cách sụp đổ .
" Lục Nghệ Văn , tôi đầu hàng ! Anh muốn làm gì thì tôi cũng đồng ý , chỉ cần anh chịu buông tha cho Tổng Tiến Hải ! " .
Là do cô quá vô dụng , không đủ kiên cường , cho nên mới liên tục liên lụy Tống Tiến Hải từ lần này đến lần khác !
Trước kia cô hại anh mất hết một chân , bây giờ lại hại anh mất cả mạng sống . . .
Hạ Vũ Yến không muốn nhìn thấy kết cục như vậy nữa , cô ôm lấy chân của Lục Nghệ Văn , tha thiết van xin : " Xin anh hãy tha cho Tiến Hải , tôi sẽ không bỏ chạy nữa đâu . Suốt một kiếp này , tôi cũng sẽ trở thành món đồ chơi của anh , anh muốn tôi sống thì tôi sẽ sống , muốn tôi ૮ɦếƭ thì tôi sẽ ૮ɦếƭ ! "
Lục Nghệ Văn cúi đầu xuống , nhìn cô một cách lạnh lùng và vô tình : " Vậy sao ?Vậy bây giờ cô hãy *** đi , cởi trước mặt Tống Tiến hải , cởi hết tất cả , để làm tôi vui lòng . "
" Cái gì . . " Hạ Vũ Yến ngơ ngác , không dám tin được Lục Nghệ Văn lại thốt ra những lời nói như vậy .
" Sao , làm không được ư ? " Lục Nghệ Văn liếc mắt về phía vệ sĩ , họ liền ấn đầu Tống Tiến Hải vào nước ngay lập tức .
" Tôi làm được ! "
Hạ Vũ Yến chỉ có thể nhận lời , cô run rẩy đứng dậy , những ngón tay trắng bệt , đặt lên trên nút áo : " Tôi cởi , Lục Nghệ Văn , tôi cởi . "
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.