“Chắc chưa?” Thẫm Mộng Quân nhướng mày.
Sâu trong hoa tâm của Mộc Nhiên bị từng cơn ngứa ngáy Tra t**, giờ phút này trong đầu chỉ muốn một thứ mà thôi, vì thế cô gật đầu nói:“Chắc!”
Mộc Nhiên ngồi trên đù* của Thẫm Mộng Quân mà liên tục uốn éo, đôi môi không nhịn được mà thốt ra lời ***:“Mộng Quân, tiểu Nhiên muốn anh, anh vào đi mà……”
Thẫm Mộng Quân bị động tác của cô K**h th**h làm bên dưới trướng to đến phát đau, sao tự nhiên lại thành cô gái nhỏ quyến rũ anh rồi?
“Không từ chối nữa sao?” Anh vừa nói vừa xoa chân tâm cô.
Mới sờ liền thấy nơi riêng tư đã thành một mảng ướt đẫm thấm lên lớp quần nhỏ, khẽ cười một tiếng:“Tiểu Nhiên ướt rồi, khi nào vậy?”
Mộc Nhiên không muốn nói Thẫm Mộng Quân biết mình đã ướt từ sớm, ngay từ lúc khẩu giao cho anh, phía dưới đã ướt đẫm. Anh mà biết sẽ cười nhạo cô mất.
Mộc Nhiên nhẹ nhàng đong đưa ௱ô** làm nũng nói:“Anh mau vào đi, tiểu Nhiên muốn anh cắm vào mà!”
Mệnh căn sung huyết đã trướng to đến phát đau, Thẫm Mộng Quân không muốn lãng phí thêm thời gian, vì thế anh tiếp ánh bế sốc người cô đem đặt lên giường.
Anh vén váy cô lên đến tận eo, tay phải kéo quần nhỏ cô ra, tay trái đem mệnh căn của mình đặt trước tiểu hoa ****.
Hoa tâm ướt đẫm bị mệnh căn ***ng chạm, không tự chủ được mấp máy ʍúŧ vào. Mộc Nhiên cảm nhận được độ nóng kinh người từ thứ kia, nóng đến mức khiến cô vừa chờ mong nhưng cũng vừa sợ hãi.
Dù đóa hoa đã sẵn sàng, nhưng Thẫm Mộng Quân lại đem mệnh căn dính sát vào tiểu hoa, bắt chước động tác ***, thẳng lưng đâm chọt giữa chân tâm.
Mệnh căn thô dài nặng nề cọ xát qua miệng h.uyệt, đầu nấm to lớn liên tục ép mở hai cánh hoa mềm.
“Ưm ưm…Aaaa…” Mộc Nhiên thấp giọng rên rĩ.
Động tác K**h th**h khiến sâu trong chân tâm càng thêm ngứa ngáy, trống rỗng, không ngừng phân bố ra dịch thủy. Mộc Nhiên cúi đầu thì nhìn thấy mệnh căn đỏ tím liên tục ra ra vào vào *** mình. Bị hình ảnh sắc tình cùng động tác của Thẫm Mộng Quân K**h th**h, cô nhịn không được mà nức nở:“௱ô** Quân, anh cắm vào đi, Tiểu Nhiên muốn anh cắm mà, huhu…”
Dịch thủy càng ào ạt trào ra, tưới ướt toàn bộ mệnh căn. Nghe giọng nói nức nở cầu xin của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân không trêu cô nữa, anh đỡ lấy mệnh căn của mình nhắm giữa hoa môi rồi đâm thẳng vào.
“Á…!” Cả hai cùng phát ra tiếng thở dài đầy sung sướng.
Cảm giác no căng tràn đầy phía dưới, Mộc Nhiên liền cảm thấy tê rân cả người, như có như không mà cảm nhận được gân xanh đang giật nảy trên mệnh căn.
Thẫm Mộng Quân cảm thụ tâm hoa ướt nóng, thịt non bên trong không ngừng ʍúŧ vào.
“Mộng Quân…!”
Dưới tiếng gọi kiều mị của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân nắm lấy eo nhỏ của cô, bắt đầu thọc vào rút ra, tốc độ càng ngày càng nhanh, mệnh căn *** vào toàn bộ, sau đó rút ra một ít, rồi lại cắm mạnh vào….
“Ưm ưm……Aaa……Hưm……” *** rĩ càng ngày càng lớn, giờ này cũng không quá muộn, Mộc Nhiên lo lắng người làm vẫn còn thức, sợ họ nhỡ đi ngang qua nghe thấy nên đưa một tay lên che miệng.
“Ah~!..Nhiên em đừng kẹp……Chặt quá…” H.uyệt nhỏ bỗng nhiên kẹp chặt khiến mệnh căn không thể di chuyển, Thẫm Mộng Quân P0'p mạnh vào eo cô.
Bên trong như có vô số cái miệng nhỏ. Khi mệnh căn cắm vào thì muốn đẩy ra, còn khi rút ra thì lại liều mạng níu giữ. Thẫm Mộng Quân sảng khoái đến mức da đầu tê dại.
Anh nâng eo Mộc Nhiên lên, mệnh căn tiến vào càng sâu. Khung xương *** va chạm kịch liệt lên thịt đù* cô, ௱ô** thịt mềm mại bị động tác của anh cũng tạo ra những trận sóng. Lúc này, trong phòng chỉ có tiếng “bạch bạch” vang vọng.
“Aaa……Sâu quá……Nhẹ thôi, Mộng Quân…” Thẫm Mộng Quân đâm vào quá sâu, đầu nấm liên tục đánh đến miệng ***. Tiểu hoa bắt đầu nhói lên, có hơi tê đau, nhưng đồng thời cũng thấy sảng khoái mà kêu lên.
Mộc Nhiên nâng tay ôm lấy cần cổ thấm đẫm mồ hôi của Thẫm Mộng Quân, *** bất chợt bị khuấy động, Mộc Nhiên nhanh chóng cao trào, nước mắt kiềm không được chảy xuống, khóc lóc kêu:“Nhanh một chút, mạnh nữa……Mộng Quân!”
Dịch thủy từ trong nơi sâu nhất của tiểu hoa trào ra tưới ướt đầu nấm nóng bỏng. Thẫm Mộng Quân cố nhịn xuống cảm giác muốn bắn, bên trong vẫn đang lưu lại dư vị cao trào, anh cảm thụ **** ***** **** đang run rẩy co rút, mệnh căn chậm rãi đỉnh vài cái, giúp Mộc Nhiên kéo dài ***.
Thẫm Mộng Quân rút mệnh căn ra, tiểu hoa đang bị nông ra thành hình tròn, không có vật cản liền chảy ra dịch dình dính nhớp. Anh kéo một góc váy cô qua xoa xoa lên miệng h.uyệt, sau đó lau khô dịch thủy trên người cô đi.
Thẫm Mộng Quân bỗng bế Mộc Nhiên lên, cơ thể vẫn còn mỏi nhừ, cô choàng tay qua cổ anh:“Em muốn tắm…!”
Thẫm Mộng Quân cúi nhẹ đầu hôn lên môi Mộc Nhiên chỉnh lại tư thế rồi mang cô vào phòng tắm. Lúc đi lại, mệnh căn thô nóng đang ngẩng cao đầu liên tục cọ xát kẽ ௱ô** cô.
Mộc Nhiên vùi mặt vào ng anh, nơi sâu thẳm trong hoa h.uyệt lại không biết liêm sỉ mà dần rỉ nước……
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.