Hai nữ nhân vóc dáng cao gầy một thân sơ mi xám dạo quanh khắp các khu mua sắm từ sáng đến giờ thu hút không ít ánh nhìn. Tuy có ngụy trang là... không trang điểm, nhưng vẫn khiến nhìn khác nhìn không ra hai người đã có con gái lớn tướng. Tề Ngữ Yên thoạt nhìn chỉ gần bốn mươi, Mạc Tư Tư thậm chí còn trẻ hơn thế. Mà điều quan trọng là cả hai đều xinh đẹp quá mức cho phép. Một người đi trước luôn tươi cười, nắm lấy tay người đi sau e thẹn...
Yêu tinh bách nữ 1: Đây...Đây phải chăng là cặp đôi bách hợp trong truyền thuyết sao?
Yêu tinh bách nữ 2: Ai đó đỡ tôi!!! Tôi muốn xỉu...
Yêu tinh bách nữ 3: *lục cặp tìm giấy 乃út*
Yêu tinh bách nữ 1: Cậu muốn làm gì?
Yêu tinh bách nữ 3: Đi xin chữ kí!
"Tư Tư, chúng ta đi không báo với con rể con dâu..."
Tề tiểu thụ từ sáng vẫn băn khoăn không yên, bây giờ bộ dáng nàng như hài tử trốn nhà đi chơi sợ ba mẹ bắt gặp. (Hình như có cái gì ngược ngược ở đây... =v=)
"Yên nhi, chúng nó đi làm cả rồi! Cậu lo cái gì?"
Mạc Tư Tư hôm nay phá lệ cột lên mái tóc thẳng dài nên nàng trông năng động hơn rất nhiều. Trông thấy lão bà còn biểu tình ủy khuất, Mạc Tư Tư ngó nghiêng ngó dọc hai ba cái, liền tiến lên đặt môi hôn Tề Ngữ Yên.
"Tư Tư..."
"Suỵt..."
Mạc Tư Tư chuyên chú hôn đến muốn rút hết khí lực của tiểu thụ nhà nàng. Tề Ngữ Yên vừa thở dốc mặt vừa đỏ lên ngượng ngùng. Mạc sắc lang khi dễ xong thấy một màn đáng yêu không khỏi cười rộ lên vui sướng, đem cả người Tề Ngữ Yên ôm vào lòng.
"Cái cậu này! Từng tuổi này..."
"Tôi đã muốn làm thế từ lâu!"
"Khi dễ tôi ở nơi công cộng?"
"...Phải đó!"
"Cậu Biến th' vừa thôi nha!..."
Tề Ngữ Yên bĩu môi một cái liền giãy khỏi vòng tay Mạc Tư Tư. Thế nào cái người này vẫn như thế khi dễ nàng? Tuy con gái nói nhiều lúc nên vùng lên giành chủ quyền nhưng lúc đối mặt với hỗn đản họ Mạc, Tề Ngữ Yên đều 'tự giác' chui xuống làm thụ.
"Yên nhi, dỗi sao~~~~"
Mạc Tư Tư tiến đến gần, lại đem cơ thể kia ôm lại lần nữa.
"Tư Tư..."
"Ân? Yên nhi muốn gì sao?"
"Buông."
"Ách..."
"Buông mau!"
Mạc sắc lang bị shock toàn thân với thái độ quay ngắt 360x100 lần này mà trố mắt kinh hoàng không nói được lời nào, đành buông ra... Quen nhau hai mươi mấy năm, đây là lần đầu tiên Tề Ngữ Yên dám nạt nộ(lớn tiếng) với nàng như thế. Thoáng thấy Tề Ngữ Yên liếc mắt một cái gian ác, lại rất nhanh ly khai đến quầy kem mua hai cây kem cỡ bự đem lại.
"Tư Tư ah~~~"
Mạc Tư Tư nghe thấy thanh âm ôn nhu mà không hiểu sao bị đổ mồ hôi lạnh.
"...Ân..."
"Ăn hết hai cây này cho tôi. Được...khôngggg~?"
Vâng! Lại là nụ cười ôn nhu hằng ngày, nhưng sao giờ phút này Mạc Tư Tư muốn khóc không ra nước mắt nữa... Đây là cái bí kíp trị chồng gì đây???? Vừa mới ăn trưa xong mà!!!!!
"Yên...Yên nhi...Ăn nữa sẽ bể bụng ૮ɦếƭ..."
"Tư Tư, tại Tư Tư không ngoan chứ bộ, đâu phải tại tôi đâuuu~~~"
Mạc Tư Tư ớn lạnh run rẩy hai ba cái, liền liều mạng đem kem tống hết vào miệng không nói hai lời. Tề Ngữ Yên đứng bên cạnh trông thấy lão công vật vã cũng vui vẻ ra mặt. Đợi Mạc Tư Tư anh dũng nuốt hết hai cây xong xuôi, một miếng giấy ăn liền xuất hiện trên môi Mạc Tư Tư. Tề Ngữ Yên cẩn thận lau miệng cho lão công, đồng thời cũng khôi phục nguyên dạng dịu dàng không giống khi nãy...
"Tư Tư ngoan!"
"...Vì Yên...Yên nhi...Cái gì cũng làm!"
Mạc Tư Tư bị dịu dàng kia nuốt chửng, mặt than cũng dần lộ ra tia đỏ ửng xấu hổ e thẹn.
"Yên nhi, chúng ta đi coi phim nha."
"Tư Tư muốn coi phim gì?"
"Phim động vật..."
Tề Ngữ Yên bất động trong giây lát, đột nhiên trong đầu nghĩ đến con heo... Không được! Bậy bạ quá! Tề Ngữ Yên mau chóng xua đi mấy ý nghĩ không đứng đắn, chắc chắn là ở chung lâu ngày bị cái họ Mạc này đầu độc rồi.
Hai người đến rạp chiếu phim thì theo như Mạc Tư Tư đòi hỏi, liền chọn phim Khủng long bạo chúa xem. Anh chàng bán vé thủy chung là mặt chuyển trắng sang đỏ, đỏ lại sang tím... Nguyên lai... Đây là phim hoạt hình nha...
Mạc Tư Tư mua hẳn hai hộp bắp rang bơ to đùng bưng vào rạp chiếu phim. Không hiểu mới vừa ăn hai cây kem to, bụng dạ đâu mà chứa cái đống bắp này đây. Đèn phòng chiếu phim tắt đi, Mạc Tư Tư bắt đầu nghiêm túc bỏ bắp vào miệng nhai, hai mắt nhìn chăm chăm màn hình chiếu.
Tề Ngữ Yên coi được một nửa liền cảm thấy không hợp... Nói gì thì nói, nàng cũng gần năm mươi đến nơi, chỉ có người nào đó là rất hăng hái với mấy sở thích trẻ con thôi. Hai mươi mấy năm xa cách, nàng vẫn không thôi tưởng nhớ từng kỉ niệm, từng đường nét của họ Mạc này. Bất giác sườn mặt nhìn nghiêng của Mạc Tư Tư lại thu hút lực chú ý Tề Ngữ Yên, nàng đem mấy ngón thanh mảnh lên vuốt ve, lại rất nhanh hôn lên má lão công một cái.
"Yên..."
Mạc Tư Tư bị ấm áp bất ngờ trên mặt, đột nhiên quay sang muốn thốt lên thì môi lại bị tập kích tiếp không ngừng. Tề Ngữ Yên ôm eo Mạc Tư Tư, môi vân vê môi mà không ngừng ma sát. Mạc Tư Tư thì ngược lại, bị kinh hỉ đến phát điên, bắp trong tay cũng sớm bị vứt sang ghế trống bên cạnh.
"Ưm..."
Mạc cường công ngày thường đang bị hôn đến khó hô hấp được, miệng liền ngân ra mấy tiếng ***. Nàng ngước mặt lên nhìn lão bà thì lập tức nhận thấy khí thế bốc ra từ đâu mà vô cùng áp bách. Thân thể cũng vì K**h th**h mà nóng ran ngứa ngáy.
"Tư Tư...Muốn cậu..."
Tề Ngữ Yên kề sát môi vào tai Mạc Tư Tư, thổi ra mấy hơi nhiệt liền thì thào câu kích tình. Mạc Tư Tư ban đầu còn bất ngờ không nói nên lời, nhưng khi Cái l*** Tề tiểu thụ chạm đến cổ trắng noãn thì nửa tia lí trí cũng bị mất đi. Tề Ngữ Yên cởi hết hàng nút sơ mi người kia, áp nàng nằm hẳn xuống ghế. Cũng may đây là loại ghế đôi nên không có cây ngăn cách, mà lại còn là phim hoạt hình nên hai dãy ghế đôi ở trên không có ai ngoài hai nàng. Mạc Tư Tư hô hấp khó khăn, vòng tay qua cổ người trên thân kéo xuống hôn sâu. Tay Tề Ngữ Yên cũng tà ác kéo ra nội y của họ Mạc...
"Tư Tư...Ngoan ngoãn, mở ra..."
"Yên...tôi sẽ hét lên mất..."
"Liền hôn cậu, mau mở ra...ướt rồi..."
"Yên...ưm...chậm...chậm một chút..."
"Tư Tư, cậu yêu tôi không?"
"Ah..."
"Có không?"
"Đứa...Đứa ngốc kia!! Không yêu...ưm...thì để cho cậu...Khi dễ tôi như vầy sao?..."
Mạc Tư Tư hổn hển kịch liệt áp chế thanh âm *** nhưng Tề Ngữ Yên vẫn không tha. Nàng nhận thấy thì ra cảm giác nằm trên H**g phấn đến độ này...
*Tư Tư à! Con chịu khổ rồi :( lão bà trở mình rồi =)))))*
Lúc Mạc Tư Tư nở rộ ***, nàng kịch liệt thở dốc đến độ ngoạm lấy vai Tề Ngữ Yên kìm nén tiếng hét trong lòng. Cũng may lúc đó mấy con khủng long trên màn hình cùng gào thét, nên thanh âm ái muội này mới không bị nghe thấy.
"Yên nhi...Cậu...học cái này ở đâu...?"
"Ah? Từ cậu!"
"Cái..."
Mạc Tư Tư nói cũng không nổi nữa rồi, Tề Ngữ Yên ngồi một bên mà buồn cười không thôi, cũng mau chóng đem quần áo mặc lại đàng hoàng cho lão công.
"Yên nhi, tôi phát hiện..."
"Ân? Tư Tư phát hiện gì?"
"Cậu bị con dâu dạy hư!"
"Không phải Tư Tư cũng dạy hư con rể sao?"
"..."
Bộ phim kết thúc thì đèn cũng được mở lên, Tề Ngữ Yên lần nữa ôn nhu cười nhìn sang lão công, nói một câu thật thâm thúy...
"Lão công ơi, có cần tôi dìu cậu không?"
"Hừ!!! Ngữ Yên, cậu đợi đó!"
"Mới có một lần đã ghim thù tôi. Mấy lần cậu ђàภђ ђạ tôi 3,4 lần, tôi ai oán cho ai?"
Tề Ngữ Yên bộ dáng ủy khuất đứng dậy đi ra, để lại Mạc Tư Tư khó khăn nhấc ௱oЛƓ lên đuổi theo.
"Yên nhi!!! Yên nhi..."
"..." *giả bộ không quen biết*
"Tôi yêu cậu!"
"..." *tiếp tục sải chân không thèm để ý*
Mạc Tư Tư tưởng Tề Ngữ Yên không nghe thấy, lại một lần nữa tăng bự, volume hét lên
"Tề Ngữ Yên!!!! Mạc Tư Tư này hết đời yêu một mình cậu!!!"
Cuối cùng cũng không bỏ mặc cái tên hỗn đản đó được. Tề Ngữ Yên quay phắt lại lôi Mạc Tư Tư đi dưới cái nhìn muốn rớt tròng mắt của đám đông.
"Yên nhi, tôi yêu cậu."
"Biết rồi!"
Hẳn là hai mươi mấy năm rồi!!!! Đẩy cũng đẩy rồi! Còn không yêu cái gì?
P/s: trời ơi cái couple hồi xuân này củ tuôi sao mà đáng yêu quá T_T Tề con yêu, mẹ đã thành toàn cho con áp lại Mạc sắc lang một lần rồi, con có vui hông =)))))
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.