Hai tháng sau
Cuộc chiến giữa Hạ Tử Nhiễm và Mạc Tư Tư càng tăng thêm mức độ ác liệt khi không những tranh giành trên lĩnh vực cổ phần, hợp đồng mà còn cả nhân sự Hạ thị. Một số nhân viên không biết vì lí do gì rời khỏi không lí do, vả lại phí đền hợp đồng cũng được bồi thường không thiếu xu nào. Kì lạ ở chỗ toàn bộ họ đều là người trụ cột có tài của Hạ thị. Hạ Tử Nhiễm đã tiều tụy nay còn ốm yếu hơn. Trong hai tháng ngắn ngủi, nàng sụt mất hơn 5kg, cả thân hình chỉ còn lại da bọc xương. Tần Sở Hàm bên cạnh cũng tự động bỏ qua rất nhiều hợp đồng quay phim hay quảng cáo phải đi nước ngoài, tập trung vào thị trường trong nước để tiện bề chăm sóc Hạ Tử Nhiễm.
12 giờ đêm mà bàn làm việc của Hạ Tử Nhiễm vẫn còn đầy ắp văn kiện chưa xử lí, đôi mi nhíu chặt mấy tháng này như muốn thành vết hằn trên vầng trán cao rộng kia.
"Tử Nhiễm..."
Tần Sở Hàm một tay khép lại cánh cửa sổ mở toang, một tay đặt lên bàn li sữa nóng mà ôn nhu gọi lão công. Ánh mắt nàng vô cùng thương tâm khi nhìn thấy thân ảnh kia. Mấy tháng này Tần đại minh cũng gầy đi không ít, có thể nói Hạ tổng bận bịu bao nhiêu, Tần đại minh tinh cũng bồn chồn bất an bấy nhiêu. Nhiều lần nàng gặn hỏi, tất cả đều chỉ có một câu trả lời trấn an "Không sao cả. Chị hãy tin em."
"Sở Hàm, chị chưa ngủ sao?"
Hạ Tử Nhiễm hướng đôi mắt mệt mỏi chất chồng thu lấy thân ảnh yêu thương vào mắt. Mỗi ngày động lực để nàng vượt qua chính là nữ nhân trước mặt đây.
"Chị không ngủ được."
Đôi tay dài vươn ra ôm lấy Hạ tổng vài lòng. Nàng muốn dành cho nữ nhân trước mặt tất cả, nàng muốn san sẻ, nhưng lại lực bất tòng tâm khiến trái tim nàng quặn lại. Mỗi ngày chứng kiến Hạ Tử Nhiễm tiều tụy đi, đã hơn một lần nàng muốn khuyên lão công từ bỏ. Thế nhưng nàng lại rất hiểu, Hạ thị là tất cả đối với Hạ Tử Nhiễm. Mất đi Hạ thị, có lẽ cả nửa mạng sống của Hạ tổng cũng mất đi theo.
"Đứa ngốc, mau ngủ đi. Em làm việc thêm một lát liền ngủ."
"Em mới ngốc. Chị chờ em."
Tần Sở Hàm tuyệt đối từ chối an ủi có lệ của lão công. Ngón tay lành lạnh bất giác nâng lên vẽ lại đường nét nghiêm túc khi làm việc của Hạ tổng như muốn khắc sâu lấy từng đường nét.
--------
Tần Sở Hàm không ngủ ngon được đã hơn hai tháng kể từ khi Hạ Tử Nhiễm có chuyện, hai mắt lúc nào cũng cần ngụy trang lớp phấn dày che đi quầng thâm.
"Sở Hàm, cảm ơn chị hôm nay đã tới đây."
Quản lí dự án quảng áo lần này là một nữ nhân ôn nhu dịu dàng, đang hết sức cảm kích vì sự có mặt của Tần đại minh tinh lần này.
"Không có gì, sản phẩm bên quản lí Âu Dương tôi có dùng qua, thật sự rất hợp ý."
Nở một nụ cười nhạt đáp lại, Tần Sở Hàm liền cáo từ đi trang điểm chuẩn bị chụp hình. Nàng ngỗi trước gương nhìn chính mình nhưng đầu óc hoàn toàn đặt trên lão công. Thần thái có phần thất thần nhưng lãnh mạc khiến đội ngũ trang điểm cũng thấy gío lạnh thổi qua.
Y như kế hoạch, buổi chụp hình nhanh chóng được diễn ra dưới sự tán dương như thường lệ của mọi người trong ekip. Tần Sở Hàm chưa bao giờ làm thất vọng bất cứ hợp đồng hay buổi công tác nào. Mỗi cái nhấc tay chân của nàng cũng đầy mị hoặc hấp dẫn.
"Cắt! Kết thúc tại đây! Cảm ơn mọi người đã hợp tác."
Đèn chụp được tắt đi cùng tiếng vỗ tay không ngừng của đoàn chụp hình. Tần Sở Hàm vẫn vân đạm phong khinh tư thái được trợ lí Hàn Như khoác áo ngoài đưa về phòng tẩy trang.
Bất ngờ có một tiểu trợ lí phụ giúp Hàn Như chạy hồng hộc đến bên cạnh, miệng còn thở dốc mà chìa điện thoại về phía Tần Sở Hàm
"Tần tỷ, hồi nãy lúc tỷ chụp hình, điện thoại tỷ reo không ngừng ah."
Tần Sở Hàm kinh ngạc liền cầm lấy điện thoại. Là tiểu Kỳ, hơn nữa còn hơn 10 cuộc... Nàng đưa mắt ra hiệu, hai người kế bên cũng biết điều tránh ra xa một chút.
"Tiểu Kỳ, có chuyện gì?"
"Chị Sở Hàm, Hạ tổng có chuyện rồi, đang ở bệnh viện Tân An."
Tần đại minh tinh run rẩy chỉ trong tích tắc, cả thân người như hết khí lực muốn đổ gục xuống trên mặt đất. Sau 3s kinh hãi, Tần Sở Hàm giẫm gót mạnh bạo xuống sàn mà chạy như điên về phía bãi đỗ xe. Không! Nàng không cho phép Hạ Tử Nhiễm có bất cứ chuyện gì!!!! Không được!!!!
"Tạm biệt Tần tỷ!"
"Tần tỷ hẹn gặp lại."
Tất cả đều được đáp lại bằng cơn gió lạnh khẩn trương và gương mặt đầy nước mắt của Tần đại minh tinh khiến mọi người đều bị dọa đến lạnh người.
------
Bệnh viện Tân An
Tiếng giày cao gót khẩn trương của nữ nhân tóc tai có phần rối loạn vang rền khắp hành lang phòng bệnh. Trên gương mặt nàng còn chứa bi thương đau đớn và sợ hãi. Tần Sở Hàm không để ý có phóng viên hay không,không để ý có ảnh hưởng sự nghiệp hay không, giờ phút này nàng chỉ muốn Hạ Tử Nhiễm bình an vô sự mà thôi.
Tiểu Kỳ ngồi trên băng ghế ngoài phòng cấp cứu thấy được thân ảnh Tần Sở Hàm liền lên tiếng gọi
"Chị Sở Hàm, bên này!"
Tần Sở Hàm thở dốc, mồ hôi đổ khắp mặt, còn vương lại mấy giọt nước mắt không kìm chế được.
"Tử Nhiễm...Tử Nhiễm..."
"Chị Sở Hàm, Hạ tổng bị ngất..."
Tiểu Kỳ nắm lấy tay đại minh tinh trấn an, gương mặt cũng bồn chồn vô cùng.
"Tần tiểu thư, Hạ tiểu thư ngất xỉu trong cuộc họp quản trị."
A Lục bước đến bên hai người còn đang khẩn trương chờ ngoài phòng cấp cứu.
Cạchhhh
Cửa phòng cấp cứu mở ra cùng với giường di động trên đó là thân thể trắng bệch của Hạ Tử Nhiễm. Vương Y Dạ cùng Trầm Giai đồng dạng áo blouse trắng cũng ra sau.
"Nhiễm không sao đâu. Kiệt sức do lao lực cộng với thân thể suy nhược nên tuột huyết áp thôi."
Vương Y Dạ là người lên tiếng trước, một bộ mấy người lo lắng khiến nàng cũng chạnh lòng.
Tần đại minh tinh lặng lẽ đi bên cạnh giường bệnh, tầm mắt không hề rời khỏi Hạ tổng mà nước mắt không ngừng chảy. Thân thể này chỉ e nếu tiếp tục có thể sẽ không thể trụ được nữa. Mãi tận khi Hạ Tử Nhiễm được đưa vào phòng bệnh cao cấp, mọi người mới dừng lại, chỉ để Tần đại minh tinh bước vào trong.
Nàng quỳ bên giường bệnh Hạ tổng, đôi mắt ưu thương nhìn ngắm bộ dáng yếu ớt của lão công đã mấy tháng không có được nụ cười thoải mái. Phải làm sao đây...
"Nhiễm...Chị xin lỗi... Xin lỗi em..."
Tiếng nức nở của Tần Sở Hàm vang vọng khắp căn phòng lạnh lẽo trắng toát, nước mắt cũng thấm ướt một mảng ga giường. Nàng không biết đã khóc bao lâu, chỉ nhớ rằng trước khi thiếp đi, có một bàn tay ấm áp vuốt ve gương mặt nàng để dễ dàng đi vào giấc ngủ.
----
Cạchhhh
Cửa phòng bệnh lại được mở ra lần nữa, lần này không phải Vương Y Dạ đến tiêm thuốc, thay vào đó là khuôn mặt lo lắng của Hạ Thiếu Phong cùng mấy túi lớn túi nhỏ trên tay. Hạ tổng ra dấu nhỏ tiếng, Tần Sở Hàm khi nãy mới thiếp đi bên giường được một chút thôi.
Nhưng giấc ngủ của Tần đại minh tinh không sâu, vừa nghe thấy động tĩnh nàng liền nheo mắt mở ra kiểm tra. Chỉ thấy Hạ tổng mỉm cười ôn nhu xoa mái tóc nâu dài rối loạn của nàng, đôi tay gầy yếu đến khiến người khác đau lòng.
"Tỷ, đại tẩu."
Hạ Thiếu Phong đánh bạo phá vỡ không khí tịch mịch trong phòng bệnh.
"Thiếu Phong, chào em..."
Tần Sở Hàm có chút mất tự nhiên và bất ngờ khi Hạ Thiếu Phong đến đây. Liền rất nhanh trấn an đi đến cầm lấy túi trái cây đem vào, bản thân cũng tự chỉnh trang lại.
"Tỷ sao rồi?"
Hạ Thiếu Phong nhíu mày ưu tư khi nhìn thấy Hạ Tử Nhiễm gầy tóp đi, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi không ngờ Mạc Tư Tư có thể khiến tỷ lao tâm đến thế.
"Tỷ không sao, chỉ tuột huyết áp nên ngất xỉu thôi. Em ở đây, nghĩa là ông nội..."
"Hạ gia biết hết hồi. Bất quá thân phận họ có chút không tiện, em xung phong đi thay. Tỷ làm em đau lòng quá ah!"
Hạ Thiếu Phong vừa nói vừa nhắc cái ghế ngồi bên giường bệnh. Đôi mắt thủy chung vẫn không rời Hạ Tử Nhiễm. Hôm nay trông cậu thật khác, bộ vest tối màu tuy được cách tân nhưng lại khiến Hạ Thiếu Phong lột xác trở nên phi thường trưởng thành.
"Thiếu Phong, đừng kinh động mọi người. Khi trở về nhớ báo tình hình tốt đẹp. Được không?"
Hạ Tử Nhiễm không muốn để Hạ gia biết tình hình lúc này của mình, có thể họ quan tâm, nhưng cái trên hết vẫn sợ chuyện này bị đem ra uy hiếp bắt nàng về làm bang chủ Hắc Long bang.
"Em biết rồi, nhưng tỷ, có gì cần giúp hãy gọi em! Em không đành lòng nhìn tỷ thế này!"
Hạ Thiếu Phong thanh âm có chút bất mãn nhíu đôi mi hướng chị mình. Cậu có ngày hôm nay ở Hạ gia, chính là tất cả nhờ vào Hạ Tử Nhiễm. Một tay Hạ Tử Nhiễm không quản cậu là con của kẻ phá hoại gia đình đã dạy cậu biết bao nhiêu thứ, toàn bộ đều khuyên nhủ cách sinh tồn ở Hạ gia, lại sủng nịch không thôi... Hạ Thiếu Phong rất yêu thương Hạ Tử Nhiễm, thậm chí có chút tôn sùng.
"Tỷ thật không sao đâu. Em quay về đi Thiếu Phong."
Bàn tay ấm áp bất giác tiếp xúc gò má Hạ Thiếu Phong, lập tức có tác dụng như thuốc tiên điều chỉnh tâm tình cậu hai họ Hạ. Hạ Thiếu Phong bất đắc dĩ gật đầu, cũng nắm chặt tay Hạ tổng một cái liền hướng chị mình và Tần Sở Hàm gật đầu cáo từ.
--------
"A Lục, anh nói đi tỷ tôi như thế này mấy lần rồi?"
Hạ Thiếu Phong chặn A Lục ở cửa phòng bệnh, rất kín đáo tra hỏi.
"Thiếu gia..."
"Mau nói đi!"
Hạ Thiếu Phong lúc này không hiểu khí tràng từ đâu mà bức người đến thế, trên khuôn mặt bình thường bỡn cợt hôm nay lại nghiêm túc có phần khí khái của Hạ gia thành viên.
"Dạ... Đây là lần thứ 3."
"Tại sao ở Tân An không ghi chép 2 lần nhập viện trước?"
A Lục mau chóng trả lời
"Vì 2 lần trước, tiểu thư chỉ gọi bác sĩ tư đến mà thôi."
Hạ Thiếu Phong không nói gì nữa, ánh mắt mang sát ý bỗng lóe lên. Đúng như cậu đoán, nhìn thể chất kia e là lần nhập viện này không phải lần đầu tiên.
"Mạc Tư Tư, tỷ có mệnh hệ gì, tôi không tha cho bà!"
Nắm đấm trong tay Hạ nhị thiếu gia thành hình một bộ dáng chặt chẽ đến nỗi móng tay cũng muốn cắm vào da thịt. Ngữ khí câu nói đe dọa đến A Lục vì có 6,7 phần khí tức của Hạ Tử Nhiễm thường ngày.
"A Lục, phiền anh lưu ý tỷ một chút. Tôi trở về."
"Dạ, thiếu gia."
A Lục nhìn theo bóng lưng âm trầm của Hạ Thiếu Phong rời khỏi mà suy tư.
P/s: Tội Tần tỷ và Hạ tỷ, An An để Thiếu Phong đến bên hai người đây :(
Giai cuối cùng cũng trở lại cuộc sống, mừng quá :((((((
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.