" Không hứng thú à? " Anh vừa nói vừa rút mấy vạn bỏ trên bàn. Mới bước ra, đôi mắt sắc bén ấy nheo lại nhìn hai người phụ nữ đang uống R*ợ*u, anh kinh ngạc mở to mắt kéo lại Diệp Tử Hàn, chỉ về hướng Trương Tiểu Nặc.
" Trương Tiểu Nặc, vợ chú?! "
Trong lúc anh đang bất ngờ tại sao chị dâu lại ở đây thì Diệp Tử Hàn đã chạy xuống.
" Tiểu Nặc Nặc, cạn! "
Trương Tiểu Nặc vừa cầm ly R*ợ*u liền bị anh giật lấy, quăng đi một bên. Cô ngẩn đầu thì thấy Diệp Tử Hàn, lắc lắc đầu, hoa mắt à?
Diệp Tử Hàn tức giận nắm chặt tay cô, dùng hết sức kéo cô ra ngoài, trút giận lên bàn tay nhỏ nhắn ấy.
Lăng Thiếu Phong chạy xuống đi tới chỗ Đường Noãn, kéo cô ra ngoài.
Diệp Tử Hàn không kiêng nể quăng cô lên xe, đóng cửa lại.
" Này! Còn cô này thì sao hả? "
Lăng Thiếu Phong ngẩn ngơ đứng ở đó, nhìn chiếc ce Rolls phóng đi:" Êy, Ê! "
૮ɦếƭ tiệt!
Diệp Tử Hàn phóng như bay, nhìn người phụ nữ đang bất tỉnh nhân sự, bàn tay siết chặt vô lăng.
" Kétttt "
Dì quản gia giật mình chạy ra ngoài mở cửa, nhìn anh giận dữ kéo thiếu phu nhân vào trông. Trong lòng thầm cầu cho thiếu phu nhân bình an, không dám ngõ lời.
Lực anh quá mạnh khiến cổ tay cô đau nhứt, Trương Tiểu Nặc cố gắng rút ra nhưng càng rút anh càng P0'p chặt tay cô.
Diệp Tử Hàn lôi cô vào nhà tắm, quăng cô vào bồn tắm. Xối cả thùng nước lạnh vào người cô, lạnh lùng P0'p lấy mặt cô:" Uống R*ợ*u? Cô không biết thế nào là nguy hiểm sao? Tôi nói cho cô biết, cô đi ra ngoài không phải là Trương Tiểu Nặc mà là Diệp thiếu phu nhân, vợ của Diệp Tử Hàn này! Một hành động nhỏ của cô cũng khiến công ty mất thể diện! "
Trương Tiểu Nặc run rẫy cả người, không ngừng co rút, lạnh. Trán cô ướt đẫm mồ hôi, cố gắng đứng dậy, cố gắng nở một nụ cười.
" Xong rồi chứ? Tôi có thể đi được chưa? "
Nụ cười ấy thật chói mắt, nhìn gương mặt trắng bệt nhưng vẫn cô gắng gượng cười. Anh nhếch miệng cười:" Đi? " Tôi sẽ khiến cô không thể đi được! "
Dứt lời, anh đè cô xuống bồn tắm. Hung bạo cởi bộ đồ trên người cô, không dạo bước mở đầu mà mạnh mẽ xâm nhập vào *** ***** khiến cô co thắt người.
Không thể biết anh ђàภђ ђạ cô bao lâu, Trương Tiểu Nặc chỉ biết cô rất lạnh, lạnh tới run người, cơ hồ ngất đi trong bồn tắm.
Phát tiết xong, dường như cô cảm nhận được ai đó nhẹ nhàng ôm cô đặt trên giường, dịu dàng giúp cô lau mình.
Nhưng cô chắc chắn, người cô không thể nào là Diệp Tử Hàn.
Anh ngồi bên cạnh giường, dịu dàng lấy R*ợ*u thuốc xoa lên cổ tay bị bầm tím. Cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, tại sao mỗi lần tức giận lại một lần, một lần tổn thương cô.
Chỉ là, anh không thể kiềm chế được. Diệp Tử Hàn dịu dàng ấn trên trán cô nụ hôn:" Xin lỗi. "
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Diệp Tử Hàn nhìn tên người gọi, vừa bắt máy liền nghe thấy tiếng thét của Lăng Thiếu Phong.
" Con bạn của vợ chú ở chỗ tôi, chú nhanh lên rước cô ấy! "
Anh mệt mỏi xoa xoa thái dương:" Cô ấy là bạn thân của Trương Tiểu Nặc, tốt nhất chú đừng để cô ấy mất một miếng da nào, hiểu không? "
Lăng Thiếu Phong nhìn cuộc gọi đã tắt, nghiến răng nghiến lợi thở phì phò. Nhìn cô gái đang mơ màng nhép miệng, anh " nhẹ nhàng " cốc lên đầu cô, lắc lư:" Nhà cô ở đâu? "
" Òe. "
Nhận lại câu trả lời chính là những cơn ối kinh khủng này.
" A!!! Nếu cô không phải là phụ nữ, tôi đã quăng cô xuống xe rồi! ૮ɦếƭ tiệt! "
Coi như cô may mắn, may mắn là phụ nữ!
Lăng Thiếu Phong lái xe về căn nhà riêng phía tây của mình.
Chỉ trong lát sau, chiếc xe màu trắng Bugatti dừng ở căn hộ xa hoa. Lăng Thiếu Phong chạy vào nhà dùng khăn chải bàn bao quanh Đường Noãn mới dám ôm vào nhà. Anh mệt mỏi quăng cô vào bồn tấm, lấy bao tay tháo chiến khăn chải bàn ra. Dùng vòi sen xịt đi những vết dơ bận trên người Đường Noãn.
" Không biết cô tu ngàn kiếp mới được bổn thiếu gia tắm cho. "
Hừ.
Những chiếc áo trên người vừa cởi xuống, Lăng Thiếu Phong không khỏi khen ngợi.
" Cũng ngon đấy. "
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.