“Thư ký Tạ, xin được “giống” là kéo quần về à?”
“Em… thật sự…”
“Vậy… em ngồi lại chơi với sếp chút ha? Pu'p bê không có, hay em kể chuyện ma cho sếp nghe?”
“…”
Khoé môi Cố Dật run rẩy, cuối cùng anh đành thở dài một hơi, bất lực nằm lại xuống giường, không còn gì luyến tiếc nói:
“Thôi… em về đi…”
“Tôi sợ em hơn ma nữa, em đừng ở lại đây…”
Tạ Duyên: “…”
Cô đáng sợ vậy sao?
Doạ sếp rồi hả?
Tạ Duyên mấp máy môi, tính nói lại thôi, cuối cùng lại đến bên giường cúi xuống hôn lên má Cố Dật một cái.
Cố Dật giật mình: “!!!”
Tạ Duyên cười xấu hổ: “Mẹ tôi nói, lúc đi cũng phải hôn tạm biệt, thế mới tình cảm, không khiến người ta cảm thấy khó xử.”
“Sếp Cố… vậy… tôi đi về trước nhé? Thứ hai gặp lại sếp.”
Tạ Duyên vừa dứt lời liền xách túi chạy vội đi mất, để lại Cố Dật thất thần trên giường.
Anh đưa tay sờ lên gò má được Tạ Duyên thơm qua, cuối cùng nằm bẹp xuống giường, cả người run lên, cười đầy thích thú.
Tính ra, mẹ của Tạ Duyên dạy nhiều cái thú vị thật đấy chứ.
Quả nhiên là…
À thôi, cái này không được nói trước.
Chỉ là Cố Dật không thể không nghĩ đến những gì đã cùng với Tạ Duyên trải qua vào tối qua.
Thật đúng là một đêm mãnh liệt.
Thứ gai đầu tuần, Cố Dật như thường đến công ty rất sớm.
Chỉ là lần này anh mang theo tâm trạng chờ mong, và nhung nhớ.
Mãi cho đến khi Tạ Duyên đến rồi, Cố Dật sáng bừng hai mắt.
Anh nhìn Tạ Duyên đăm đăm, vui vẻ không thể nào che giấu.
Mãi cho đến khi Tạ Duyên vào báo cáo công việc hôm nay anh cần làm, anh mới có cơ hội để nói chuyện.
Chờ Tạ Duyên nói xong, Cố Dật mới hỏi:
“Thư ký Tạ, lần tiếp theo sẽ là bao giờ?”
Tạ Duyên: “???”
“Lần tiếp theo? Cái gì ạ?”
“Là… chuyện xin “giống” đấy!”
Cố Dật có chút không vui, cảm thấy Tạ Duyên không có tâm chút nào hết.
Tạ Duyên lưc này cười nói:
“À, chuyện đó. Một lần là đủ mà sếp, em tin sếp bách phát bách trúng!”
“…”
“Cô nghĩ tôi là tay sú.ng th.iện xạ à?”
“Vậy… phải làm nữa hả sếp?”
“Nhưng tối đó…”
“Con “chem chép” của em bị sếp d.ập muốn tiền đình luôn…”
“Chem chép đình công rồi… thưa sếp…”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.