51.
Tui cũng không biết làm sao mà chuyện này lại biến thành tình trạng như bây giờ nữa.
Có cái giường để ngủ thì không ngủ, một hai phải ngủ sô pha.
Bộ sô pha này của tui còn là mua lúc hàng đang giảm giá, vừa cứng lại vừa chật.
Hiện tại tui mở to mắt, dựa lên người đối tác ba ba của tui, mặt xoay về phía cửa sổ chào đón ánh nắng ban mai của một ngày mới, cả người cứng còng.
Chủ yếu là, tui là một chàng gay chỉ xem mặt.
Mấy người nói xem, mới sáng sớm vừa mở mắt đã nhìn thấy mình đang nằm đè lên một chàng soái ca, tui có thể không kích động sao.
Đặc biệt là tư thế mặt đối mặt trên dưới như bây giờ, vì vậy dù có phản ứng nên có hay không nên có đi nữa thì đối phương đều có thể cảm nhận rất rõ ràng.
Vì thế tui hít sâu một hơi, nhân lúc Yến Thâm còn chưa tỉnh lại thì chạy nhanh vào WC giải quyết một chút.
Miễn đợi lát nữa hắn trợn mắt, hai tụi tui đều xấu hổ.
52.
Nhưng mà, tui còn chưa kịp nâng eo tránh ra, trước mặt lại bỗng nhiên xuất hiện một đôi dép lê.
Tui theo bản năng ngẩng mặt, đối diện là gương mặt mang vẻ phức tạp mà bạch nguyệt quang nhìn tui.
Đây vẫn là lần đầu tiên tui thấy Đồ Trần mang vẻ mặt như này.
Hắn từ nhỏ đã thông minh, nếu không cũng không thi đậu trường học đứng đầu cả nước, còn đi xuất ngoại đào tạo sâu.
Hiện tại, biểu tình của hắn như đang xem một đạo đề khó giải, làm tui nhớ tới dáng vẻ lúc hắn tham gia thi Olympic Toán hồi cao trung.
Nhưng lại có chút khác biệt, có lẽ là ngũ quan của hắn đã nẩy nở, làm tui cũng có cảm giác không giống trước.
Hắn nhìn tui, lại nhìn Yến Thâm hãy còn nhắm mắt, nhấp môi, từ bên cạnh kéo cái ghế mềm, trực tiếp ngồi ở trước sô pha.
53.
Không phải đâu, cậu làm gì vậy! Xem khỉ đấy à!
Tui bĩnh tĩnh thả lỏng thân thể, nằm liệt trở về, tạm thời đánh mất suy nghĩ rời khỏi đây.
Mấy người hỏi tui tại sao hả? Nếu bây giờ tui đứng lên, vậy chẳng phải dáng vẻ lúc tui đứng thẳng bị phát tiểu của tui nhìn thấy hết sao!
Mặc dù hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy tui như vậy, nhưng dù gì thì tình hình hiện tại cũng khác.
Sợ đánh thức Yến Thâm, tui nhỏ giọng đến không thể lại nhỏ: “A Trần nè, tủ lạnh có bánh mì, hôm qua mua, chưa hết hạn.”
Tui đã vạch ra một kế hoạch trong đầu, chỉ cần Đồ Trần xoay người lại, tui liền tránh ra cánh tay của Yến Thâm, trực tiếp vọt vào WC là được.
Nhưng mà, Đồ Trần cũng không thèm liếc tủ lạnh lấy một cái.
Vành mắt của hắn hơi thâm, vừa thấy là biết tối hôm qua mất ngủ.
Không nghĩ tới chuyện tui là gay lại ảnh hưởng lớn tới hắn như vậy, đều ghê tởm đến mức ngủ không yên thế này.
Tui áy náy mà chậm rãi thở dài, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì.
Tui phải xin lỗi hắn sao?
Nói xin lỗi, tui làm cậu ghê tởm.
Hoặc là nói xin lỗi, tui không nên làm việc mà không khóa cửa.
Đệt.
Chuyện không khóa cửa thật sự không phải nồi của tui, ai biết Yến Thâm tối hôm qua mắc bệnh gì.
Ai, tui nên nói cái gì giờ?
Tui do dự tới do dự đi, miệng mở lại đóng, ấp ủ không ra một câu.
Cuối cùng vẫn là Đồ Trần đánh vỡ yên lặng trước, hắn hỏi: “Cậu là đồng tính ***, tại sao lại không nói cho tớ?”
54.
Tui cả đầu là dấu chấm hỏi.
Tui chẳng phải đã nói với cậu rồi sao, chỉ là không dùng miệng, mà là trực tiếp dùng thân thể xuất quỹ.
Huống chi, chuyện này lại không phải cái gì đáng để tôn vinh hay khoe khoang, nhiều trường hợp người ta xuất quỹ rồi còn từ mặt nhau đấy.
Tui cười gượng: “Cũng không phải chuyện lớn gì, lại nói giờ không phải cậu cũng biết rồi sao?”
“Hồi cao trung, không phải cậu vẫn có phản ứng với con gái sao?” Đồ Trần khựng lại: “Cậu… là bi?”
Anh em ơi, tui chỗ nào có phản ứng với phụ nữ chứ, lúc đó là tui có phản ứng với cậu đấy.
Cậu bảo tui phải giải thích làm sao đây.
Tui dứt khoát giả ૮ɦếƭ, cam chịu tui chính là bi.
Hắn dường như có chút kích động, dưới chân dùng lực, thanh âm ghế ngồi bị xê dịch vang lên: “Tớ cho rằng cậu không phải, nên mới…”
Hắn nói một nửa liền ngừng, nhưng lời bật thốt này vừa ra, tui cũng kinh ngạc.
Tui hoảng hốt chậm rãi cúi đầu.
Yến Thâm bị ồn ào đến mở bừng mắt, cánh tay hắn choàng trên người tui hơi siết lại, nửa híp mắt nhìn tui.
Tui cảm giác ở trong chăn, tiểu huynh đệ nửa chào cờ của tui đang chạm chạm chào hỏi với một tiểu huynh đệ đang chào cờ khác.
Sống lưng tui tê dại, mặt lập tức nóng lên.
Tui đã lâu không có… tao tới mức luống cuống như vậy.
55.
Thật mẹ nó cảm thấy thẹn.
Tình huống như bây giờ, cho dù Đồ Trần muốn nói với tui gì đi nữa, tui cũng không muốn nghe tiếp.
Tui gần như khẩn cầu mà mở miệng: “A Trần, cậu đi ăn sáng trước đi, trong tủ lạnh có sữa bò, mứt trái cây ở bên ngăn tủ, dâu tây hay cam sành đều có.”
Đồ Trần muốn nói lại thôi.
Hắn đứng lên hít sâu một hơi: “Thật ra, công ty tớ làm việc có cấp chung cư, tớ không cần ở chỗ của cậu.”
Tui nhìn theo hắn xoay người đi vào phòng cho khách, hẳn là tính thu dọn đồ đạc.
Tui há mồm, cho đến khi bóng dáng hắn biến mất ở chỗ rẽ, cũng không biết nên nói cái gì.
Ngày hôm qua lúc nhận được tin nhắn của Đồ Trần, tui cao hứng tới mức muốn bay lên.
Lúc đó tui cầm ly rượu nhìn Yến Thâm, trong lòng lại lén lút nghĩ, đón Đồ Trần về nhà rồi, vừa lúc hôm sau chính là cuối tuần.
Tui có thể che giấu tâm tư của mình, lấy lý do là quen thuộc hoàn cảnh để dẫn hắn đi tham quan khắp thành phố.
Nhưng bây giờ tui lại không chút sức lực nào, thậm chí ngay cả suy nghĩ giữ cậu ấy lại cũng không có.
Đặc biệt là nhớ tới ánh mắt Đồ Trần nhìn tui lúc nãy, giống như đang nhìn một loài sinh vật mà chính mình chưa bao giờ nhìn thấy vậy, mang theo chút khó tin và xa lạ.
Đâu trách ai được.
Lúc xuất quỹ với mẹ tui, tui cũng không có khó chịu tới vậy.
Tui nhụt chí.
56.
Yến Thâm lôi tui lại khỏi dòng suy nghĩ.
Hắn vốn nửa mở mắt hiện giờ lại nhắm lại, giống như chưa tỉnh ngủ hẳn, dùng đầu tóc có chút bù xù mà cọ cổ tui.
Tui ngứa mà né tránh: “Buông tôi ra, nằm trên này cả đêm xương cốt của tôi sắp gãy rồi.”
Yến Thâm nghe vậy lại mở mắt ra, đôi tay ôm lấy eo tui không có kết cấu mà xoa xoa.
Mẹ nó, không biết khống chế lực đạo à, đau muốn ૮ɦếƭ!
Tui lăn từ trên sô pha xuống, xỏ dép chui vào phòng ngủ đi rửa mặt.
Mới vừa bôi kem đánh răng nhét bàn chải vào miệng, Yến Thâm cũng theo sau bước vào.
Giống như tối qua, hắn ôm lấy tui từ phía sau, cằm đáp lên vai tui, nhìn tui ở trong gương mặt ướt mà đánh răng.
Tui không đẩy, cũng từ trong gương nhìn hắn.
Không biết nhìn nhau quái dị như vậy được bao lâu, tui ngậm bọt kem đánh răng nên mồm miệng không rõ: “Ông chủ Yến, có ai nói với anh là anh dính người lắm không?”
Nếu tạo cái tư thế này trước bất kỳ em 0 thiếu ái nào, vậy chắc chắn là phao em nào là cắn câu em đấy rồi.
Yến Thâm không nói gì, nhưng thật ra lại thả lỏng biểu tình, giọng nói rầm rì gì đấy không rõ.
Nhưng mà thực mau tui đã hiểu hắn tại sao lại ôm lấy tui.
Bởi vì lúc hắn đang ôm tui, trước ng dán phía sau lưng, ưỡn hông ra trước cọ cọ.
Mới cọ một cái thôi tui suýt thì run tay, bàn chải đánh răng cũng cầm không chắc.
57.
Nếu nói nam nhân là động vật chỉ suy nghĩ bằng nửa người dưới, vậy thì nam nhân vào buổi sáng chính là cầm thú chỉ suy nghĩ bằng nửa người dưới.
Tui thật đúng là chưa từng có kinh nghiệm bắn pháo với pháo hữu vào buổi sáng, nên đối với tình hình hiện tại tui còn thấy khá mới mẻ.
Tui đặt ly súc miệng xuống, dùng tay không cầm lấy cổ tay hắn.
Hình như hành động này của tui đã cổ vũ hắn, làm hắn vừa há mồm cắn lên cổ tui, vừa cọ đến hăng say.
Nhiệt khí phả lên đầu vai, tui tốn vài giây suy xét có nên đánh răng xong trước hay không.
Sau đó tui xoay đầu lại, cọ bọt biển bên môi lên mặt hắn.
Hắn thế nhưng lại không chê, chủ động sửa lại tư thế mà hôn lên, bàn tay lại không ngừng nghỉ mà kéo quần ngủ của tui xuống.
Tui hơi cứng người lại, nhưng vẫn không tránh ra, biệt nữu mà cùng hắn hôn môi, gần như là nuốt hết kem đánh răng vào bụng.
Tui có hơi hối hận, sớm biết thế này thì nên súc miệng trước.
Tối hôm qua không tìm áo ngủ cho hắn, nên hắn vẫn mặc quần tây áo sơ mi trắng như lúc mới vào nhà.
Quần áo này mặc trên người một đêm nên giờ đã nhăn dúm dó, trông rất lôi thôi.
Cũng nhờ có gương mặt này của Yến Thâm, môi vì hôn mà đỏ lên, mới làm cho bộ quần áo như cải mai khô có chút sắc khí cảm.
Nhưng không chờ tui tiếp tục tỉ mỉ thưởng thức một phen, bên ngoài truyền đến thanh âm kéo rương hành lý, ngay sau đó là tiếng cửa nhà bị đóng lại.
Đồ Trần đi rồi.
Tui hoảng lên.
“Muốn đuổi theo cậu ta sao?”
Yến Thâm đứng phía sau hỏi tui, nhiệt khí phả vào da cổ, làm nỗi lòng vốn hỗn loạn của tui càng thêm khó chịu.
Thấy tui không nói gì, hắn duỗi tay nhẹ nhàng sờ lên cằm tui: “Ân? Muốn đi sao?”
Tui lấy lại tinh thần, nhìn chính mình trong gương bị bắt ngẩng mặt lên: “Không có.”
Không có, không đuổi theo cậu ấy, tui cũng muốn nghỉ ngơi một chút.
58.
Theo sau tiếng khóa kéo bị kéo xuống là một tiếng cười nhẹ phát ra từ phía sau.
Tui lau sạch thân mình rồi lại cầm ly súc miệng chuyển ra sau.
Hắn dựa tay tui mà súc miệng, cây đồ vật nóng bỏng cũng chậm rãi dán lên.
Tui tùy ý hắn thâm nhập bắp đù* tui, chỉ hồng hộc thở hổn hển: “Ông chủ Yến, hiện giờ tâm tình tâm trạng của tôi rất không tốt.”
Hắn ừ một tiếng: “Lát nữa mang em đi chơi.”
Tui: “……”
Câu này sao nghe giống như đang dỗ con nít vậy.
Động tác của hắn có hơi chần chờ, lại nói: “Nhưng tôi không biết em thích đi nơi nào.”
Tui có chút buồn cười, tui còn chưa có đồng ý đâu, sao làm như ván đã đóng thuyền vậy.
Bất quá, không đợi tui lại mở miệng cự tuyệt, Yến Thâm đã ôm lấy tui, bắt đầu động eo.
59.
Chuyện TJ như này ấy mà, tui vẫn có chút kinh nghiệm để khoe.
Nhưng có điều là trước giờ đều do tui làm người ta, chứ chưa có ai dám xem tui như đồ chơi mà dùng.
Tui chống bồn rửa mặt, nghe tiếng hít thở của Yến Thâm, cảm thấy cả người có chút không tỉnh táo.
Là bởi vì tui ngủ với hắn hai lần sao?
Tui vậy mà lại không có cảm giác buồn bực gì, thậm chí dù hắn không có vuốt ve thì tui cũng dần dần H**g phấn lên.
Tui thầm mắng trong lòng, chắc chắn là hai lần làm việc này đã âm thầm hại tui.
Hình như cảm giác được tui thất thần, Yến Thâm hôn hôn lấy vành tai tui.
Hắn duỗi tay vén vạt áo ngủ của tui lên, để lộ bộ phận dán sát với hắn càng thêm rõ ràng.
Trong căn phòng chật hẹp đều là tiếng vang khiến người ta mặt đỏ tim đập, đôi tay nóng bỏng đang ôm lấy eo tui kia hình như có chút chảy mồ hôi, ngay cả nhiệt độ phòng trong cũng càng lên cao.
Tui nhịn không được mà luồn ngón tay vào tay hắn, nhìn chính mình trong gương giật giật hầu kết, cả khuôn mặt đều trở nên phiếm hồng.
60.
“…… Tinh Tinh.”
Yến Thâm bỗng nhiên nhíu mày gọi tui.
Ngoại trừ mẹ tui ngẫu nhiên gọi tui như vậy ra thì đây vẫn là lần đầu tiên nghe thấy có người gọi tui bằng cái tên này.
Tui biết hắn muốn cái gì, tui duỗi tay nhẹ nhàng quét qua đằng trước hắn, đưa hắn ***.
Nhìn trán hắn đổ mồ hôi, vẻ mặt như vẫn chưa hoàn hồn, tui liếm liếm khóe miệng, lúc này mới biếng nhác mà hỏi: “Gọi tôi làm gì?”
Tâm tình của tui hình như cũng không tệ lắm.
Hắn ách giọng, lại gọi một tiếng: “Tinh Tinh.”
Dính nhân tinh.
Tui chửi thầm.
Tui đẩy hắn ra, xả giấy lau sạch bắp đù* dính nhớp đỏ bừng, thuận tiện xoa Ϧóþ ௱oЛƓ thịt của hắn: “Xoay người lại, tới tôi.”
Tui là loại người dễ có hại sao? Tui không phải.
Hắn làm một lần, tui đương nhiên cũng phải ấn hắn làm một lần a.
Người này suýt nữa là cọ rớt một tầng da của tui rồi, tui đây phải càng thêm không khách khí chứ.
Tui muốn cho hắn biết, tui là một chàng 1 biết kéo dài cỡ nào.
Tui một đêm là có thể làm mấy em 0 hai ba lần, khiến cho bọn họ hô to chịu không nổi.
Yến Thâm đè lại cánh tay đang ngo ngoe rục rịch của tui.
Hắn cau mày, có chút không quá tán đồng: “Em không thể lại làm nữa.”
Tui sửng sốt, không phản ứng kịp: “A?”
Hắn giúp tui *** trên, đẩy tui đến dưới vòi sen đã chỉnh xong độ ấm: “Hôm trước em đã làm nhiều lần rồi, phải nghỉ ngơi thêm một ngày.”
Tui khó hiểu: “…… Ha? Không phải mới ba lần thôi sao?”
Hắn vặn chốt mở vòi sen, để dòng nước ấm xối vào mặt tui, “Là anh ba lần, không phải em.”
Tui: “……?”
Vẻ mặt hắn có chút nghiêm túc, nghiêm túc mà nhìn tui, vành tai nhưng thật ra có chút đỏ: “Anh sợ em chịu không nổi.”
Tui: “……”
Tui thu hồi câu tâm tình không hề tệ hồi nãy.
Tui bây giờ chỉ cảm thấy tao muốn ૮ɦếƭ.
Ai có *** không?
Tui muốn hút một cây.
**************
Yến Thâm (khụ): Bạn trai nếu là dám chạy ra ngoài đuổi theo, tôi liền bắt cậu ấy lại, làm cậu ấy chịu không nổi luôn.
Cố Thiên Tinh: …Tui muốn lẳng lặng, cự tuyệt biểu diễn.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.