Lãnh Trầm Dương
FULL

Lãnh Trầm Dương

Chuyên mục: Ngôn Tình

Tác giả: Tử Dạ Tịch

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: Novel79.Com - Web Truyện Ngôn Tình

Nguồn: Sưu Tầm

Tình trạng: Full

0 Đề cử

- Tôi có thai rồi.
 
- Làm sao lại đến tìm tôi?
 
- Bởi vì cái thai này là con của anh.
 
- Sao tôi có thể tin là con của mình?
 
Thấy không khỏe trong người, Cố Lăng liền đi khám bệnh, lúc đó cô mới biết mình có thai được hai tháng.
 
Cố Lăng liền nghĩ ngay đến cha của đứa bé trong bụng cô, là Lãnh Trầm Dương.
 
Lần đó, cô và anh đều là ngoài ý muốn. Có thai cũng là điều cô không ngờ đến.
 
Lúc trước, ba cô vì muốn củng cố địa vị của mình trong giới thượng lưu, liền có ý định gả cô cho một tên công tử đào hoa ăn chơi trác táng tên Tống Vương.
 
Cố Lăng dù bất mãn nhưng không làm gì được. Cô thà có c/h-ết cũng không muốn gả cho một người chỉ biết phá hoại.
 
Trong lúc buồn bực, Cố Lăng liền vào hộp đêm để uống r/ư-ợu. Không hiểu sao khi tỉnh dậy thì cô đã thấy mình đang nằm cùng giường với Lãnh Trầm Dương.
 
Nhưng cũng không sao, thà trao thân cho người lạ, còn hơn cho tên phong lưu Tống Vương kia.
 
Lúc đó thấy anh tỉnh, cô chỉ nói một câu "Hãy xem như chúng ta chưa từng có chuyện gì xảy ra nhau, sao này nếu có gặp nhau hãy như người xa lạ." nói xong cô cũng đi mất dạng.
 
Quả như Cố Lăng nói, lần đó trở đi cô không còn gặp Lãnh Trầm Dương nữa.
 
Qua hai tháng nay, khi đã gần đến ngày cử hành hôn lễ của cô, thì cô đã biết bản thân mình có thai.
 
Cố Lăng muốn cho Lãnh Trầm Dương biết một tiếng, không phải vì muốn kiếm lợi lộc gì từ anh, chỉ đơn thuần là muốn anh biết bản thân mình đã có con.
 
Không ngờ anh lại không tin cô có con của anh, điều đó chứng tỏ trong mắt anh Cố Lăng là một cô gái không đàng hoàng.
 
Nếu đã vậy thì cô sẽ không vòng vo nữa, anh không nhận cô cũng không ép.
 
- Anh có quyền biết mình đã có con, còn tin cái thai này là con của anh hay không cũng là quyền của anh. Nếu đã vậy, tôi cũng không làm phiền anh nữa. Tôi sẽ tự nuôi nó.
 
Ánh mắt lạnh lùng của cô lướt qua khuôn mặt điển trai của Lãnh Trầm Dương, cô không hề luyến tiếc gì nữa mà dứt khoát bước đi.
 
Cố Lăng coi như đã thông báo xong. Cô bây giờ phải nhanh chóng về nhà để nói cho ba cô biết, sau đó để ba cô hủy bỏ hôn ước của mình.
 
Khi cô đã đi khỏi thì lúc này, khóe miệng của người nào đó nhẹ nhàng nhếch lên :
 
- Không ngờ em lại cá tính như vậy. Tôi để ý em quả là không sai.
 
Sau khi Cố Lăng về đến nhà, cô nhanh chóng nói mình có thai, mặc dù biết Cố Hạc sẽ tức giận, nhưng cô vẫn phải nói.
 
Quả thật khi nói xong Cố Hạc đã giận tái người, nhưng quả quyết không hủy hôn cho cô.
 
Lúc đó Cố Lăng rất tức giận, nhưng nhanh đã dịu lại, được thôi, nếu muốn thì cô sẽ làm theo. Hôm nay không hủy hôn, thì hôm cử hành hôn lễ cô sẽ nói cho mọi người biết cô đã có thai của con người khác.
 
Việc làm đó có lẽ sẽ khiến người khác bàn tán về cô, nói xấu cô đủ điều. Nhưng Cố Lăng không quan tâm, cô sẽ không để ý đến miệng lưỡi thiên hạ, cứ làm theo ý mình muốn.
 
Ngày gì đến cũng sẽ đến, hôm nay, cô khoác trên mình bộ váy cưới trắng tinh, quyến rũ, tôn lên đường nét trên người cô thật đẹp.
 
Bỗng nhiên cô nhớ đến Lãnh Trầm Dương, không ngờ tên đó lại vô tâm thật, đã vậy thì cô cũng không nghĩ đến nữa, xem như người lạ chưa từng quen.
 
Hễ nhìn đến người cùng cô cử hành hôn lễ là Tống Vương thì cô liền cảm thấy phát tởm. Ánh mắt của gã nhìn cô thèm thuồng, quả thật là đáng ghét.
 
Cố Hạc nắm lấy tay cô, dìu từng bước đưa cô lên lễ đài, ông ta cười vui vẻ. Tất cả ai cũng cười vui, chỉ có cô là lạnh lùng vô cảm.
 
Cố Lăng phải chịu thiệt một chút, tay cô bây giờ đã nhanh gọn nằm trong tay Tống Vương.
 
Khi Cố Lăng vừa muốn nói rằng mình đã mang thai thì Tống Vương đã nhanh chóng ôm lấy eo cô, áp sát người vào cô, vừa muốn hôn cô một cái thì đã bị cô đẩy ra.
 
Tống Vương hơi khựng lại một chút nhưng sau đó lại khôi phục lại vẻ cà lơ phất phơ như thường ngày :
 
- Em ngại gì chứ, qua hôm nay thì em sẽ là người của anh thôi.
 
- Từ khi nào người của tôi lại trở thành người của Tống Vương anh vậy?
 
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên khắp lễ đường, tiếng nói được vọng ra từ phía cửa. Tất cả mọi người đều quay ra nhìn, ai cũng ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì.
 
Cố Lăng nhẹ nheo mày, tại sao hôm nay Lãnh Trầm Dương lại đến?
 
- Tổng giám đốc Lãnh, ý của anh là sao? Có phải anh muốn đùa để góp vui?
 
- Cố Lăng là người của tôi. Hôm nay tôi đến là muốn ᴄướρ cô dâu. Không hề đùa.
Xem đầy đủ

Tủ truyện