"Quản gia, mau gọi xe cấp cứu"
"Mẹ...mở mắt ra nhìn con đi, mẹ...mẹ"
Chí Khiêm cuống cuồng, sốt sắng lo lắng mẹ sẽ gặp điều bất trắc, vì bà là người thân duy nhất hiện giờ, anh không muốn mất luôn cả bà.
Quản gia từ sau nhà nghe tiếng gọi thất thanh vội vàng chạy lên xem, liền há hốc miệng bàng hoàng hô hoán tức tốc cầm điện thoại gọi xe.
"Mẹ..."
"Đừng làm con sợ"
Vừa nói Chí Khiêm liền bế bà lên chạy nhanh ra ngoài cửa, cũng kịp lúc xe cấp cứu đến đưa bà lên
(...)
Tại bệnh viện.
Sau khi được các bác sĩ thăm khám kiểm tra, thì tình trạng không có gì nguy hiểm, chỉ là quá shock nên mới dẫn đến việc ngất đi
Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày sẽ khỏe.
Nghe vậy Chí Khiêm mới thở phào nhẹ nhõm, gật đầu cảm ơn, rồi sải bước đi vào phòng bệnh.
Ngồi được một lúc thì trợ lý anh mở cửa đi lại
"Khiêm Tổng"
"Bà chủ ổn chưa ạ"
Cậu khẽ giọng hỏi han, Chí Khiêm im lặng gật đầu nhẹ, thở sâu nhìn sang cậu trợ lý.
"Vài ngày nữa tôi không đến công ty, mọi việc còn lại cậu thay tôi xử lý"
"Vâng..."
"Khiêm Tổng, có chuyện này quan trọng..."
Cậu ngập ngừng không thể mở lời, sợ rằng bà chủ sẽ nghe thấy thì không hay.
Chí Khiêm nhẹ nhàng đặt bàn tay bà xuống, đắp chăn ngay ngắn rồi đứng dậy khỏi ghế.
"Ra ngoài nói tiếp"
Cậu điềm đạm cúi đầu theo bước Chí Khiêm ra ngoài hành lang lúc này đã được tự nhiên báo cáo
"Khiêm Tổng, phu nhân hình như đang có dự định sẽ ngưng hợp tác tách khỏi công ty chúng ta"
"Sao chứ? Cậu chắc không"
"Dự kiến sẽ hoàn thiện trong 2 tháng, điều này em đã vô tình nghe được từ thư ký của phu nhân"
"Họ sẽ đối đầu với công ty ta, vì hiện tại công ty của phu nhân rất mạnh được sự tín nhiệm của mọi cổ đông"
Chí Khiêm trầm ngâm một hồi, đôi mắt hai mí đỏ lừ tựa như máu, anh nghiến răng, hóa ra tờ giấy li hôn lúc sáng đều đã có tính toán
2 năm trước Chí Khiêm và Hân Hân kết hôn mục đích giúp công ty làm ăn lớn mạnh, khi ba anh còn sống đã ngỏ thành ý muốn xác nhập hai công ty thành một, để vợ chồng tu tâm điều hành
Cũng tránh trường hợp không mong muốn sảy ra, nhưng Chí Khiêm không đồng tình
Lúc đó anh chẳng mảy may bận tâm, anh lạnh nhạt nói cứ để Mộc Hân Hân tự tiếp quản công ty của gia đình mình.
Bây giờ thì hay rồi, Mộc Hân Hân muốn tách hợp tác, chính thức đối đầu với Chí Khiêm anh.
"Cứ để cô ta làm đi để xem đối đầu với tôi như thế nào"
"Ngựa non háu đá"
Lòng bàn tay cuộn tròn, Chí Khiêm kìm nén sự căm phẫn, thốt ra vài chữ, cậu trợ lý đứng bên bất lực nói tiếp.
"Hiện tại người chúng ta muốn hợp tác tại Philippin và phần ông Chu cũng đang suy nghĩ với bản hợp đồng phu nhân đưa ra"
Nét mặt Chí Khiêm đột ngột thay đổi, Hân Hân cũng cao tay thật, một bước âm thầm đoạt hết từ anh, cậu nhìn đồng hồ.
"Bây giờ có lẽ phu nhân và ông Chu đang thỏa thuận hợp đồng"
"Khốn kiếp"
"Em ngăn không kịp, xin lỗi Khiêm Tổng"
"Mau...gọi cho cô ta, bảo mẹ tôi đang trong bệnh viện"
"Nói như vậy liệu phu nhân có chịu đến không"
"Thế thì cậu lo mà suy nghĩ nói như thế nào để cô ta không kí hợp đồng, chạy đến đây"
Dứt lời Chí Khiêm hầm hầm đi vào lại phòng bệnh, cậu trợ lý thẫn thờ cúi người ngẫm ngợi một lúc thì cầm điện thoại ra bấm số Hân Hân
"Alo"
"Phu...phu nhân"
"Khiêm Tổng vừa gặp tai nạn, hiện giờ tình trạng nguy kịch đang hấp hối trong bệnh viện, có thể...Khiêm Tổng sẽ không qua khỏi"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.