"Ưm... Ơ... "
An Thy từ từ mở mắt ra, cơn đau ở cổ truyền đến khiến cho cô khó chịu. Cô giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy ba nam nhân đứng trước mặt mình, tay chân cô còn bị trối nằm trên sàn nhà.
"Các người... Các người là vậy? Sao lại bắt tôi chứ? Thả tôi ra! Có ai không?... Cứu tôi với! Làm ơn cứu tôi! "
"Haha... Em cứ la đi cô bé! La to lên, vì ở đây chẳng có ai nghe em đâu! "_ba trên ấy lại gần cô, nắm lấy tay và chân cô đè lại không cho cô vùng vẫy.
Ánh mắt bọn chúng đầy D*m duc, Biến th' nhìn cô, còn lè lưỡi ra mà liếm mép thật kinh tởm. An Thy sợ hãi muốn thoát khỏi sự kiềm hãm của bọn chúng, cô la lớn hơn khi nhận thức được mình bị bắt trói:
"Không... Đừng! Đừng lại gần tôi! Thả tôi ra, thả tôi ra nhanh! Các người muốn gì ở tôi chứ? Tôi không gây thù với các người! Làm ơn thả tôi ra đi! Có ai không? Cứu tôi... Cứu tôi với! "
"Thôi nào bé yêu! Giữ sức để la cho tụi anh nghe! Ưm... Giọng điệu của em mềm mại thật đấy, giống nơi này nè... Haha... "
Một tên trong bọn chúng rãnh tay, gần sát bên cạnh cô, hắn ta đưa tay xoa P0'p ng của cô, ánh mắt thèm khát vô cùng. An Thy rùng mình, cô xoay mặt né tránh, cảm giác này thật dơ bẩn. Tại sao bọn họ lại muốn làm chuyện đồi bại này với cô cơ chứ?
"Ư... Đừng! "
"Anh hết chịu nổi rồi bé con! Em thật đẹp! Bánh bao cũng thật căn nha!
Hắn ta đứng dậy nôn nóng, gấp rút cởi thắt lưng vùng bụng của mình ra. Sau đó tụt quần tây dài xuống trước mặt cô, chỉ còn một chiếc quần đù* bên trong. An Thy trợn to mắt khi nhìn thấy điều gớm ghiếc ấy, cô nhắm mắt lại, la lên. Cũng không quên vũng vẫy hai tay, hai chân mình:
"Đừng... Đừng làm vậy với tôi! Tôi xin các người hãy thả tôi ra! Đừng... Đừng mà... Ô... Huhu... "
Hai tên khác nhìn cô khóc nức nở, trong lòng càng thêm nôn nóng. Hiện tại trên người cô còn mặc đồ đi học, váy ngắn vì bị dẫy nẫy mà tốc lên, lộ ra bắp đù* trắng ngần, mịn màng khơi dậy Ham mu*n đàn ông.
"Đại ca... Nhanh lên đi! Bọn em nôn lắm rồi! "
"Yên tâm! Rồi sẽ đến lượt tụi mày!... Chậc chậc... Bé con! Anh đến đây!"
Tên to đầu nhất bọn chúng đè lên người cô, hắn tay tên kia giữ hai tay cô lại, gục mặt vào hõm cổ của cô. Hắn dùng Cái l*** dơ bẩn, thối tha của mình mà *** da thịt mịn màng của người thiếu nữ.
An Thy kinh tởm, nhục nhã nức nở khóc lớn hơn, cô không muốn bị làm nhục như vậy:"Huhu... Đừng mà! Làm ơn... Tránh ra! Tránh ra... Ư.... "
"Yên lặng đi! "_hắn ta gằn giọng vì sự ồn ào của cô, rồi tiếp tục làm trò sằng bậy trên cơ thể của An Thy.
Hai tên kia thì thích thú nhìn cảnh tượng thực tế trước mắt mình rồi tiếp theo là đến bọn chúng, lòng háo hức quá đi. Chỉ có An Thy là đáng thương bị chúng ***, không thể chóng đối lại.
Sức lực cô quá yếu, so với ba tên nam nhân này thì không thể. Hành động ghê tởm bọn chúng làm trên người của cô lúc này thật khiến cô muốn cắn lưỡi mà ૮ɦếƭ đi vì quá ô nhục. Cô bị khuất phục mà ở *** bọn chúng xin tha, nhưng tâm thì vẫn một mực trong trắng.
"Ư... Thả ra... Thả tôi ra! Đồ khốn... Ưm... "
An Thy đau đớn nhìn mặt ra ngoài cửa sổ của căn nhà hoang mà bọn chúng bắt cô đến. Bầu Trời thật âm u hơn mọi ngày, mặt trăng cũng không sáng, mây mờ che khuất sự sáng rồi.
Đó có phải là một điềm báo cho cuộc đời tăm tối của cô về sau không? Tại sao ông Trời lại để chuyện này xảy đến với cô cơ chứ? Đến thần linh cũng ghen tỵ với hồng nhan à?
Tại sao?
[...]
Kỳ Na ngồi đợi bọn chúng ở một quán nước mở 24/24 giờ, trong lòng khá là nôn nóng, không biết An Thy đã bị như nào rồi. Lòng dạ độc ác của cô ta cầu mong cô bị bọn khốn kia làm cho ૮ɦếƭ luôn.
Đúng 3 giờ sáng như đã hẹn. Ba tên đã *** cô thoải mái, ung dung đi đến gặp cô ta, mặt mày bọn chúng rất là tươi tỉnh. Kỳ Na thấy bọn chúng thì nhanh chóng đứng lên, gấp gáp hỏi:
"Sao rồi? Con nhỏ An Thy đó ૮ɦếƭ chưa? Có quay clip không hả? "
"Người đẹp, từ từ! Cô làm gì mà nôn nóng quá vậy hả? Chưa ૮ɦếƭ, nó còn sống, bọn tôi đã để mặc con bé kia ở đấy. Cảm ơn cô vì đã cho chúng tôi một em gái rất ngon nhé! "_tên đầu đàn trong bọn đó móc trong túi ra chiếc điện thoại của cô ta, vẫy vẫy trước mặt.
Kỳ Na hớn hở giật lấy, mở lên để xem thử thành quả của mình như nào. Điều cô ta mong đợi cuối cùng cũng không thể làm cô ta thất vọng. Hình ảnh thật rõ nét, sống động, âm thanh cũng rõ ràng nữa nha.
Nhìn An Thy bị ba tên đàn ông vây quanh, đè ép *** thật tội nghiệp. Cô ***, kêu van đến khản cổ nhưng bọn chúng không tha cho cô, cứ tiếp tục làm. Kỳ Na cười nhếch mép khinh thường, hả hê khi bạn thân lâu năm của mình bị như thế.
"Đáng đời! Để xem, mày dơ bẩn như này rồi, thì Dĩnh Đằng, Duật Khải còn ai mê mày nữa không "
Cô ta gấp rút làm nhanh gọn những chuyện xấu xa hại cô, không thể chậm trễ để cho tình cảm của Dĩnh Đằng lớn thêm với An Thy được. Kỳ Na coi một đoạn đầu, liền tắt mắt, hài lòng nhìn bọn giang hồ kia:
"Cảm ơn các anh! Làm tốt lắm, tôi sẽ nói anh Thúc thưởng cho các anh! "
"Hehe... Thế thì tốt quá rồi! Mà người đẹp, em xinh gái thế mà lòng dạ thật độc ác nha! "
"Nói nhiều! Cút đi! "_Kỳ Na khó chịu với bọn chúng, trong khi họ vừa giúp cô ta xong. Cô ta hất mặt, kênh kiệu đuổi người, bọn chúng bèn rời đi.
Kỳ Na vui sướng nhét điện thoại vào trong túi, tiếp tục nghĩ đến những kế hoạch thật xấu xa. Cười vui vẻ mà thoải mái đi về nhà, đêm nay, cô ta có thể ngủ ngon rồi.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.