Lành nấu cháo mang vào bệnh viện thăm em...
- Em không sao đâu, chỉ hơi đau tí thôi...mai mốt khỏi em lại chạy như bay cho chị xem...
- Thôi đi ông tướng ơi, ông làm chị một phen hú vía...
Tuấn xị mặt:
- Tại hai anh ấy đâm vào em chứ, có phải tại em sai đâu...
- Chị không trách em đâu, đừng nghĩ nhiều nữa...
- Nhưng em sợ bố mắng...
- Bố lo cho em ý, hôm đưa em vào bệnh viện cả đêm bố có chợp mắt tí nào đâu...
Cốm gọi điện cho Lành, Lành đưa bát cháo cho Tuấn rồi mới ấn nút nghe...
- Cô Lành ơi, bao giờ cô về với cháu...?
- Cốm đi học về rồi à...Mấy hôm nay ở nhà Cốm có ngoan không...?
- Cháu ngoan lắm, còn được cô giáo ở lớp khen nữa cơ...
- Giỏi quá...mai mốt cô lên cô đưa Cốm đi ăn kem nhé!
- Cô lên sớm nhé, bố cháu bảo cô bận nhiều công việc lắm à...?
- Không đâu...Cô sắp hết bận rồi....Cốm đếm đủ thêm 3 ngày nữa là cô lên với Cốm...
Dũng thấy con *** điện cho Lành, tỏ vẻ không vui:
- Bố đã bảo cô Lành đang bận rồi mà...Sao con còn gọi điện làm phiền cô...
Cốm mếu máo...
- Nhưng Cốm nhớ cô lắm...Không ai làm bánh cho Cốm ăn, không ai kể chuyện cho Cốm nghe...
Dũng xoa đầu con gái...
- Cốm đừng buồn nữa, mai mốt cô Lành lên với Cốm, rồi bố cho cả 2 cô cháu đi chơi như hôm nọ nhé!
- Bố hứa đi...
Dơ ngón tay út, Dũng nhẹ nhàng ngoắc vào tay Cốm....
- Bố Dũng hứa, đóng dấu với Cốm luôn...
- Con tạm tin bố...(Nháy mắt, cười toe toét)
Dũng thơm lên má Cốm, ngập ngừng hỏi:
- Cốm này...con có thích em không...?
- Cốm không thích em đâu. Bạn Minh ở lớp Cốm nói có em rồi, bố mẹ sẽ không thương Cốm nữa...
- Bạn Minh nói đùa Cốm thôi, có em rồi bố càng thương Cốm hơn chứ...
- Vậy là bố sắp có em bé hả...(tròn xoe mắt nhìn bố...)
Dũng bật cười ha hả:
- Không...Bố làm sao sinh em bé được, nhưng cô Trang sẽ sinh em bé chơi cùng Cốm cho vui...
Cốm nghe không hợp ý, giãy nảy lên:
- Cốm không thích cô Trang, cũng không thích em bé của cô ấy. Bố bảo cô ấy đừng mang em bé đến nhà mình, Cốm không cho chơi cùng đâu...
- Sao con lại không thích cô Trang...?
- Tại cô ấy hay lườm con, còn hay dọa mách tội con cho bố nữa...
- Giữa bố và cô Trang có những chuyện Cốm còn bé, không hiểu được đâu. Tạm thời bố cho cô Trang sang ở nhờ nhà mình thì Cốm phải ngoan nhé!
- Có phải giống lời bà nội nói, từ nay cô Trang sẽ làm mẹ con không...?
- Không đâu. Mẹ con vẫn là mẹ con chứ. Cô Trang không thể thay thế mẹ con được, cô ấy chỉ là bạn bố thôi...
- Vậy còn cô Lành...?
Dũng giật mình khi nghe đến tên Lành, tự trấn an con gái...
- Cô Lành vẫn sẽ ở cùng Cốm, nên Cốm yên tâm...
Mẹ Dũng sang tận nhà:
- Sao mày không bắt máy của mẹ...?
- Lúc đó con đang họp...
- Họp hành cái gì, có phải mày đang trốn tránh trách nhiệm không...?
- Con đã bảo chuyện của con mẹ đừng xen vào cơ mà...(gắt lên)
- Chuyện nào là chuyện của mày, giọt máu nhà này không đến phiên mày quyết định...
- Mẹ thích thế thì mẹ tự lấy Trang đi...
"Bốp..."
Thêm một cái tát nữa rơi xuống má Dũng:
- Mày mất dạy lắm rồi đấy...
- Chứ không phải mẹ chưa từng dạy con điều gì à...?
Cốm thấy bố bị đánh, chạy đến đẩy bà nội ra xa...
- Bà không được đánh bố...
Mẹ Dũng lại càng điên tiết hơn...
- Thêm cả mày nữa à...Hai bố con mày định làm tao tức ૮ɦếƭ phải không...?
Dũng lừ mắt nhìn mẹ, không nói thêm câu gì bế Cốm vào phòng đóng chặt cửa lại...
- Mày đứng lại đó cho tao...
- Lát con nói chuyện với mẹ, giờ mẹ để con yên...
Mẹ Dũng gọi cả bố Dũng sang:
- Ông xem con trai ông đi, làm con gái người ta có bầu rồi phủi lưng quay đi đây nài...
- Chuyện của nó để nó tự giải quyết, bà già rồi sống yên phận chút...
- Dũng: Con nói con không chịu trách nhiệm bao giờ...?
- Mẹ D: Ý mày là sao...?
- Con sẽ đón hai mẹ con cô ấy về đây ở, đợi khi đứa bé chào đời con tự nuôi được. Con nhắc lại lần cuối, con không yêu Trang nên chuyện hôn lễ không thể xảy ra. Mẹ đừng phí công, vô ích làm gì...
- Mày nghĩ nhà nó đồng ý sao...?
- Con nói chuyện với Trang rồi, tạm thời đây là cách tốt nhất cho cả hai...
- Bố D: Làm gì thì làm, nhớ phải có chừng mực...
___
Tại nhà Trang...
- Mẹ Trang: Con điên thật rồi, không làm thế được đâu...
- Con không điên, con không thể bỏ đứa bé này được...
- Thằng Dũng và gia đình nó biết chuyện sẽ không để con yên ổn đâu. Nghe mẹ lần này, bỏ đứa bé đi, bắt đầu cuộc sống mới...
- Nhưng con yêu anh Dũng, con không thể buông tay lúc này được. Bao nhiêu công sức con bỏ ra sắp có kết quả rồi, con sẽ không từ bỏ giữa chừng đâu...
Bố Trang tức giận đập tay xuống bàn:
- Bà xem đứa con gái vàng ngọc bà dạy dỗ ra đi, không còn chút liêm sỉ gì nữa rồi...
- Một mình tôi đẻ được nó chắc...? Ông đừng quá đáng...
- Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà...Không nói nhiều nữa, ngày mai theo bố đến gặp cô Linh bỏ đứa bé đi...
Trang khóc to ôm chặt lấy mẹ:
- Con không đi, con không đi....Nếu bố còn ép con con sẽ ૮ɦếƭ trước mặt bố, cho bố vừa lòng...
- Mày dám...?
"Choang..."
Cốc nước trên bàn bị Trang đập mạnh xuống sàn, vỡ tung tóe...Nhanh tay nhặt lấy mảnh vỡ gần nhất, cứa vào cổ tay....Máu bắt đầu chảy, mẹ Trang hoảng quá hét lên:
- Trang ơi...Trang...Sang đây với mẹ, con muốn gì mẹ cũng đồng ý...Chứ con mà làm điều gì dại dột, mẹ không sống nổi đâu...
- Con không bỏ đứa bé...
- Được...được...không bỏ thì không bỏ...
- Con muốn lấy anh Dũng...
- Mẹ cũng đồng ý mà...
- Mẹ nói thật không...?
- Thật chứ...mẹ có lừa con bao giờ đâu...
Bố Trang thấy cảnh này vừa giận vừa thương...
- Hai mẹ con bà giờ muốn làm gì thì làm, tôi không quản nữa...
Trang ngồi xuống ghế, đưa tay cho mẹ băng bó...
- Anh Dũng vẫn chưa đồng ý lấy con...Chỉ tạm đón con về bên đấy ở, chăm sóc cho dễ...Nhưng con tin ở cạnh nhau lâu ngày anh ấy sẽ yêu con...
- Ngốc quá con ạ...
- Vì tình yêu của mình, vì tương lai đứa bé trong bụng con không còn lựa chọn nào khác...
___
Một tuần trôi qua, Tuấn xuất viện về nhà Lành xin phép bố lên Hà Nội:
- Bố Lành: Nhớ đưa tiền trả chủ nhà nhé con. Gửi lời cảm ơn của bố đến cậu ấy nữa..
- Con nhớ rồi mà...
- Cầm thêm 2 triệu này nữa, lên đấy muốn ăn gì thì tự mua...
- Con không lấy đâu, con vẫn còn tiền. Bố để mà lo cho thằng Tuấn...
- Tiền lo cho em bố để riêng rồi, cứ cầm đi. Hai con lợn bố mới bán được hơn 6 triệu cơ mà...
___
Dũng về nhà, Trang đang ngồi xem tivi:
- Nay anh về sớm thế...
- Ừ, nay không phải tiếp khách...
- Anh thay quần áo rồi gọi Cốm xuống ăn cơm nhé!
- Em cứ ăn trước đi, anh đưa Cốm sang ông bà ngoại tí. Mấy nay Cốm cứ nhắc suốtt...
- Anh và Cốm không thích nhìn mặt em à...?
- Em đừng suy nghĩ lung tung, ảnh hưởng đến con. Em chuyển sang đây ở rồi, anh tuy không yêu em nhưng anh hứa sẽ tạo điều kiện cho con phát triển tốt nhất...
Lành đứng ngoài cổng, nghe xong câu nói của Dũng mà đầu óc mơ hồ: "Ai có con...?"
Cốm lao ra ôm chặt lấy Lành...
- Cô Lành về rồi...Bố ơi cô Lành về rồi...
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.