- hả anh làm gì vậy ? ưhm...ưʍ..._ nó đang định nói tiếp thì cậu đã hôn nó . Cắn nhẹ vào môi nó để đôi cánh hoa anh đào mở ra , cậu liền nhanh dùng lưỡi xâm nhập vào ( Au : hey you , đứa trẻ 5 tuổi mà hôn tốt vậy ? Thiên: Kệ , ý kiến à . Au : à không em hỏi tí cho vui thôi Bye )
Cứ thế đến khi nó không thể thở nổi nữa mặt đỏ hết lên mới chịu tách ra .
- từ giờ đây sẽ là hình phạt cho em . Còn dám trái lời anh thì tự biết . Mau chuẩn bị quần áo đi rồi cùng tắm . _ cậu bước vào nhà tắm mà để lại cái câu phán xanh rờn.
- Dạ _sau khi trở lại với thực tế , nó ngây ngô đáp rồi nhanh đi lấy quần áo trong trường hợp chả hiểu cái gì . Vâng , thế là từ đó hôn chính là hình phạt dành cho nó
Cùng năm đó , xuất hiện một người anh họ :
- Chào hai em , anh là Đặng Từ Ngôn , 5 tuổi . _ anh nói
- Bằng tuổi tôi thì gọi anh làm chi _ cậu mặt lạnh nói
- Hả _ anh không hiểu gì đáp
- Anh đừng để ý tới anh ấy . Anh ấy đang nói đùa thôi . Em là Mạc Đăng Nhi , 4 tuổi . Còn đây là anh em Mạc Phong Thiên _ Nhi thấy hai không khí giữa hai người hơi căng thẳng liền làm đại sứ hòa bình ( Au : yêu quá đi , ước gì mình có người em như vậy )
- A chào em . Em có vẻ tốt hơn người nào đó nhỉ ? _ Anh nói mà mắt liếc xéo "" người nào đó ""
- Dạ _ Nhi cười trừ
- Em muốn đi chơi không Nhi ?_ anh nói mà không để ý tới tên mặt đen nào đó . Cậu từ nãy tới giờ đã nhịn đủ anh rồi . Cư nhiên dám mời Nhi của cậu đi chơi
- Dạ _ Nhi thành thật đáp . Giờ thì cái không khí lạnh thật rồi đấy
- Không được - cậu nói
- Tại sao không ? - anh thắc mắc hỏi , bồi thêm một câu :- Tôi mời Nhi chứ không mời anh !
- Kệ anh , tôi không cho thì Nhi cũng đừng hòng đi đâu
- Chả liên quan _ anh nói
- Chả có gì là không liên quan ở đây cả _ cậu nói mắt lườm anh. Anh đương nhiên cũng chả sợ mà lườm lại cậu . Thế là hai người cứ lườm tới lườm lui . Nhi thấy thế cũng đành bó tay , ngồi ngoan ngoãn uống trà
- Thưa cậu chủ đã đến giờ về rồi _ một tiếng người vang lên cắt đôi không khí ૮ɦếƭ người kia
- Tôi biết rồi , ra trước đi _ anh nói rồi quay mặt về hướng nó . - Khi nào rảnh anh sẽ sang chơi
- Dạ _ nó đáp
- Khỏi cần cũng được , tốt nhất là đừng quay lại _ cậu nói
- Cậu nói thế tôi lại phải càng đến . Tạm biệt _ anh nói rồi đi ra ngoài cửa
- Vĩnh biệt thì có _ cậu nói rồi kéo nó vào trong nhà "" phạt ""
Từ hôm đó trở đi , cứ chủ nhật là cậu lại thấy cái bóng người khỉ gió sang chơi nhà cậu . Cậu nhìn Từ Ngôn giống như kẹo cao su vậy , dính chặt đuổi mãi không đi . Bực mình cái là không biết cách nào mà anh lại có thể thuyết phục được nó đi học võ , cũng vì thế mà cậu cũng phải đi .Thôi thì đằng nào cũng có ích
+ Năm cậu học lớp 1 , nó cũng được cho nhảy cóc lên học cùng cậu luôn . Còn cái người kia thì đương nhiên là học cùng lớp rồi . Dù sao cũng quen nhau được một thời gian , bọn nó cũng trở thành bạn thân với nhau
Ngày đầu tiên đi học
- Chào các em , cô là Hoa . Cô sẽ chủ nhiệm lớp mình 5 năm _ cô Hoa thân thiện nói
- Dạ _ cả lớp đồng thanh trừ ba cái con người ngồi ở cuối kia. Cũng vì thế mà tầm mắt của cả lớp đang tập trung vào tụi nó
Nó thì đang đọc sách về chứng khoán , cậu thì đang xem tư liệu của tập đoàn còn anh thì ngồi một mình chơi điện thoại . Cô Hoa nhìn tụi nó mà còn tưởng mình bị hoa mắt . Cái gì mà một đứa trẻ 4 tuổi cư nhiên đã đọc được sách về chứng khoán còn hai đứa kia nữa bộ không coi cô ra gì à
- Này mấy em kia , không để ý những gì cô nói à _ cô Hoa tức giận nói
- Liên quan đến cô à _ Thiên mặt lạnh nói mắt không rời chiếc máy tính .
-Em nói thế là sao ? Đang trong giờ học đấy
- Chuyện đấy quan trọng lắm sao ? _ Cậu thản nhiên nói , tay xoa đầu nó
- Em ... Em ... Cả 3 em ra ngoài ngay cho tôi . Ngày học đầu tiên đã cứng đầu thế này rồi , tôi phải phạt mới được_ cô Hoa tức giận nói
- Trường này là của tôi , đừng quên _ cậu nói một câu ngắn gọn mà rất " ý nghĩa "
- Chuyện này ... _ cô Hoa tím tái mặt , sao cô có thể quên rằng ngôi trường này là do Mạc thị xây lên chứ
*Một chút sơ lược về Mạc thị: Mạc thị là tập đoàn phát triển từ một công ty nhỏ do bố Thiên mở 10 năm trước . Những năm sau đó thì dần dần phát triển thành một chuỗi tập đoàn liên ngành . Nhưng thời gian phát triển nhất chính là vào 6 năm trước , cũng là lúc Thiên sinh ra . Tập đoàn cũng vì thế mà đột phá lớn mạnh ra cả ngoài nước . Hiện tại đã có mặt trên 50 quốc gia và con số đó còn tăng rất mạnh . Tất cả những lĩnh vực công nghiệp giáo dục đều được họ tham gia . Ngôi trường tụi nó đang học là của Mạc thị xây 7 năm trước . End phần giới thiệu
- Nếu nhớ rồi thì im lặng cho Nhi đọc sách _cậu phán một câu làm mọi người ngã ngửa . Thì ra là quan tâm tới nó .
Thế là cả lớp nghe theo , im lặng nghe giảng , tụi nó lại tiếp tục công việc " ngàn năm "của mình
Cuộc sống cứ thế tiếp diễn 5 năm học cũng nhanh trôi . Bây giờ ở trường có hẳn fanclub cho mỗi đứa tụi nó , các club cũng rất thân nhau nên không xảy ra cái tình trạng "gato" . Thế rồi cũng lên lớp 6 , cái cuộc sống bình yên cũng bị phá vỡ vào cái ngày đó
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.