Ngay khi Hương vào đến trong nhà Long cũng lập tức rồ ga dời đi, cậu đến thẳng biệt thự nhà Nguyệt. Cậu nghi ngờ sự việc ngày hôm nay là do Nguyệt gây ra, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có cô ta mới làm cái trò bẩn thỉu này mà thôi.
Sáng nay cậu đã nói rõ ràng như thế rồi mà cô ta dám qua mặt cậu, cô ta dám làm tổn thương Hương 1 nhất định cậu sẽ bắt cô ta phải trả gấp 10 lần như thế.
Phải bấm chuông đến lần thứ 3 mới thấy bà giúp việc nhà nguyệt ra mở của, bà nói hôm có gia đình người cô ở bên Mỹ về nên tất cả đã ra nhà hàng dùng cơm. Nén cơn giận dữ cậu cảm ơn bà giúp việc rồi trở về, chiều nay tới trường cậu nhất định phải hỏi cho ra nhẽ. Không thể nào để Hương chịu ấm ức thế được.
Trở về nhà cậu ăn vội bát cơm rồi lập tức tới trường, mặc dù lúc này mới gần 13h, mà mãi tận 14h cậu với vào học. Thấy con trai đi sớm bà Hoà ngạc nhiên lắm nhưng chưa kịp hỏi thì Long đã phóng vụt đi rồi.
Lúc cậu tới cổng trường còn vắng hoe không 1 bóng người, mệt mỏi tiến vào quán nước trước cổng trường gửi xe sau đó ngồi uống nước. Thấy cậu tới bác chủ quán ngạc nhiên hỏi:
- Nay chúng mày có kèo gì à, sao đi sớm thế? Thế mấy thằng kia đâu?
- Kèo gì đâu bác, cháu có việc thôi.
- Tại thấy mày đi sớm nên tao tưởng lại hẹn nhau.
- Bác làm như cháu ham chơi lắm không bằng ấy.
- Vâng, cậu ngoan, thế uống gì để tôi lấy. Như mọi khi hả?
- Không, bác cho cháu chai bia đi.
Bác chủ quán giật mình hỏi lại:
- Bia á? Định nghỉ học hay sao mà lại uống bia?
- Thì bác cứ lấy cho cháu đi, hỏi nhiều làm gì. Nhớ lấy cả đá đấy nhé.
Sẵn có chút bực mình lại bị bác chủ quán hỏi nhiều nên Long cau có đáp lại.Mặc dù thấy lạ nhưng bác chủ vẫn mang bia ra theo đúng như cậu yêu cầu sau đó trở vào trong nhà sắp xếp lại một số thứ kẻo lát nữa học sinh đến đông lại không kịp.
Cậu cũng chẳng rõ mình uống đến chai thứ mấy thì thấy xe ô tô nhà Nguyệt đỗ ở cổng trường, vội vàng trả tiền đứng dậy. Tiến sang cổng trường vừa lúc chiếc xe kia quay đầu trở về, cũng tốt, cậu không muốn phụ huynh liên quan đến chuyện này.
Kéo giật tay Nguyệt cậu quát:
- Đứng lại
Bất ngờ vì cú kéo của Long khá mạnh, Nguyệt quay lại nhăn nhó đáp:
- Có chuyện gì mà cậu la lớn thế?
- Cậu còn hỏi được sao?
- Thì cậu không nói rõ mình chẳng hỏi thì sao?
- Khá khen cho cậu đến giờ phút này vẫn giả vờ ngây thơ vô số tội. Cậu tưởng những gì cậu làm lúc tan học tôi không biết sao?
Có chút lúng túng Nguyệt hỏi lại:
- Làm sao… làm sao cậu lại biết được?
Long nhìn thái độ của cô ta mà nhếch mép cười khẩy:
- Quả là tôi đoán không sai mà, thảo nào cô xin về sớm. Những việc đó chỉ có những người vô liêm sỉ như cô mới nghĩ ra được mà thôi. Tôi không nghĩ cô lại coi tường lời nói của tôi đến vậy, có lẽ cô thật sự cô không muốn làm bạn với tôi nữa rồi.
Nguyệt thật sự không hiểu vì sao Long lại nặng lời với mình như thế. Hôm nay gia đình cô Nguyên từ bên Mỹ về, bố cô có nói là sẽ tới trường đón cô đi ăn luôn. Chỉ vì muốn xuất hiện trước cô mình bằng dáng vẻ xinh đẹp và trưởng thành nhất, nên cô có xin về sớm để thay bộ đồng phục xấu xí này bằng bộ váy ban sáng cô đem theo. Cô ra sớm để tránh ánh mắt của thầy cô cũng như ngại các bạn nhìn thấy sẽ trêu ghẹo, cô không nghĩ là hắn lại biết được. Thật sự cô không hiểu mình mặc váy trong trường học thì có gì là sai mà cậu lại nặng lời như thế, còn nói cái gì mà vô liêm sỉ chứ. Nước mặt lúc này không kìm được mà trào ra ướt đẫm khuôn mặt, Nguyệt tủi thân trách Long:
- Cậu vừa phải thôi nhé, tôi làm thế ảnh hưởng gì đến cậu mà cậu lớn tiếng với tôi, việc ấy có gì sai mà cậu bảo tôi vô liêm sỉ hả? Cậu đừng nghĩ rằng tôi thích cậu thì cậu muốn làm gì thì làm, nói gì thì nói nhé. Cái gì cũng có giới hạn của nó thôi Long ạ.
Cả hai đểu to tiếng với nhau nên khiến một số học sinh tụ tập lại xem, đám đông ngày 1 nhiều hơn. Ở trường này làm gì có ai không biết Nguyệt lúc nào cũng bám lấy Long, si mê Long đâu. Họ cũng quen với hình ảnh ngổ ngáo bắt nạt người khác của nguyệt chứ chưa từng thấy nguyệt rơi lệ bao giờ. Thế mà hôm nay không rõ hai người có chuyện gì mà Nguyệt vửa nói vừa khóc, đám đông cứ thế tò mò kéo lại ngày càng nhiều.
Thật sự khi nhìn thấy Nguyệt rơi nước mắt Long cũng thoáng chút giật mình, nhưng nhớ lại hình ảnh xây xát của Hương ban sáng thì cậu lại gạt cái suy nghĩ đó đi.
- Cậu nói cái gì cơ, đâm không sai á, vậy theo cậu phải gϊếŧ người mới là sai hả? CÓ ĐÚNG KHÔNG?
Nguyệt cũng như mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra ở đây, sao lại liên quan đến gϊếŧ người cơ chứ. Có chút khó hiểu Nguyệt nheo mắt hỏi lại:
- Cậu nói cái gì, gϊếŧ ai? Mình không hiểu
- Cậu dẹp cái bộ mặt giả nai đó đi được rồi đấy. Cậu không hiểu thật hay cố tình không hiểu hả?
Thật sự không thể nhịn thêm được nữa nguyệt gào lên:
- CÓ CHUYỆN GÌ CẬU NÓI RÕ RA LUÔN ĐI. CÒN KHÔNG THÌ TÔI ĐI TRƯỚC
Long cũng không vừa mà đáp lại:
- Vậy để tôi nhắc cho cô nhớ nhé, sang nay, chính tại nơi này có 1 vụ đâm xe, người bị đâm không ai khác chính là Hương. Hai kẻ đâm cô ấy tuy bịt mặt nhưng lại mặc đồng phục trường ta, có 1 điều lạ là chúng thấy tôi lại bỏ chạy. Tôi đoán có kẻ nào đó đã cố tình gây ra chuyện này, ban nãy cô cũng thừa nhận bây giờ lại còn giả bộ quên à? Sao nào, đã nhớ ra chưa?
Lại là cô ta, tất cả những lần Long lớn tiếng với cô đều bắt nguồn từ cô ta. Cô ta bị đâm xe là do cô ta đi đứng bất cẩn, mà dù cho là có người cố tình đâm cô ta đi chăng nữa thì cũng đâu liên quan gì tới cô. Sáng nay khi tiếng trống tan trường vừa vang lên, cô đã lập tức rời khỏi trường vậy thì làm sao cô biết được chuyện này chứ. Cô nhớ Long có từng nói “Nếu sau này Hương còn bị tổn thương dù chỉ là 1 sợi tóc, bất kể là do ai gây ra mình cũng đều hỏi tội cậu”. Lúc ấy cô nghĩ Long nói đùa, không thể ngờ được rằng cậu ta lại vô lý đến vậy. Làm sao mà cô biết được ai đã đâm con ranh đó, mà có biết đi chăng nữa thì cũng đâu đến mức bị nói là vô liêm sỉ cơ chứ.
Đúng lúc này Nga và Hương đi tới, Nga chen qua đám đông dắt xe đi phía trước, còn Hương đi bộ phía sau. Nguyệt vội vàng lao tới kéo tay Hương tới trước mặt Long chất vấn:
- Mày nói đi, sáng nay là do mày bất cẩn nên bị ngã xe hay bị ai đâm?
Do bị nguyệt nắm đúng chỗ tay đau bán sáng nên hương nhăn nhó nói:
- Tôi không hiểu chị muốn hỏi gì cả?
- Vì 1 con khốn như mày mà hết lần này đến lần khác Long lớn tiếng với tao, mày bị đâm thì liên quan gì đến tao mà cậu ấy lại quay ra trách tảo hả? Đúng rồi, chính mày đã súi dục Long làm điều đó có đúng không?
Vừa nói chị ta vừa dí sát mặt vào mặt Hương khiến cô bất giác lùi lại, vô tình thế nào lại dựa lưng vào lòng của hắn, Nguyệt nhìn thấy nổi máu ghen đưa tay định tát Hương thì bị Long giữ lại:
- Đủ rồi đấy, chuyện này còn chưa giải quyết xong mà cô còn định ra tay với Hương hả. Cô thử làm tổn thương cô ấy một lần nữa xem tôi có để yên cho cô không.
Hương như lờ mờ hiểu ra, cô biết Long vì lo cho cô nên thế, nhưng sáng nay đâu biết là do người ta vô tình đâm phải hay có ai đó dở trò đâu, sao lại đứng đây trách Nguyệt được. Nghĩ thế Hương dịu giọng nói:
- Đúng là sáng nay em có bị đâm xe, nhưng chắc mọi người đang hiểu lầm nhau rồi, em nghĩ là người ta chỉ vô tình đâm phải em thôi.
- Cô không phải sợ, tôi sẽ đứng ra lấy lại công bằng cho cô, kẻ nào dám động vào cô tôi sẽ cho nó nếm đủ?
Sau đó Long quay qua Nguyệt lớn giọng:
- Nếu cậu nói với mình hai kẻ sáng nay đã đâm Hương thì mình sẽ bỏ qua cho cậu, chuyện ngày hôm nay sẽ xem như hiểu lầm. Nói đi, hai đứa đó là ai?
- Ai đã đâm thì cậu phải hỏi cô ta chứ sao lại hỏi mình, mình có phải bảo mẫu của cô ta đâu mà mình biết?
- Cậu vẫn cố tình không nhận phải không?
- Cậu vô lý vừa thôi, cô ta bị đâm thì liên quan gì đến mình. Đúng, mình thừa nhận mình ghét cô ta, ghét đến tận xương tận tuỷ, nhưng mình không có rảnh để làm cái trò đó. Nếu muốn hại cô ta mình sẽ trực tiếp ra tay, con người mình từ trước đến nay ghét nhất là trò ném đá dấu tay cậu biết mà.
Nguyệt dùng ánh mắt chân thành nhất để nhìn Long, cô nghĩ nó sẽ giúp cho Long nghĩ lại.
Đúng là hơn chục năm có lẻ chơi cùng cô ta, chưa bao giờ Long thấy Nguyệt lén lút hại ai đó 1 cách giấu mặt cả. Nếu ghét ai cô ta sẽ công khai đi cùng 1 vài người bạn đứng trước mặt kẻ đó mà mắng nhiếc, sỉ vả thậm chí là hành hung luôn. Như chuyện cô ta gây cho Hương lần trước cũng vậy, chỉ có điều là không dưới 1 lần Long đã cảnh cáo cô ta không được đυ.ng đến Hương. Có khi nào cô ta vì sợ Long biết nên đã nghĩ ra cái trò mượn dao gϊếŧ người này không?
Không khí có vẻ dịu xuống thì cái Nga lại làm cho lửa giận trong mắt Long cháy lên ngùn ngụt. Thì ra nó sợ Nguyệt sẽ không nhận nên đã vội vàng cất xe để ra đây, gần đây Hương cũng chỉ đắc tội với mình chị ta. Vậy nên nó cũng nghĩ việc Hương bị đâm là do chị ta bày trò giống như Long. Nga nói:
- Tôi dám chắc hai người kia là cố tình đâm vào nó, mọi người thử nghĩ mà xem, một đoạn đường thẳng lại rộng như thế, nếu như không may va chạm thì phải đâm từ phía sau chứ tại sao lại đâm ngang xe nó như thế. Đấy không phải cố ý thì là gì, còn ai làm thì người đó rõ nhất. Cả cái trường này có ai không biết gần đây cái Hương đắc tội với ai đâu cơ chứ.
Chỉ thẳng tay vào mặt Nga Nguyệt quát lớn:
- Con ranh con này, mày nói thế là có ý gì? Ý mày là tao cho người đâm nó hả?
- Là chị tự nói đấy nhá.
Bốp., xông đến tát thẳng vào mặt Nga, chị ta gầm lên:
- Mày thích gây sự đúng không, được vậy để bà cố tình gây sự cho chúng mày xem. Nó bị đâm xe thì liên quan đéo gì đến con này hả? Tao đã nói là tao không biết là không biết, nó bị người ta vô tình đâm hay cố tình đâm thì cũng mặc mẹ nó. Tìm tao làm gì?
Cô vội vàng chạy đến ôm Nga vào lòng, còn Long thì giận giữ nói:
- Thôi đi, nãy giờ mình nhịn cậu nhiều lắm rồi đấy, cậu vẫn cố tình không nhận chứ gì. Được mình sẽ điều tra rõ chuyện này, đến lúc đó cậu đừng có hòng mà trối cãi. Mình tuy không nhìn thấy mặt bọn kia, nhưng biển số xe của chúng nó thì mình nhớ như in. Cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi.
Câu nói vừa rồi của Long chẳng làm cho Nguyệt lo lằng nhưng lại khiến cho 1 kẻ phía xa phải chột dạ. Có điều Long cũng chỉ mạnh mồm nói lớn thế chứ thật ra lúc đó nhìn thấy Hương bị ngã cậu hốt hoảng có nghĩ được gì đâu. Chuyện ngày hôm nay Long làm lớn lên với mục đích nhắc nhở Nguyệt mà thôi.
Nhưng nguyệt không nghĩ vậy, chị ta hậm hực bỏ đi, 1 số người loáng thoáng nghe thấy chị ta nói:” Được lăm, nếu cậu đã nghĩ con Nguyệt này xấu xa thì tôi sẽ xấu xa cả thể cho cậu xem. Vì nó mà cậu lớn tiếng với mình, nghi oan cho mình, mình nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này. Cậu thích mình ác mình sẽ ác cho cậu xem. Cứ chờ đấy”
Cái Nga bị tát 1 cái thì tức lắm, nó định xông lên đánh trả mà bị Hương giữ lại. Hương sợ nếu Nga mà đánh lại chị ta sau này sẽ khó lòng mà đi học yên ổn với chị ta được. Chưa kể đến việc nếu nhà trường biết được Nga sẽ bị kỷ luật và mời phụ huynh tới trường. Bố Nga là người cực kì nghiêm khắc, nếu chuyện đó xảy ra chắc chắn Nga sẽ ăn no đòn của bố nó
Sau vụ ồn ào này toàn trường đều biết Long thích Hương, Hương cũng cảm nhận rõ được tình cảm mà Long dành cho mình nên cô lo sợ lắm.
Mạnh, cậu lớp trưởng lớp Hương thì khó chịu ra mặt, cậu ta nghĩ Hương không họp với Long 1 chút nào. Ngoan ngoãn học giỏi như Hương chỉ hợp với những người như cậu ta mà thôi.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.