“Chứ gì nữa, tính dại trai từđó đến giờ mà.”
“Mẹ! Sao mẹ nói con vậy?”
Bà nhún vai.
Bả chỉ nói sự thật thôi, con gái bà đúng là như vậy mà.
Mẹ cô nói chuyện với Đông Trạch tựa như hai người bạn đã thân với nhau từ kiếp trước.
Thậm chí còn nói nhiều hơn nói với cô nữa.
Mang bánh, rót trà, có cái gì hay đều đem đến cho hắn. Còn cô ngồi kế bên thì không ngó ngàng đến.
Đông Trạch bị mẹ cô giữđến hơn chín giờ tối mới cho về.
“Con về cẩn thận nhé, hôm nào lại đến chơi.”
“Hôm nào lại đến chơi.”
Nguyệt An đứng phía sau nhái lại bị bà lườm cho một phát.
“Mẹ, nhìn nè.”
Cô xoè năm Ng'n t mình ra cho mẹ cô xem chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.
“Mua rồi à?”
Nguyệt An gật đầu, cô ngắm nghía một hồi lại tự mỉm cười.
Không thể tin được cô có thể trở thành vợ của Đông Trạch.
“Nhìn mặt con vui chưa kìa.”
Mẹ cô bất lực nói, trên mặt con gái bà hiện rõ hai chữ “mê trai”.
Nãy giờ thấy cô cứ cười không ngớt, từ lúc kết hôn xong. Nguyệt An chưa biết buồn là gì.
“Cưới người mình thích có gì không vui chứ.”
Cô mân mê chiếc nhẫn trên tay.
Việc đi xem mắt không phải là ngẫu nhiên cũng không có chuyện cô không biết mẹ hắn và mẹ cô là bạn thân.
Đông Trạch tưởng là gà nhưng hoá ra chỉ là hạt thóc thôi.
Tất cảđã nằm trong sự sắp đặt của cô.
Nguyệt An nhờ mẹ mình sắp xếp buổi xem mắt với hắn.
Vốn dĩ cứ nghĩ chỉ là hẹn hò thôi nào ngờ hắn một bước tiến đến kết hôn luôn.
“Mà sao thằng bé lại chấp nhận con vậy?”
Đến giờ bà vẫn không hiểu được lý do một người tài giỏi như hắn lại chấp nhận đứa vừa lười vừa hâm như con bà.
“Con gái của mẹ có giá lắm chứđùa.”
Cô đắc ý nói.
Tạm khép lại câu chuyện này, Nguyệt An bỏ vào phòng. Cô vui vẻ nằm trên giường ngắm nhìn chiếc nhẫn.
Dưới ánh đèn nó càng lấp lánh hơn.
Cứ như thế Nguyệt An cùng chiếc nhẫn chìm vào giấc mơđẹp.
—
Bên này, Đông Trạch vừa lái xe vừa nghe điện thoại của mẹ mình.
“Con đã nói với Nguyệt An chưa?”
“Rồi ạ.”
“Con bé đồng ý không?”
“Đồng ý ạ.”
Mẹ hỏi câu nào, hắn đáp câu nấy.
“Đông Trạch, con thật sự muốn kết hôn chứ?”
Mẹ hắn cảm nhận được điều kì lạởĐông Trạch. Cách trả lời của hắn khiến bà cảm thấy hắn không quan tâm mấy đến cuộc hôn nhân này.
“Có mà mẹ.”
“Con mà lừa dối Nguyệt An, mẹ sẽ b.ă.m con ra đấy.”
“Sao mà con dám làm khổ con dâu mẹđược.”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.