Chương 09

Định Mệnh Thứ Hai

Thanh Hằng 08/08/2024 11:57:31

Hồ bơi ở khách sạn Trung An mực nước sâu hơn các hồ bơi thông thường, cơ thể tôi dính sát vào Thắng, nước rất mát nhưng sự đυ.ng chạm qua lớp quần áo tôi cảm nhận được làn da anh ta rất nóng, tôi không thể chống cự chỉ có thể mặc kệ anh ta tùy ý hôn,
Thắng giường như xem môi tôi như 1 chiếc kẹo thơm ngọt ra sức liếʍ mυ"ŧ, người tôi nhũn ra thắng càng ôm chặt hơn cuối cùng thắng rời môi tôi,
- sao nào? Tôi hôn cô như vậy thấy thích không?( hỏi đểu)
Tôi thở hổn hển,
- cho tôi lên bờ.
- trả lời đi rồi tôi cho lên.
- anh đừng có ép tôi, buông ra (tức giận hét).
Thắng thả tay ra tôi lập tức chới với, tôi bám vào người thắng tức đến nỗi muốn ૮ɦếƭ quách đi cho xong.
Thắng cười lớn.
- bây giờ là ai bám lấy ai đây cô nói xem.
- anh bỉ ổi vô sỉ.
- tôi thừa nhận, nói đi được tôi hôn có cảm giác gì?
- tôi không biết
- vậy thử lại lần nữa để tìm chút cảm giác nhé.
Thắng định hôn tôi tiếp tôi hoảng quá hét lên.
- thích...tôi thích.
"- à ha, tôi cũng nghĩ vậy,
Thắng ôm tôi đi vào bờ, tôi leo lên co chân định chạy khỏi đó nhưng cả người lại bị thắng nhấc bổng lên.
- á anh làm gì vậy? Bỏ tôi xuống.
- nào,tôi đưa cô đi thay đồ( sải bước đi)
- tôi không cần...buông ra.
Thắng bế tôi đi về hướng phòng khách sạn, tôi không ngừng la hét, nhân viên khách sạn đều nhìn chúng tôi, tôi xấu hổ chỉ muốn tìm lỗ mà chui xuống.
- đem lên phòng của tôi 1 bộ đồ khô của nữ, ( thắng nói với nhân viên khách sạn)
Vào phòng Thắng thả tôi ngã ngửa xuống giường, đập vào mắt tôi là thân hình cao lớn vạm vỡ của anh ta, tôi né đi tim đập mạnh.
Chưa kịp ngồi dậy cơ thể anh ta đã chồm lên.
- anh tránh ra, tôi hét lên đó.
- hét đi, nãy giờ cô hét vẫn chưa toét miệng à?hét nữa cũng chẳng ai quan tâm đâu, cô biết gì không?
- biết gì?
- người ở khách sạn nãy nghĩ cô là người tình của tôi đấy.
- tôi không phải, đồ khốn tránh ra,rốt cục là anh muốn gì ở tôi hả?
Thắng nheo mắt, khóe miệng cong lên nhìn rất gian tà.
- làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi, thế nào?
Tôi ngẩn ra quên cả giãy..
- cái gì, anh...anh điên hả?
- làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi cô muốn gì được nấy, cái gì tôi cũng có thể cho cô.
- tôi không muốn không thích, buông ra đi tôi phải về,
- thật sự không muốn?
- đúng, không muốn, dù có ૮ɦếƭ cũng không muốn, anh đừng tưởng tiền của anh có thể mua được tất cả.
- có thứ gì không thể mua được bằng tiền.
- nhân cách lòng tự trọng của người khác anh không thể nào mua được bằng tiền.
- Nhân cách của cô lớn đến vậy cơ à? Hừ, tôi đã gặp rất nhiều loại đàn bà họ cũng giống như cô bây giờ, ban đầu luôn tỏ ra mình là 1 liệt nữ, nhưng rồi sau đó thì sao? Vẫn tự nguyện nằm *** tôi *** đấy.
- không đời nào, sẽ không có chuyện tôi bán đứng chính mình cho anh đâu.
- ồ, hùng hồn quá nhỉ? Ok, cô đi đi
Thắng thả tôi ra đứng lên, tôi lập tức bật dậy khỏi giường lao ra ngoài không chút do dự, thắng kéo tôi lại.
- anh muốn gì nữa.
- à, tôi muốn nói là cô thay đồ đi rồi hẵng về.
- tôi không cần.
Tôi trở lại cửa hàng, chị Cúc kêu lên.
- làm gì mà ướt như chuột lột thế hả Hương?
- à, em không may bị rơi xuống hồ bơi ở khách sạn.
- thế hả, thích hỉ,trời nắng quá mà.
Tôi cấu chị 1 cái.
- chị thật là... còn đùa nữa.
- ui da, chị nói thật mà,
Tôi mượn chị cúc 1 bộ quần áo ở cửa hàng, đồ ướt đem phơi đằng sau.
Chiều tan làm tôi ghé qua tiệm sửa xe lấy xe rồi chạy thẳng đến chợ chiều mua thức ăn cho bữa tối.
Lúc về tới nhà tôi nghe có tiếng cãi nhau rất to, tiếng con Trang và thằng Tùng chồng nó.
- anh đừng vu khống tôi, tôi không nɠɵạı ŧìиɧ.
- mày không nɠɵạı ŧìиɧ, mày chỉ là n*ng lol đi làm đĩ thôi đúng không?
Tôi thấy con Trang lao vào đấm đá chồng nó nhưng bị thằng Tùng tát cho mấy cái lảo đảo
- thằng chó, mày giám đánh tao?
- kí vào giấy li hôn mày với tao đường ai nấy đi, thằng út sẽ do tao nuôi.
- không bao giờ, tao không li hôn đâu, li hôn để mày tự do hú hí với con đ* Loan chứ gì? Đừng tưởng tao không biết nhé.
- đừng nghĩ ai cũng như mày Trang ạ, chuyện mày đi khách sạn với trai tao biết hết cả rồi, tao không ngờ trong lúc tao nai lưng ra kiếm tiền thì mày lại đi cắm sừng tao như vậy đấy.
- mày nói láo,
Con trang hét lên hệt như 1 con mụ điên, nó thấy tôi đứng đó liền xông tới túm tóc tôi tát túi bụi,
- con chó, là mày tọc mạch nhiều chuyện, là mày nói phải không.?
Tôi thấy da đầu đau rát, choáng váng,cả người ngã rạp ra đất, con trang ngồi lên bụng tôi ra sức cào cấu, thằng Tùng ngăn con trang lại, gỡ tay nó ra khỏi tôi rồi đẩy ngã nó ra đất.
- mày điên đủ chưa.
Tôi được thằng tùng đỡ dậy.
- cô có sao không?
Tôi lắc đầu.
- không sao?
Con trang gào lên.
- thằng chó mày đẩy tao bênh nó phải không? Mày và nó gian díu với nhau phải không?
Tôi không ngờ con trang lại có thể điên tới mức đó nhất thời không biết nói gì? Thực sự không còn gì để nói mà,
Thanh minh ư? Liệu nó có tin không hay lại vu khống tôi thêm?
Thằng tùng quát.
- mày bị điên à? Giờ vu khống cả chị dâu mày không thấy xấu hổ à?
- tao đéo thèm vu khống loại đĩ điếm như nó, ngủ với trăm thằng lừa cả anh tao còn tỏ ra thanh cao, tao khinh.
Tôi không nhịn được nữa chỉ tay vào mặt nó.
- mày im mồm, đừng có mất dạy, chuyện vợ chồng mày đừng lôi tao vào,tao không liên quan gì cả.
Nó đứng phắt dậy.
- tụi mày ngủ với nhau chưa,?
Nó vừa hỏi câu đó xong liền bị thằng tùng tát 1 cái lệch mặt.
- tao chịu hết nổi mày rồi, đợi tòa án gọi đi.
Thằng tùng quay sang gật đầu với tôi tỏ ý xin lỗi rồi đi mất, con trang gào to.
- mày đứng lại đó, tao không li hôn, ૮ɦếƭ cũng không li hôn.
Tôi không thèm nhìn con trang mà bỏ đi vào nhà, không thấy mẹ chồng đâu,có lẽ bà đi đâu chưa về, bên ngoài tiếng đổ vỡ loảng xoảng tôi chạy ra thấy con trang đang đập phá đồ, cùng lúc đó Sơn về tới, mặt anh ta đỏ gay, mùi R*ợ*u thoảng bay trong không khí.
Sơn giận dữ chỉ con trang.
- mày đang làm cái gì thế con kia?
- anh dạy lại vợ mình đi, đừng để nó đi quyến rũ chồng người khác,
- mày nói cái gì?
- nó quyến rũ thằng tùng đấy.
Tôi lao ra.
- mày đừng nói láo,mày nɠɵạı ŧìиɧ bị chồng biết được, đừng đổ lỗi cho tao.
- tao tận mắt nhìn thấy mày và nó( thằng tùng) tay trong tay đυ.ng chạm nhau thân thiết lắm, mày còn cãi à?
- tao bị mày đánh,chồng mày đỡ tao thì có gì mà mày nổi điên lên.
Sơn: im hết đi, con trang mày cút ra ngoài, còn cô ( nói tôi) đi vào đây.
Tôi theo sơn vào phòng, anh ta khóa cửa phòng lại bắt đầu hỏi.
- cô và Thằng Tùng là thế nào?
- anh hỏi kiểu gì thế?
Sơn đổi giọng.
- tao hỏi mày và nó có quan hệ gì?
Tôi thấy ánh mắt sơn đỏ ngầu rất đáng sợ, tự dưng tôi nổi da gà.
- tôi và anh ta chẳng có quan hệ gì hết.
- vậy tại sao nó đỡ mày?
- anh có bị gì không? Tôi ngã anh ta đỡ là chuyện rất bình thường, chẳng lẽ cứ ai đỡ tôi thì là có quan hệ với tôi à?
Sơn im lặng không nói nữa, tôi muốn đi ra khỏi phòng nhưng đột nhiên anh ta kéo tôi lại, lực kéo rất mạnh cả người tôi bị văng lên giường, Sơn như hóa thành 1 con thú điên đưa tay xé quần áo tôi.
- mày không có quan hệ với thằng tùng nhưng với thằng Thắng thì có đúng không?
Tôi nghe sơn nhắc đến cái tên thắng thì hoảng hốt.
- mày để nó chơi mày đúng không?
Sơn vừa nói vừa xé toạc áo tôi, da thịt lộ ra.
- *** mẹ nó chơi mày ra sao hả con đ*.
- tôi bị cưỡиɠ ɧϊếp, huhu,
- mày bị cưỡиɠ ɧϊếp à? Tao không tin, mày thấy nó giàu nên mày cố tình để nó hϊếp chứ gì.
Tôi đau khổ khóc to, tôi đã lấy 1 người chồng tội tệ đến mức này ư?
- *** mẹ con chó, tại sao mày để nó chơi hả? Tại sao? Mày biết nó có thù với tao không?
Vừa hét anh ta vừa тһô Ьạᴏ cấu véo ng tôi, tôi đau đớn đẩy anh ta ra nhưng anh ta càng lúc càng điên cuồng, vung tay tát liên tiếp mấy cái lên mặt tôi xây xẩm, lỗ tai tôi ù ù.tôi hét lên tuyệt vọng.
- tại sao ngày đó tôi lại yêu anh? Tại sao tôi lại lấy 1 kẻ ác độc như anh.

Novel79, 08/08/2024 11:57:31

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện