3 ngày sau anh tôi cuối cùng cũng tỉnh lại, cả nhà tôi mừng lắm, buổi tối con Lan đến thăm 1 lúc rồi nó cũng về, mẹ kéo tôi ra ngoài.
Mẹ: chuyện của con con định thế nào.
- con sẽ li hôn mẹ ạ,đơn con cũng viết xong rồi.
Mẹ tôi trầm ngâm, cuối cùng nói.
- thôi nếu không ở được thì mẹ ủng hộ con li hôn, cứ coi như 1 bài học đắt giá trong cuộc sống.
- vâng..( tôi ôm mẹ).mẹ ơi con xin lỗi mẹ, chuyện đến nước này đều là do con không nghe lời khuyên của mẹ,
- xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, đừng nhắc lại nữa, nếu con đã quyết định li hôn thì li hôn đi rồi làm lại từ đầu.
Tôi cảm động ôm chặt mẹ.
- thôi vào đi,
- mẹ vào trước đi con ngồi đây thêm 1 lát.
Mẹ đi vào trong, tôi ngồi trên ghế đá đưa mắt nhìn lên bầu trời đen kịt, đột nhiên nhớ tới cái lần tôi qua đêm với thắng, lúc tôi tỉnh dậy, anh ta nói.
- đây là thẻ ngân hàng, trong này có 200 triệu( đưa thẻ cho tôi),
Tôi nhận lấy anh ta nói tiếp.
- đọc số điện thoại của cô, khi nào tôi gọi thì phải tới hiểu không?
Tôi gật đầu.
- ngoài ra, nhớ uống thuốc ***, đó là nhiệm vụ trên hết của 1 tình nhân, nếu cô giở trò giám để có bầu thì đừng trách tôi đấy,
Tôi khẳng định.
- anh yên tâm, sẽ không bao giờ có chuyện tôi mang thai với anh đâu.
Thắng mỉa mai tôi:
- lần trước cô cũng nói dù có ૮ɦếƭ cũng không bao giờ tìm tôi kết quả là giờ thế này đây, liệu tôi có thể tin cô không?
- tôi...lần này sẽ không như vậy, tôi xin hứa bằng danh dự của tôi.
Thắng cười nhạt.
- danh dự của 1 người đàn bà Bán th*n đổi tiền à?
- tùy anh nghĩ gì cũng được nhưng tôi xin đảm bảo chuyện có thai sẽ không bao giờ xảy ra.
Tôi và thắng trao đổi số điện thoại cho nhau, cứ tưởng anh ta sẽ nhanh chóng gọi cho tôi nhưng đã qua 3 ngày điện thoại tôi không hề có 1 cuộc gọi nào, lòng tôi nhẹ nhõm hơn hẳn nhưng vẫn thoáng thấp thỏm không yên, tôi sợ anh ta sẽ gọi cho tôi.
1 đêm trôi qua.
Sơn nhận được 1 bưu kiện, bên trong là đơn li hôn của Hương, hắn nghiến răng ném tờ đơn xuống bàn,gầm lên.
- mẹ con đ*, muốn li hôn thì tao mới là người bỏ mày, mày đéo có quyền bỏ tao trước.
Mẹ chồng và con Trang đi từ trong phòng ra.
Mẹ chồng: con kia nó gửi đơn li hôn tới à?
Con trang: anh làm gì mà tức giận thế? Không con này thì con khác, loại như nó anh cần đéo gì?
Sơn: tao mới là người bỏ nó, nó không có quyền.
Mẹ chồng: gớm, ai bỏ mà chả được, giờ này anh còn sĩ diện cái gì, nó làm đơn thì nó mất 1 khoản tiền, anh dại gì mà viết đơn.
Sơn bỏ ra ngoài gọi cho Hương.
Tôi đang đi mua đồ ăn sáng thì sơn gọi, tôi không muốn nghe nhưng rốt cuộc vẫn phải nghe.
- alo, tôi nghe đây.
- mày chê tao thất nghiệp nên muốn li hôn tao chứ gì? Bây giờ mày chê thằng này chứ gì?muốn bỏ cũng phải là tao bỏ trước bằng không đừng mơ,
- anh không kí cũng không sao, tôi sẽ nộp đơn xin li hôn đơn phương lên tòa.
Sơn gầm lên trong điện thoại.
- mày nói gì hả con chó? Mày cứ chờ đó đi,
Điện thoại bị ngắt, tôi lo lắng không biết Sơn có làm ra chuyện gì không? Càng lúc tôi càng ghê sợ anh ta, càng ghê sợ tôi càng quyết tâm phải li hôn 1 cách nhanh chóng thoát khỏi ràng buộc với anh ta,
Điện thoại lại đổ chuông, lần này là Thắng gọi.tôi run run nghe máy.
- alo.
- cô đang ở đâu?
- tôi...tôi đang ở...
- làm gì mà ấp úng vậy? Tôi muốn gặp cô, cô đang ở đâu tôi qua đón.
Tôi không thể nói mình đang ở bệnh viện nên nói dối.
- tôi đang ở ngoài đường, chỗ ngã tư đường Y ấy.
- đứng đó chờ tôi.
- vâng.
Sơn sau khi dập máy hắn cay cú lắm, hắn nghĩ hắn không thể vừa thất nghiệp vừa bị vợ bỏ được, như vậy mặt mũi hắn để đâu người ta sẽ cười vào mặt hắn mất.
Sơn điên cuồng lái xe tìm tới bệnh viện tìm Hương
Tôi đứng đợi 1 lúc thì Thắng lái xe tới, anh ta hạ cửa kính xe nói với tôi.
- lên xe đi.
Tôi mở cửa xe ngồi vào.
Sơn vừa lúc chạy xe đến chỗ ngã tư liền thấy Hương ngồi vào chiếc xe ô tô sang trọng nhìn qua là biết rất đắt tiền, cơn ghen của hắn nổi lên như 1 cơn lốc xoáy, hắn rồ ga đuổi theo chiếc xe của Thắng.
Tôi ngồi cách xa thắng, người nép sát vào cửa xe,
- ngồi thoải mái đi, làm gì mà khó chịu thế?
Tôi không nhúc nhích, xe chạy được 1 quãng thắng đột nhiên dừng lại bên đường, anh ta dùng tay kéo tôi ngồi lên lòng anh ta ôm chặt, môi anh ta dán lên môi tôi hôn nhiệt tình.
- ưʍ..anh làm gì thế? Bỏ tôi ra.
- đột nhiên tôi muốn làʍ t̠ìиɦ trên xe.
- không được, anh đừng như vậy.( tôi đẩy anh ta)
- sao không? Làʍ t̠ìиɦ trên xe cảm giác không tồi, cô muốn thử không?
Tay anh ta luồn vào *** áo tôi khiến toàn thân tôi rùng mình.
Tôi Đang định ngăn hành động của Thắng lại thì cửa xe bị ai đó đập sầm sầm, tôi thấy Sơn mặt mày hung dữ ra sức đấm đá cửa xe.
- mẹ nó khốn nạn, đôi cẩu nam nữ chó má, chúng mày ra đây cho tao.
Tôi sợ hãi co rúm người đẩy thắng ra nhưng bị anh ta ghì chặt không nhúc nhích được.
Thắng làm như không nghe thấy, miệng cười đểu cán, hôn tôi 1 cái, anh ta tiếp tục sờ soạng tôi khiến Sơn càng điên lên,
- bọn chó, đồ chó, ra đây tao gϊếŧ hết,khốn nạn.
Tôi càng hoảng sợ.
- tôi xin anh lái xe đi, tôi cầu xin anh...nhanh lái xe đi.
- để chồng cô nhìn chúng ta làʍ t̠ìиɦ tôi thấy rất tốt, cô có gan trèo lên giường tôi rồi mà còn nhát thế?
- đi đi, nhanh lên, tôi xin anh đấy đồ khốn.
Tôi nói như rít qua kẽ răng vì tức giận, con người thắng quả thật rất đáng gét đê tiện hết mức.
- ngoan, biểu diễn 1 chút đi.
Thắng P0'p lấy cằm tôi тһô Ьạᴏ hôn, anh ta điên cuồng cắи ʍút̼ đôi môi của tôi, quần áo bị anh ta kéo xộc xệch vô cùng ái muội, tôi nhục nhã, nhục nhã đến mức ứa nước mắt.
Sơn chứng kiến hương và thắng ở trên xe, hắn ta phát điên nhặt đá bên đường ném mạnh vào cửa kính xe khiến kính bị nứt 1 đường dài, ném rồi hắn lại ra sức dùng chân đạp vào muốn phá xe của Thắng, cuối cùng thắng nhấn ga lao xe đi trước mặt sơn, miệng cười sảng khoái.
Tôi nhìn nụ cười của thắng.
- anh cố tình dừng xe, anh cố tình làm vậy để chồng tôi chứng kiến đúng không?
- ừ, nhìn mặt chồng cô hài vãi.
- anh...anh đúng là đồ khốn, chuyện tôi chấp nhận làʍ t̠ìиɦ nhân của anh là do tôi, không liên quan đến ai khác, tại sao anh có thể làm thế hả? Tại sao?tại sao lại nhục nhã tôi.
- ồ, cô sợ chồng cô đau lòng à?đúng là vợ tốt, rất tốt.
Tôi khóc.
- anh im đi, tôi là tình nhân của anh, đơn giản chỉ cần ngủ với anh còn với những chuyện khác liên quan đến tôi anh coi như không biết đi.
- ok được thôi.
Thắng lái xe đến 1 câu lạc bộ, anh ta kéo tôi vào phòng trống đóng sập cửa rồi không nói 2 lời lột đồ tôi ra 1 cách nhanh gọn, anh ta vồ tôi y hệt 1 con sói vồ lấy con mồi, ăn ngấu nghiến, ăn không nhả xương,tôi nhận ra thắng không chỉ khốn nạn mà tìиɧ ɖu͙© cũng có phần hơi biếи ŧɦái, anh ta bắt tôi nằm sấp lên ghế sô pha rồi ra sức đánh vào ௱ô** vào người tôi, *** anh ta luật động không ngừng, tôi không có cảm giác vui thích mà chỉ thấy đau rát, tôi chỉ là tình nhân của anh ta.hay đúng hơn là đồ chơi của Thắng.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.