Chương 48

Cưỡng Yêu

Thảo Phạm 07/07/2024 00:39:45

“Anh... định Gi*t tôi và con... bao lần nữa ?”
“Em... ý em là sao ?”
Tống Hạo Nam sững sờ, Tống Tư Hạ gạt bỏ tay hắn ra khỏi người mình. Dáng vẻ của cô lúc này lại đem đến cho hắn một cảm giác vô cùng bất an.
“Sao không Gi*t tôi nữa đi ? Không phải anh muốn tôi yêu anh sao ? Gi*t tôi rồi... kiếp sau tôi chẳng nhớ gì nữa, lại biến thành con thiêu thân lao vào anh...”
“Tư Hạ, tôi...”
Hoá ra, cô đã nhớ ra rồi, nhưng đây lại là điều Tống Hạo Nam không mong đợi nhất. Hắn đã từng có suy nghĩ như vậy, cho nên mới không có cách nào chối cãi. Hắn không chịu được khi mà Tống Tư Hạ ở ngay bên cạnh hắn nhưng trái tim vẫn luôn vấn vương hình bóng của người đàn ông khác.
“Tống Hạo Nam, tôi còn nhớ rõ cái cảm giác ૮ɦếƭ dưới tay anh đấy... anh có biết lúc đó tôi thế nào không ?”
Tống Hạo Nam không trả lời, nhưng hắn hiểu chứ, hiểu rõ là đằng khác. Có gì đau đớn hơn khi bị chính tay người mình yêu đẩy vào chỗ ૮ɦếƭ sao ? Thế nên hắn mới nhẫn tâm Gi*t hại cô.
Khi hắn tới cầu xin Thần hãy cho hắn một cơ hội báo thù, người đã cho hắn suy nghĩ lại lần cuối để nghe lời giải thích của Trương Ninh Hinh, thế nhưng... hắn quả quyết rằng hắn không cần nghe.
Trở về từ chiến trường, lại nghe tin cả nhà mình đã bị Gi*t, hắn làm gì còn tỉnh táo mà suy nghĩ tới đoạn tình cảm của hai người trước kia nữa.
“Tôi yêu anh như vậy, hi sinh vì anh và con như vậy, sao phải đối xử với tôi thế này ? Tống Hạo Nam... tôi chỉ muốn cứu anh... còn anh...“
“Con của tôi ૮ɦếƭ... là vì anh... đồ khốn...”
Đứa con đầu lòng của cô, chỉ còn vài ngày nữa là nó sẽ được ra đời thôi, vậy mà... nó lại cùng với mẹ mình ૮ɦếƭ thảm dưới tay Tống Hạo Nam. Hắn hận cô, lí do chân chính chẳng qua là vì cô chấp nhận trở thành th***, bỏ qua lời ước hẹn của hai người.
Thế nhưng Tống Hạo Nam chẳng lẽ không hiểu phụ nữ khi đó thì làm gì có quyền quyết định hôn nhân của mình sao ? Cô cũng là lực bất tòng tâm thôi... nếu như phản đối cuộc hôn nhân đó, người phải ૮ɦếƭ trước tiên sẽ là Tống Hạo Nam, rồi cô cũng sẽ bị ép phải gả cho người khác thôi.
“Cho nên... tôi xin anh... kiếp này tha cho tôi đi... cho tôi làm người bình thường đi...”
Tống Hạo Nam muốn đưa tay giữ lấy cô, nhưng phát hiện mình chẳng còn sức lực nào nữa. Hắn cúi gằm mặt xuống, nghiến răng lại, cố gắng nuốt nước mắt vào trong. Chính lúc này, hắn biết, dù mình có từ bỏ lòng tự tôn của bản thân mà cầu xin cô ở lại, cô cũng không đồng ý.
Cho nên... hắn chấp nhận.
“Đi đi...”
Hắn chỉ buông tha cho cô kiếp này thôi. Kiếp sau, hắn sẽ tìm lại cô, không để cô nhớ lại nữa.
Tống Tư Hạ nhanh chóng rời đi mà không nói một lời nào. Cô không muốn ở lại đây, nhìn mặt Tống Hạo Nam thêm một giây phút nào nữa.
Tống Hạo Nam loạng choạng quay về phòng cũ của hai người. Hắn mất cô rồi, hắn không còn gì nữa. Lúc này, hắn mới phát hiện ra ảnh cưới treo trên tường bấy lâu nay cũng bị gỡ xuống, rồi đập cho vỡ nát.
Chắc hẳn cô đã rất hận hắn, cho nên mới phá đi kỉ niệm đẹp nhất của cả hai như vậy. Tống Hạo Nam bỗng cười lạnh, cũng phải thôi... Đây là cái giá mà hắn phải trả vì sự ngu ngốc của mình.
Hắn hồ đồ nhất thời, đổi lại là cả đời hối hận.
...
“Liên Dực, em đến rồi. Liên Dực ?”
“Đã lâu không gặp, Tiểu Hạ.”
Tiểu Hạ... chỉ có duy nhất một người gọi cô như vậy. Tống Tư Hạ quay đầu lại nhìn, bỗng trợn tròn mắt, kinh ngạc đến nỗi ú ớ không nói được lời nào.
“Trong mắt em, anh cũng thành quái vật rồi, đúng không ?”
Đúng vậy... anh không còn là Lâm Thành trước kia nữa, vết sẹo dài ở khoé mắt anh, trông thật đáng sợ.
“Lâm... Lâm Thành. Liên Dực đâu ? Anh ấy đâu rồi ? Anh đã làm gì anh ấy ?”
“Anh Gi*t anh ta rồi... Tiểu Hạ... anh *** em yêu nhất rồi... Bây giờ, không ai tranh giành em với anh nữa... Tiểu Hạ.”
Lâm Thành cười lớn, anh ta không khác gì một kẻ điên, bởi vì từ ngày bị buộc phải rời xa Tống Tư Hạ, anh ta đã không còn là chính mình nữa rồi. Tống Tư Hạ sợ đến lạnh sống lưng, cô muốn chạy đi, nhưng lại bị anh ta giữ chặt lại. Lâu lắm rồi, anh ta mới được ôm người con gái này vào lòng.
“Lâm Thành ! Bỏ ra !”
Cô chạy trốn khỏi Tống Hạo Nam, thì lại bị Lâm Thành đeo bám sao ? Không được... cô phải đến bên Tống Liên Dực, cô không tin là anh đã ૮ɦếƭ. Đến cả Tống Hạo Nam còn không dám ***ng tới một sợi tóc của anh, Lâm Thành sao có thể...
“Tư Hạ... em nói là em có lỗi với anh mà... chẳng lẽ em không muốn bù đắp cho anh sao ? Tư Hạ, anh chưa từng làm gì có lỗi với em, sao em phải làm vậy với anh ?”
Cổ họng Tống Tư Hạ bỗng nghẹn ứ lại, cô ngừng phản kháng. Cô thực sự muốn nói với Lâm Thành rằng anh không có lỗi gì cả, chỉ là hai người không còn thuộc về nhau nữa. Đời này, cô chỉ có thể chọn một, và cô chọn Tống Liên Dực, bởi vì quá khứ của cô không có anh.
“Xin lỗi... Xin lỗi anh...”
Cô không có dũng khí để nói với anh những lời như vậy...
“Tư Hạ !”
Tống Tư Hạ vội quay lại nhìn. Là Tống Liên Dực, anh ấy không sao cả. Lâm Thành cuối cùng cũng chịu nới lỏng tay ra. Trước con mắt ngỡ ngàng của anh ta, cô vội chạy đến ôm Tống Liên Dực. Dù biết Lâm Thành chỉ là đang thử mình, cô vẫn rất sợ anh ấy xảy ra chuyện.
Tống Hạo Nam đã thua, nhưng Lâm Thành cũng chẳng phải người thắng cuộc. Anh bỗng cảm thấy thật ghen tị. Tư Hạ... em nhất định phải đối xử với anh như vậy sao ? Ôm hôn thắm thiết người đàn ông khác trước mặt anh.
“Anh... anh không sao...”
“Tôi không sao cả... cậu ta chỉ muốn doạ em thôi.”
Tống Tư Hạ gật đầu, nước mắt cô thấm đẫn áo anh. Tống Liên Dực chung quy cũng trên vạn người, dưới một người. Lâm Thành dù năng lực có mạnh đến đâu cũng không thể Gi*t được anh.
“Đi thôi.”
Quái lạ thay, Lâm Thành không cản hai người lại. Chuyện ban nãy như một trò hề vậy, Tống Tư Hạ chỉ là một cô gái đơn thuần, nên cũng không lo nghĩ gì, còn Tống Liên Dực lại khác.
Nếu như là muốn níu kéo cô, đâu chỉ có lợi dụng lòng thương hại là đủ. Lâm Thành nhất định sẽ không cho hai người rời khỏi đây đơn giản như vậy. Quả nhiên, ngay khi cả hai đang trên đường tới sân bay, đã có vài chiếc xe theo sau.
“Tư Hạ.”
“Sao vậy ?”
“Nếu chút nữa, tôi không thể bảo vệ em... lấy cái này để tự vệ, được chứ ?”
“Anh đang nói gì vậy ? Chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao ? Sẽ cùng...”
“Có lẽ tương lai của em, cũng không phải tôi.”

Novel79, 07/07/2024 00:39:45

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện