- Đã tìm thấy tiểu thư chưa?
Gã tài xế họ Tiêu túm lấy một tên thuộc hạ đang cắm đầu tìm kiếm quanh biệt phủ. Nếu không tìm ra, khả năng bị bắt cóc là rất cao. Gã họ Tiêu châm một *** hút cho đỡ áp lực. Sau cơn mưa, trời mát lạnh, nhưng ruột gan hắn lại nóng như lửa thiêu. Cô ta đi đâu được chứ?
- Này anh!
Bỗng có người vỗ vai từ phía sau, gã họ Tiêu quay đầu lại cau mày hỏi:
- Cô là ai?
Cù Linh San kịp nhận ra, đây là gã đàn ông đã đi vào lều cùng vị tiểu thư kia. Dù hắn chỉ xuất hiện trong ít phút nhưng kịp để lại ấn tượng cực sâu với nàng ta. Hắn sẽ ૮ɦếƭ trong năm nay.
- Có phải anh đang tìm một người?
Gã họ Tiêu kinh ngạc, sau cùng túm lấy tay Cù Linh San P0'p chặt:
- Cô biết Tư Đồ Tân Nhan đang ở đâu?
Cù Linh San bị hắn dọa cho ૮ɦếƭ khϊếp, nhưng vẫn cố giữ lấy vẻ mặt lãnh đạm, từ từ gạt tay hắn ra:
- Có thưởng không?
Thấy hắn có vẻ không tin, nàng bèn rút trong áo ra tấm thẻ ướt nhoèn dính chút bùn:
- Tôi thấy họ tấn công cô gái này. Tôi cũng muốn cứu nhưng quá trễ. Đây là vật họ làm rơi…hi vọng giúp được anh!
Gã tài xế đón lấy tấm thẻ, sự tức giận hiện rõ trên mặt hắn:
- Người đâu, đưa cô gái này đi!
Cù Linh San mỉm cười, vỗ tay ba phát. Những gì mà nàng tiên tri, đã ứng. Ngay sau đó, người đàn ông kia nói thêm:
- Biết đâu cô là người do bọn chúng phái đến. Nên tôi buộc phải giữ cô lại!
Cù Linh San thoải mái gật gật đầu. Lá bài có nói nàng sẽ gặp bất trắc nếu nhúng tay vào vụ này. Thế nhưng, nhìn sắc mặt của gã đàn ông này, chắc chắn, hắn bắt nàng để cho chắc ăn mà thôi. Trong lúc Cù Linh San còn mừng thầm trong bụng thì tay tài xế chốt một câu cuối cùng:
- Nếu như cô nói láo, tôi sẽ cho người bẻ răng cô. Nếu như tiểu thư có mệnh hệ gì, tôi sẽ cho người lấy mạng cô!
Thôi xong, thôi xong….
Cù Linh San khóc tiếng mán. Liệu rằng một mai cô có thể trở về túp lều vải thân yêu và hành nghề coi bói.
Tôi tỉnh lại trọng thái mê man, phát hiện mình đang ở một nơi rất xa lạ, trước mặt, có rất nhiều người đang canh gác. Cánh cửa bật mở, một người đàn ông trung tuổi bước vào, nhìn đám thuộc hạ sau đó hỏi bọn chúng:
- Có chắc là cô gái này không?
- Chắc ạ! Cô ta chính là tiểu thư bị mất trí trong biệt phủ nhà họ Ngân!
Một tên trong số đó trả lời và nhận được cái gật đầu đầy hài lòng của người đàn ông đó. Ngoài ra, ông ta còn dặn dò thêm:
- Nhớ chăm sóc cô gái này thật chu đáo. Lão gia sẽ có thưởng!
Đây là động mại dâʍ ư? Tôi ôm chặt lấy chiếc chăn mỏng đang đắp trên người, khóc không ra nước mắt. Ngân Mặc, anh đang ở đâu, sao còn chưa tới cứu em?
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.