- Lại đây!
Ả ta túm lấy cổ chân tôi kéo lại, đưa lọ axit lên:
- Tao đổ nhé....!
A.....
Tôi hét lên đầy bất lực, nhìn từng giọt axit đặc rơi xuống cổ chân cháy xèo xèo.
- Chân của tôi!
- Đau chứ?
Ả ta ngửa cô cười đầy sảng khoái. Trong khi ấy, tôi ôm chân gào khóc trong đau đớn. Chân của tôi, chân của tôi.....
- Muốn nữa không, tao đổ nữa nhé.....
Ả ta dốc lọ axit xuống, axit trong bình nghiêng tới nắp. Sự kinh hãi đè nén trong tôi bùng phát, tôi vùng dậy xô ngã ả, lọ axit tuột khỏi tay rơi xuống đất vỡ choang.
- Muốn chạy à?
Nhân lúc ả còn hoảng loạn, tôi đẩy cửa lao ra ngoài. Đám người áo đen thấy vậy bắt tôi lại. Vết thương ở chân làm tôi không sao chống lại được.
Đoàng!!!
Trong cơn hỗn loại của sự vùng vẫy la hét và tiếng chửi rủa, ba phát S***g vang lên làm tôi giật mình. Đám người áo đen khống chế tôi lần lượt gục xuống, máu từ bụng chúng chảy ra rất nhiều..
- Lôi cô ta đi!
Một cô gái tây tóc vàng, vận vest nữ bó sát người, tai đeo bộ đàm, từ tốn cất S***g vài trong áo, ra lệnh cho hai tên đứng sau.
- Cô...
Tôi nhận ra cô ta.
- Chị họ Elina?
Cô gái tây ấy nghe tôi nói vậy, sững người lại. Nhưng chỉ trong chớp mắt, đã lấy lại dáng vẻ lạnh lùng, hất cằm ra lệnh:
- Lôi đi! Đừng để nó nói nhiều...
- Đúng lá chị rồi....chị....chị.....
Mặc cho tôi gọi, cô ta vẫn dửng dửng lên nòng S***g đi vào nhà kho. Tôi bị đám người kia nhét vào trong chiếc xe cadilac dài ngoằng. Trong bóng tối đen kịt, tôi cảm nhận được hơi lạnh buốt sống lưng. Tôi nhìn lên, thấy Tiểu Dực đằng đằng sát khí nhìn tôi.
- Anh.....
- Cô to gan lắm!
- Anh...anh vẫn....
- Vẫn còn sống ! Không ૮ɦếƭ như cô mong đợi, đúng không ?
Không thể nào, vết thương đó chí mạng, nếu không ૮ɦếƭ thì cũng bất tỉnh vì mất máu quá nhiều. Tôi thoáng sững người....
- Anh dùng Heroin?
- ....
Tiểu Dực im lặng không nói gì. Im lặng đồng nghĩa với việc anh ta thừa nhận.
- Đáng lẽ anh phải ૮ɦếƭ chứ? Tên khốn...
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.