Tiêu Mỹ Nhàn cẩn thận bước xuống giường, hai chân loạng choạng ngã xuống, cố chống đỡ thân thể bước đến sô pha cầm lấy bộ quần áo đi vào phòng tắm.
Mở nước khắp bồn tắm, Tiêu Mỹ Nhàn từ từ ngâm mình cảm giác dể chịu hơn phần nào, Phong thiếu này trên giường thật sự rất cường bạo không hề ôn nhu như bình thường, nếu cứ tiếp tục Tiêu Mỹ Nhàn cô làm sao chống đỡ tiếp đây.
Một lúc sau, từ phòng tắm bước ra Tiêu Mỹ Nhàn nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì ra Trình Thiếu Phong vẫn để cho cô sử dụng điện thoại để dể dàng liên lạc. Trên màn hình hiện lên là Chiêu Hòa cô bạn thân của Mỹ Nhàn.
"Alo.." Tiêu Mỹ Nhàn nhất máy.
"Nhàn Nhàn ngày mai cậu kết hôn là thật sao.. Chính xác là Phong thiếu của Hắc Hải?" Đầu dây bên kia Chiêu Hòa luyên thuyên hỏi.
"Làm sao cậu biết?". Tiêu Mỹ Nhàn hỏi bằng giọng mệt mỏi.
"Còn sao cái gì thiệp cưới cũng đã đến tay tôi, Nhàn Nhàn, hình như cậu không khỏe?" Ở bên kia Chiêu Hòa vô cùng lo lắng.
"Mình thế nào lại khỏe được sao quả tạ chiếu trúng mình rồi."
"Cậu làm sao, mau kể cho mình nghe!"
Tiêu Mỹ Nhàn bị chọc chúng chỗ, đem một tràn ủy khuất ra tổ khổ với Chiêu Hòa. Nấu cháo một lúc lâu mới tắt điện thoại, nhìn vào điện thoại mới phát hiện 45 tin nhắn và gọi nhỡ, điều là của bạn bè và đám nhân viên với cùng một chủ đề "chúc mừng".
Đập vào mắt của Tiêu Mỹ Nhàn là tin nhắn của ba ba và mụ mụ, có trời mới biết tên Phong thiếu này đã thông báo cho bao nhiêu người rồi, có thể là cả nước chăng? Mặc kệ là bao nhiêu người, ngày mai liều ૮ɦếƭ không đi là được.
Tiêu Mỹ Nhàn nảy sinh ra ý định tìm cách đàm phán với để thuyết phục người nọ, nghĩ cả nữa ngày lại phát hiện bản thân căn bản không có con bài nào trong tay. Tròng đầu lộn xộn một mảnh, chỉ sợ lúc đó chưa nói xong đã bị một câu "không được" hung hăng đã trở về.
Nghĩ đến mai sau mình có thể bị giam cầm trong căn phòng này, cô buồn khổ trong lòng, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
Sáng hôm sau quả thật như lời Trình Thiếu Phong, Tiêu Mỹ Nhàn bì áp giải đến lể đường trong trang phục cưới màu tím mà cô yêu thích. Lễ cưới được tổ chức rất chu đáo, quan khách có mặt trong lễ đường đều là những người nổi tiếng và có thế lực, ngày thường không dể gì gặp được họ.
Các bàn ăn xếp thành hàng tạo ra một lối đi dài, khăn trải bàn nhung tơ màu tím tạo thành một hôn lễ tràng ngập sắc tím. Từng bộ bát đĩa đắt tiền được chỉnh tề, thức ăn, R*ợ*u vang, hoa lệ lộng lẫy. Một dàng người đứng chỉnh tề, chờ đợi phục vụ khách nhân.
Phía dưới đại sảnh ba ba và mụ mụ Tiêu Mỹ Nhàn nghiêm trang ngồi giữa bàn tiệc lớn, sắc mặt Tiêu Giang Duẩn xem ra không mấy vui vẻ, ông không mấy hài lòng về việc con gái tự ý kết hôn mà không hề báo trước. Mặc dù không hài lòng ông cũng không dám tỏ ý phản đối. Mà hôn lễ chỉ có ba mẹ nhà gái, về phía Trịnh gia chỉ thấy sự xuất hiện của nhị thiếu Trình Hào làm cho mọi người nghi hoặc nhưng chẳng kẻ nào dám bàn tán.
Cả kháng phòng đột nhiên ngưng lại khi hai nhân vật chính xuất hiện trên lễ đài, sắc mặt Tiêu Mỹ Nhàn tỏa ra hàn khí nhưng vô cùng xinh đẹp. Bên cạnh cô nam nhân mặt âu phục trắng tiêu soái nở nụ cười, vòng tay càng xiết chặt eo nhỏ trong tay. Dĩ nhiên Phong thiếu lạnh lùng ôn nhu ai ai cũng biết nhưng khuôn mặt tuấn tú khi cười của anh không phải ai cũng có thể thấy qua.
Để đem được Tiêu Mỹ Nhàn rời khỏi nhà thật sự là kì công của Trình Thiếu Phong, từ dụ dỗ dọa nạt hạ sách cuối cùng là uy hiếp, kết quả là hắn có một cô dâu vô cùng xinh đẹp.
Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Tiêu Mỹ Nhàn, Trình Thiếu Phong kề sát vai cô nói nhỏ:
"Vợ yêu, nếu hôm nay em khiến tôi không hài lòng tôi có thể làm cho ba mẹ cô không còn mặt mũi gặp người, em có tin không.. Em biết phải làm gì rồi chứ." Giọng nói trầm khàn đầy mị hoặc vang lên bên tai, Tiêu Mỹ Nhàn kìm xuống tức khí, ngước mắt nhìn Trình Thiếu Phong nở nụ cười tươi như nắng.
Dù thế nào cô cũng biết phân biệt nặng nhẹ, thế lực của Trình gia thật sự không nhỏ một Tiêu Mỹ Nhàn nhỏ bé khả năng gì chống đối đây. Trước tiên vẫn phải tuân theo, tránh cho bản thân một phần thiệt thòi.
Tiếng chuông vang lên, mọi quan khách tập trung về phía trước. Trình Thiếu Phong nghiên mặt nhìn Tiêu Mỹ Nhàn rồi vũng vàng phát biểu:
"Người phụ nữ này đây, là cô gái Phong thiếu tôi nguyện dùng cả đời để yêu thương, dùng sinh mạng mình để bảo hộ. Cô ấy gọi là Tiêu Mỹ Nhàn, chắc hẵn mọi người ở đây đã từng biết qua cô ấy. Nhưng hôm nay tôi muốn chính thức giới thiệu cô ấy với mọi người bằng một thân phận mới, Trình thiếu phu nhân."
Các khách quan đều sửng sốt, biểu tình của Phong thiếu chính là đang muốn đánh dấu Tiêu Mỹ Nhàn là người phụ nữ của anh. Bên dưới kia ba người hầu cận thân thiết với Trình Thiếu Phong cũng không khỏi kinh ngạc, họ theo Phong thiếu bao nhiêu năm chưa từng thấy hắn ôn nhu với một người phụ nữ nào như thế.
Không chỉ những khách quan ở đây ngay cả nhân vật chính cũng không khỏi bất ngờ, tâm Tiêu Mỹ Nhàn không khỏi ấm áp, suy cho cùng Phong thiếu này cũng chưa từng bạc đãi cô còn vô cùng sủng nịch, chỉ có điều cách hành sự của hắn rất không phải.
Phần ghi thức diễn ra khá suôn sẻ, đén lúc mời R*ợ*u quan khách khắp nơi. Tiêu Mỹ Nhàn làm việc trong giới truyền thông đã nhiều năm, những kẻ ở đây cô phần nào nhìn được thân phận của họ. Càng nhìn lại càng không vui, Phong thiếu này cũng thật xem thường cô quá đi, nơi này chỉ toàn là quan khách của hắn bất quá chỉ cho cô hai bàn nhà.
"Hôm nay chị dâu cô vô cùng xinh đẹp ha, anh! Thật chúc mừng cuối cùng anh cũng đoạt được vợ." Trình Hào nhìn chằm chằm Tiêu Mỹ Nhàn trong lời nói tỏ ý trêu chọc. Vừa nhìn Tiêu Mỹ Nhàn đã nhận diện được đây là kẻ nào, Trình Hào có 5 phần tương đương với Trình Thiếu Phong 5 phần còn lại là phong lưu, phóng đãng.
"Nếu cậu rãnh rỗi như vậy chi bằng để tôi điều cậu đi Thành X xử lý công vụ." trình Thiếu Phong nhàn nhã trả lời, nhưng có thể nghe ra ý tứ dọa người.
"Aa.. Xin miễn. À em sẻ giúp anh tiếp khách..". Nghe đến đây sắc mặt Trình Hào trở nên khó coi cười gượng, vội vã chuồn đi tránh ánh mắt sát khí của Trình Thiếu Phong.
Trương Báo, Lưu Hổ và Hứa Tiêu ba thân tính của Trình Thiếu Phong cùng đến mời R*ợ*u hai người.
Trương Báo cánh tay trái của Trình Thiếu Phong trong giới hắc đạo, thay hắn giải quyết không ít rắc rối. Lưu Hổ phụ trách bảo tiêu, còn Hứa Tiêu lại là bộ bạch giang cùng Trình Thiếu Phong chinh chiến thương trường.
Lưu Hổ nhìn chằm chằm Tiêu Mỹ Nhàn có ý dò xét, cậu ta là người rất trung thành vì từng đucợ Trình Thiếu Phong cứu mạng, nên nguyện đem tính mạng bồi đắp hắn. Ánh mắt lướt qua Tiêu Mỹ Nhàn có vẻ không mấy thân thiện.
Bất quá cùng lúc đó, Chiêu Hòa cũng chạy về phía cô gái, giáp mặt với năm người bọn họ.
"Nhàn Nhàn, muốn nói chuyện với cậu thật khó nha."
"Chiêu Hòa, cậu không cần lo lắng vậy đâu, chẳng phải hiện tại vẫn ổn sao!" Tiêu Mỹ Nhàn nở nụ cười trấn an cô bạn thân, cô biết vì những lời hôm qua cô nói với Chiêu Hòa cô ấy sẽ rất lo lắng.
"Giới thiệu với mọi người đây là đồng học ngày xưa của tôi, cũng là bạn tâm giao." Tiêu Mỹ Nhàn nhẹ nhàng chỉ Chiêu Hòa giới thiệu.
"Còn đây là.."
"Là chồng cô ấy, Chiêu Hòa mong là em sẻ chiếu cố anh."
Chưa biết phải giới thiệu thế nào Trình Thiếu Phong đã xen vào, "Phong thiếu à, bây giờ cả nước ai không biết anh là chồng tôi, bất quá có cần đi đâu cũng giới thiệu vậy không." Tiêu Mỹ Nhàn nghĩ thầm.
"Còn chúng tôi là cấp dưới của Phong thiếu, rất hân hạnh được gặp Chiêu tiểu thư, không biết tôi coa thể mời cô một ly không." Hứa Tiêu chỉ vào ba người họ hướng Chiêu Hòa giới thiệu, lời mời đột ngột khiến Chiêu Hòa lúng túng nâng ly.
"Được rồi các người ở đây bồi Chiêu Hòa tiểu thư, cùng đám nhân viên của Nhàn Nhàn thay tôi." Trình Thiếu Phong trầm giọng ra lệnh.
Nói rồi ôm eo Tiêu Mỹ Nhàn dời đi, cùng cô mời R*ợ*u các quan khách khác.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.