Nơi thị thành xa hoa này thật khiến cho người ta cảm thấy lạc lõng, đêm đã khuya, phố phường yên tĩnh thỉnh thoảng có quán bar, nhà hàng vẫn còn nhộn nhịp, đèn đường sáng lấp lánh. Hạnh lủi thủi đi dưới mưa, đầu vẫn còn hơi đau nhức nhưng cô gan lỳ không chịu ở lại phòng bệnh, sợ rằng nhận ân huệ của người ta quá nhiều cô sẽ không đền đáp lại được. Cầm túi quần áo thật chặt, Hạnh ôm khư khư vào lòng vì sợ mưa làm ướt hết chúng... thật ngốc mà, cả người đang dầm mưa mà đi tiếc mấy bộ quần áo?
Rời khỏi bệnh viện, không biết Hạnh đã đi được bao xa, các cung đường, các ngõ phố cứ loằng ngoằng giống như một ma trận, cô cứ đi mãi chẳng biết đã đi qua những nơi nào. Mưa rong bão thật kinh khủng, mưa mấy ngày liền không dứt, Hạnh đang đi thì trời lại mưa to hơn, cô tìm chỗ để trú mưa. Loay hoay thế nào Hạnh đứng ngay ở vỉa hè một quán ăn đêm, người thấm nước mưa nên mỗi lúc cô càng thấy lạnh, đã thế ở trong quán người ta xào nấu thơm quá, ngửi mùi Hạnh lại thấy đói, hai mắt mờ đi.
Đứng mãi thì mỏi chân, mà đi nhiều cũng không được, người cô hãy còn yếu, Hạnh ngồi xuống co ro trông thật tội nghiệp, trong túi vải có mấy bộ quần áo Dương mua cho chứ ngoài ra không có tiền bạc gì quý giá... vậy mà Hạnh ôm như báu vật. Mệt quá, đói quá Hạnh lả đi rồi nằm vật xuống vỉa hè lúc nào chẳng hay.
Này! Cô em! Đi chơi với bọn anh không?
Này... ơ kìa, sao lại ngủ say thế?
Một đám người ở trong quán ăn đêm đi ra, thấy trên vỉa hè có cô gái nằm co quắp nên nổi hứng trêu đùa, trong người bọn họ đã uống không ít R*ợ*u bia.
Nhìn xinh xắn thế này mà ngủ vật vờ ở đây à?
Anh thương quá cơ!
Cô em? Dậy đi, vào phòng lạnh với anh mà nằm cho nó sướng, nằm đây cho nó phí cái thân xác ấy đi à?
Một người khác phụ họa. Hạnh vẫn nằm im không động đậy, có vẻ như cô mệt quá nên ngủ rất say. Một tên ngồi xuống bên cạnh lay lay Hạnh dậy:
Này! Dậy đê!
Gớm, các anh mày hỏi mà cứ cành cao mãi?
Đêm hôm ế ẩm chứ gì? Như nào?
Giá bao nhiêu thì được?
Mưa gió này mà phải nằm đây thì biết rồi đấy? Hết tiền đúng không?
Chắc thế chứ cái mẹ gì nữa?
Một tên khác say mềm nói giọng lè nhè.
Xem có chiều được mấy người bọn anh không? 1 củ đêm nay thì chơi!
Cái gì? 1 củ á? Mày điên à?
Mày vứt tiền đi à?
Chơi có tí mà 1 củ?
5 thằng mình mà không cho nó được 1 củ à?
Bình thường mày chẳng mất 4 5 lít là ít...
Nhưng đấy là ôm ấp đê mê một người.. đây 5 thằng chơi có một mình nó... mày....??
Hạnh vẫn không có động tĩnh gì, đám người kia tưởng cô kiêu ngạo chê ít nên đổi ý:
Mẹ kiếp! Mày tưởng mày ngon lắm à mà bày đặt kiêu căng?
Cũng chỉ là một con đ* thôi chứ làm cái đeo"x gì cho đời? Vui thì đến với nhau mà dở thì biến... không đi được thì cũng nói với bọn đây một câu!!
Nói đoạn tên kia ngồi xuống sờ sờ má Hạnh xem cô ngủ thật hay giả vờ, đúng là *** đàn bà, sờ vào thấy mát lịm cả tay, không thấy Hạnh phản ứng, hắn tiện tay cấu cấu vào *** cô một cái đầy thích thú:
Bỏ mẹ thật, *** con này ngon vãi chúng mày ạ!
Mẹ sư nhà nó con gái con lứa cứ ngủ khì khì ra thế này, nằm phơi ra có ૮ɦếƭ không có chứ?
Đâu đâu... tao thử tí!
Thì đấy, tao vừa nắn nắn mà thấy phê lắm... xem bộ vẫn còn trẻ, hàng còn ngon...
Hay là... tao có ý này?
Ý gì đấy?
Cả đám tụm lại thì thầm to nhỏ.
Mẹ nó, nó ngủ say đeo"x biết cái gì đâu, hay là gọi xe đưa đến nhà nghỉ nào đấy rồi anh em mình tranh thủ... lúc ấy xong rồi mình trả bao nhiêu thì trả, không trả thì nó làm gì được mình???
Ờ... vui nhỉ? Mẹ..vừa được chơi lại không mất tiền...
Quyết không?
Chơi luôn....
Đám người hí hửng gọi taxi, đêm mưa nên hơi ít xe, chờ mãi mới thấy một xe chạy đến. Nhóm người hì hục bế Hạnh ngồi lên taxi mà cô vẫn không hay biết gì, anh lái xe lặng lẽ chờ đợi, quan sát sơ sơ anh ấy đoán được rằng đám người này chuẩn bị đưa gái đi nhà nghỉ. Và chắc chắn sắp có màn *** diễn ra, bởi anh chạy xe ở khu vực này nhiều năm rồi. Những chuyện như vậy chứng kiến không ít, việc của anh là kiếm tiền nên không quan tâm họ đang làm gì.
Cả bọn gọi một căn phòng rồi bế Hạnh lên, vào phòng kín chúng nhanh chóng *** ra vì uống R*ợ*u bia vào người nóng phừng phừng. Thêm nữa là cảm giác sắp được đắm đuối trong *** nên chúng càng hứng chí. Xem bộ quần áo Hạnh đang mặc, cộng thêm túi đồ cô xách theo, một tên nói:
Con này làm đĩ mà đầu tư phết chúng mày ạ! Chơi toàn hàng hiệu thế này...
Đâu?
Ờ nhỉ. Này chắc toàn đi khách ngon, nhiều tiền đấyy....
truyen full
Thì cũng chỉ là cái lon... thôi.. hôm nay thử xem hàng miễn phí thì cảm giác sẽ như nào...
*** áo nó ra đi...
À,, có cần tắm cho nó không nhỉ? Nó nằm dưới đất người ướt lắm!
Đúng đấy, vậy tắm qua cho nó tí, thơm tho thì đè nó mới đã.... xem cái mồm nó kìa, chúm chím ra phết, nhét k.u. vào chắc sướng lắm...
Mẹ... mày chỉ có vậy là nhanh...
Bọn chúng nhanh chóng *** áo trên người Hạnh ra, mà lạ thay cô vẫn chẳng hay biết gì, chúng đặt cô vào bồn tắm xả nước rồi thoa sữa tắm. Cả bọn nâng niu như nâng trứng, không đứa nào nói ra nhưng ai cũng thầm thừa nhận con bé này nhìn ngon, *** ௱ô** đầy đặn... mà có vẻ hàng này còn chơi ít nên trông chắc chắn, không sồ sề như những đứa khác. Xem ra đêm nay cả bọn quá hời rồi!!
Tắm táp xong chúng đặt Hạnh xuống giường, lấy khăn tắm lau người cho cô, cả bọn tranh thủ nắn P0'p ௱ô** *** Hạnh, rồi bất ngờ có thằng nói:
Chúng mày không thấy lạ à?
Lạ cái gì?
Nó để yên cho mà tắm, thích làm gì thì làm thế này... liệu có phải nó bị phê thuốc không?
Điên à... phê cái gì mà phê?
Xem này, người nó nóng lắm.. như kiểu bị sốt ý... đéo ai lại để cho người khác giày vò thế mà ko biết gì? Hay nó ૮ɦếƭ mẹ rồi đấy?
Thằng ngu.. gở mồm! ૮ɦếƭ mà người còn ấm như này à?
Đúng thế... à,... ừ hay nó bị sao ý, làm gì có ai ngủ say thế? Hay nó bị làm sao rồi, người nóng bừng ra...
Thôi... thôi!
Tao sợ lắm, chả chịch choạc gì nữa đâu, chẳng may...
Một tên nhát gan bàn lùi.
Chẳng may làm sao hả thằng kia?
Chẳng may con này nó bị làm sao, dính phải thì có mà hốc c**t cả đời... thôi, đeo""x chơi đâu.
Không nên vì một phút bốc đồng mà cả đời ăn c*c...
Mẹ... thằng này nhát vãi...
Vào nhà nghỉ còn sợ gái thì tao cũng chịu thua mày đấy!
Kệ tao...
Tụt quần mày ra tao xem nào?
Mày điên à? Ngáo à tự nhiên bắt tao tụt quần?
Thì cứ tụt ra, chịch gái mà mặc quần thì khác nào ***...
Tao rút lui, kệ chúng mày!
Chắc chim to bằng Ng'n t cái!!!
Tên kia khiêu khích bạn.
Bằng cái gì cũng được nhưng thôi, vụ này tao đeo""x chơi đâu... tự nhiên cứ thấy thế nào ấy...
Nếu như nó tỉnh táo, nó sợ hãi van xin này nọ có khi tao còn hứng... đằng này, cứ như khúc gỗ. Người thì nóng như hòn than, chả biết là bị cái gì, sợ ૮ɦếƭ bỏ mẹ...
Đi với mày chán vãi ra... đeo""x chơi thì cút về đi...
Ok tao về đây!
5 người, 1 người bỏ cuộc ra về trước, còn 4 tên ở lại, bọn chúng ai nấy đều *** vây quanh cô gái trẻ đem về từ vỉa hè, nhìn cơ thể mỹ miều ấy cả thảy bốn thằng đều đưa tay sờ nắn con ciu của chính mình, thỉnh thoảng khẽ vuốt vuốt để K**h th**h cảm giác. Một tên cúi xuống định hôn lên *** Hạnh thì bất ngờ cô nói mê:
૮ɦếƭ!! ૮ɦếƭ!!
Không ૮ɦếƭ!
***!
Có lẽ do ám ảnh với chuyện bị chị dâu và gã Thìn hãm hại vào đêm mưa hôm trước nên thần trí của Hạnh vẫn chưa hết sợ hãi, ngay cả trong lúc hôn mê cảnh tượng ấy vẫn gợi về. 4 người nghe thấy Hạnh nói vậy thì sợ hãi, con ciu đang *** bỗng chốc thu nhỏ lại vì tò mò quan sát xem cô gái này nói cái gì. Nghĩ lại lời của người bạn bỏ cuộc khi nãy, cùng với câu nói mê lúc này của Hạnh bọn chúng bắt đầu chùn bước.
Này! Có khi con này nó ngáo hoặc bị gì ấy... ghê bỏ mẹ, đang định hiếp nó một cái mà cứ ૮ɦếƭ chóc thế này... nghĩ kinh vãi...
Ông lại sợ đấy à?
Không sợ không được ý... xem này, người nó nóng lắm...
Hay là thôi đi, đeo""x vào nữa, chẳng may xảy ra chuyện gì thì chúng mình đeo""x gánh được đâu...
Vậy bây giờ như nào?
Mặc quần áo vào cho nó, coi như chưa có chuyện gì xảy ra rồi anh em mình lượn thôi...
Vậy nó thì sao?
Kệ mẹ nó! Mình đã làm gì nó đâu?
Ờ vậy nhanh đi.
4 người nhanh chóng mặc quần áo lại, lần lượt từng người bỏ đi xuống dưới, cố gắng không gây ồn ào nhất có thể. Cả thảy đều thấy bất an, không ngờ được hôm đi **** tưởng đâu là ngon... ai dè... sợ quá chạy mất dép thế này?
Hạnh nằm đó. Cô lên cơn sốt mê man. Có lẽ là cơ thể chưa được phục hồi sau trận dầm mưa đêm hôm trước, lại bị nhiễm lạnh, điều trị chưa dứt điểm. Đêm nay lại tiếp tục dầm mưa. Thân thể nữ nhi yếu đuối sao có thể gồng lên mạnh mẽ mãi được? Gần sáng, lễ tân dẫn khách lên phòng nghỉ, khi đi qua phòng Hạnh thấy cô nằm ở giường. Cửa phòng không đóng nên đi vào nhắc nhở:
Em ơi, ngủ thì nên đóng cửa lại đề phòng mất cắp cái gì nhà chị không chịu trách nhiệm đâu!
Hạnh không đáp, Cô vẫn nhắm mắt như đang ngủ say.
Cô lễ tân thấy vậy liền giở thói tắt mắt, trên giường có túi đồ đựng quần áo, thoáng nhìn đã biết đồ hiệu nên cô ta tranh thủ "ẵm" luôn cái túi rồi nhanh chóng đi ra ngoài đóng cửa lại như chưa hề xảy ra chuyện gì. Trời mưa nên khách vào nghỉ khá đông. Lát sau lại có người vào nhưng phòng đã kín hết. Chủ nhà nghỉ kiểm kê lại danh sách xem ai vào thuê theo giờ, ai thuê qua đêm để giục khách nhanh chóng rời đi, lấy phòng cho người mới vào.
Điểm qua một lượt thì có phòng Hạnh đang nằm thuê theo giờ. Theo lý mà nói, đám người đưa Hạnh vào thuê 3 giờ đồng hồ, bây giờ cũng vừa lúc hết thời gian, họ lên phòng và đề nghị khách chuẩn bị rời đi. Gõ cửa một hai lần, ba lần rồi bốn lần khách bên trong vẫn không mở cửa. Khó chịu vì thái độ không hợp tác này, anh chủ nhà nghỉ vặn cửa và đi vào, bên trong không có ai khác ngoài Hạnh.
Em ơi, hết giờ rồi! Em dậy đi để nhường phòng cho người khác!
Hạnh không đáp, sợ cô ngủ say, anh chủ còn cẩn thận đến bên cạnh tát nhẹ mấy cái vào chân nói tiếp:
Dậy đi em ơi.. hết giờ rồi.
Hạnh vẫn không có biểu hiện gì, lúc này anh chủ mới bực lên:
Này! Đừng có như thế! Đây không phải nhà cô đâu, thích ngủ thì về nhà mà ngủ!
Nói rồi anh ta quay lại phía sau ra lệnh:
Dìu cho nó dậy!
Tống xuống dưới nhà, nhanh lên!
Vâng.
Úi anh ơi, cô em này người mềm oặt ra như Pu'n anh ạ.
Thế à? Chắc chơi đồ rồi, không biết giời đâu đất đâu thế này, kinh thật đấy..
Mang nó xuống dưới, dọn dẹp nhanh lên cho khách người ta vào,... à, thay cái ga trải giường đi!
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.