Tiệm cà phê__________
Viên Trang Đào nở nụ cười tà mị, tay vẫn đảo tách cà phê.
Cô bé! Chẳng lẽ cô quên anh rồi sao?!!
( Viên Trang Đào, 18 tuổi, nam thần chính là chủ tiệm cà phê đồng thời là diễn viên , người mẫu, ca sĩ sáng giá mà các công ty nghệ thuật đang săn lùng, anh còn được mang trên mình tước hiệu Mr.Sun – làm việc cho công ty nghệ thuật của Thành Vương nhưng chỉ lúc anh thích. Anh còn là một ông chủ của các quán bar có tiếng tăm)
Về nhà___________
Cô ngã phịch xuống giường mà không để ý đến sự hiện diện của một người !
- Xem ra chồng em bị tàn hình rồi! – một giọng nói trầm vang lên
- Ôi cha mẹ ơi! NÀY! ANH Ở TRONG PHÒNG MÀ KHÔNG NÓI LÀM NGƯỜI TA CHẾT KHIẾP! ANH MUỐN LÀM EM LÊN CƠN ĐAU TIM MÀ CHẾT À?! – cô giật mình thét lên.
......
- Này! Không được đến gần! – cô lấy tay ôm hai vai mình lại
Thành Vương cúi xuống , ghé vào tai cô:
- Anh muốn nghe em trả lời câu hỏi khi sáng!
- Hả?! Câu hỏi gì chứ!?
- Vậy là em chưa xem cái CD à?! – Thành Vương cười ma mãnh nhìn cô.
- CD nào?! – cô ngu ngốc nhìn anh! ( ૮ɦếƭ chắc rồi )
- Được rồi! Vậy anh với em cùng xem! Anh cho em chọn!
Hả! Chọn cái gì?? @@ ??
Cô mặt ngu ngốc để anh đặt mình ngồi trên đù*, Thành Vương đưa tay nhấn nút bỏ CD vào và bật ti vi lên
- Này! Cho...cho em xuống!
- Không! Ngồi yên đấy!
Ôi!Cái tên Biến th' này! Cô sẽ cắn ૮ɦếƭ anh !
Màn hình ti vi sáng lên! Mặt cô bắt đầu biến sắc! Trên ti vi là hình ảnh một đôi trai gái đang hoan lạc với nhau! Điều đặc biệt là họ vài lần là thay đổi tư thế!
- Á! Ghê quá đi! – cô lấy tay che mắt mình!
Tay cô bị một đôi tay mạnh mẽ gỡ ra!
- Xem đi! Rồi nói cho anh biết , nếu không thì cho em vào sống chung với cá!
- Sao cứ mang mấy con cá của anh ra mà đe dọa em thế hả?! Em không xem đâu!! Anh cứ đem em quẳng vào hồ cá để xem anh còn vợ nữa không – cô nhắm tịt mắt lại, đánh liều buông những câu nói mạnh mẽ ra , vì có ૮ɦếƭ cô cũng không muốn mở ra để thấy cảnh tượng kia. Anh ta dám cho cô xem phim XXOO ><
- Được thôi!! Không xem nữa !
Phù!!
-Anh sẽ đích thân cho em trải nghiệm để cảm nhận! – Thành Vương mạnh mẽ ôm chặt cô trong lòng!
Phốc! cái này còn ác hơn là xem phim nữa!!!
- Hi hi! Ông chồng đẹp trai! Anh tha cho em đi!
Thần Nhi đứng lên thoát khỏi lòng anh! Không kịp chạy ra cửa thì cô đã bị anh bắt lại!
Cô bị đôi mắt sâu thẳm của anh cuốn vào!
- Để anh giúp em!!
Ôi! Câu nói ngọt như đường rót vào tai cô!
- Ờ!! Ơ !!??Hả?! không !!
- ưm...
Lại bị hôn! Làm ơn! Anh mà cứ hôn cô kiểu này thì cô ૮ɦếƭ mất! hôn gì mà như đem người ta vào chốn mây xanh ấy!! kiểu này sớm muộn gì mức độ *** của cô cũng sẽ tăng.
Anh tha hồ hút mật ngọt trong miệng cô, nút lấy Cái l*** mềm mại của cô! Môi cô như cánh anh đào mỏng manh, hương thơm của nó làm anh không thể nào rời được! Thành Vương xoay người bế cô lên mang lại giường! Tay anh thuần thục cởi bỏ những thứ vướng bận trên cơ thể mình và tiện tay giúp cô. Nụ hôn của anh trượt xuống cổ
- A..ư!! Không!!
Anh mạnh mẽ nút lấy nhụy phấn hồng của cô, tay thì xoa cái còn lại! Tay anh điêu luyện di chuyển , làm cho cô không thể ngừng rên!
- Thế nào! ?? – anh tiếp tục *** đôi bồng đảo của cô
- A..không! A...
Anh lại di chuyển xuống bụng cô, rồi đến...
- A....không được!! ân...ân....không....aaaa!!
Cô lấy tay che mặt mình lại! Ôi lưỡi của anh! Cái l*** quái quỷ đang Gi*t ૮ɦếƭ cô!
Cái l*** mềm mại, **** của anh đang khuấy động tư mật của cô!! Làm cho cô đê mê! Không ngừng kêu rên.
- Ân...không..ân
Phù! Cuối cùng anh cũng rời khỏi!
Oa
Anhphủ lấy môi cô, lưỡi anh mang theo hương vị của nơi vừa đến.
- Anh muốn vào bên trong em!
- Không!! A....aaaaa
Cự long mạnh mẽ tiến vào động đào của cô! Luật động mạnh mẽ!
- Vợ à! Em rất chật ! – anh nhìn cô mang theo nụ cười rất đáng ăn đòn.
- ân....ân!! anh...ân....có cần....ân....nói ra những lời như thế không!
Cô xấu hổ lấy tay che mặt mình lại!
- Nhìn anh! Không được che mặt! Nhìn anh đang ra vào em thế nào! – Thành Vương gỡ tay cô quàng qua cổ mình!
Anh xoay người để cô ngồi lên trên mình!
- Ôi! Anh thật là....aaaaaa!!
Anh như thế này thật muốn cô ૮ɦếƭ mà! ở tư thế này anh dường như càng vào sâu trong cô hơn! Cự long của anh dường như xuyên qua cô, làm cho cô không ngừng thét lên!
- Hư!.. cảm giác này thế nào, hư!!
- ân...ân...anh ....anh là tên...ân...ân ...tên khốn!!
- Được!!
Thành Vương bỗng xoay người, bế cô lên đè ngửa ra bàn làm việc! Luật động mạnh mẽ , nhanh chóng, dứt khoát
- ân....ân...aaaaaaaaaa!! Không!! Dừng lại đi!! Aaaaa....ân...ân
- Sắp rồi!! Cùng anh nào!
Anh ra vào cô vài lần nữa và gầm lên!! *** nóng ấm tràn vào cơ thể của cô!
Cô đổ gục trên cổ anh!
Thành Vương vuốt sóng lưng của cô âu yếm!
Cô nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ!
Sáng hôm sau__________
Thần Nhi tỉnh giấc trong tình trạng uể oải mệt mỏi cả người!
Xoay người , trên bàn là một mẩu giấy
Anh có việc cần giải quyết! em ngủ dậy nhớ ăn sáng!
Gì ấy?! Đi rồi à!!
Thần Nhi thoáng chút hụt hẫng! ôi!! Cô mắc gì phải buồn chứ!!
Nhân lúc anh không có ở nhà cô phải tìm hiểu về anh mới được! dù gì cũng làm vợ anh ta thì cũng nên biết anh ta thích gì !
Nghĩ rồi, cô tỉnh dậy , thay đồ rồi xuống lầu!
- Phu nhân ! – các người hầu trong nhà cung kính chào cô!
- a...ờ!! – cô vẫn không thể tiếp nhận cái phong cách như thế này!
- Bác Tần!
- Dạ thưa phu nhân!
- Bác có thể cho cháu biết anh ấy thích ăn gì, thích những thứ gì không?
Lão Tần thấy cô thắc mắc như vậy thì khẽ cười thầm trong bụng, vì ông cũng mong cô nhớ ra!
- Dạ lão đại thích ăn mì sủi cảo! Lúc trước thì thích mặc áo sơ mi màu xanh biển và trắng nhưng giờ chỉ mỗi trắng mà thôi! Cậu Hai thích hoa violet!
- Hoa violet! Giống tôi quá!
Lão Tần khẽ mỉm cười! vì đó là loài hoa mà cô yêu mà!
Mì sủi cảo?!! Mì sủi cảo thì cô biết nấu!! Cũng là món mà cô thích nữa chứ! Sao mà giống quá không biết?!
- Bác Tần!! Cháu muốn đi chợ! Bác chở cháu ra P.O được không ( siêu thị)
- Dạ vâng! Phu nhân!!
P.O__________
Bắt đầu từ cửa hàng quần áo! Đi ngang quầy nào cô cũng gom vài cái! Nào là màu xanh biển, màu vàng, màu đen..!!
Tới khu chợ , cô lượn vài vòng và lấy những thứ cần thiết cho món mì sủi cảo!
Cô rời siêu thị với một đống đồ trên xe!
Chưa kịp bước lên xe thì một chiếc xe máy đã từ đâu chạy đến, cô kinh hãi nhìn người lái xe đang cầm trên tay một khẩu S***g!
- a....! – cô đưa hai tay lên che mắt mình!!
Đoàng!!
Cô mở mắt ra sờ soạn khắp người !! oa ! phù ! cô không bị gì cả!! tên lái xe mô tô cũng chạy mất!!
- Phu nhân đi thôi!! ở đây không an toàn!! – lão Tần cất khẩu S***g vào trong áo và đưa cô vào trong xe.
- Ơ..vâng!! – cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra!
- Phu nhân ! Cô muốn ăn gì chỉ cần dặn nhà bếp nấu là được rồi, cần gì phải đích thân đi mua! Giờ cũng đã hiểu tại sao cậu Hai cử vệ sĩ đi theo cô chưa? Bên ngoài không an toàn đối với cô đâu!! – lão Tần vừa lái xe vừa liếc qua kính chiếu hậu nhìn cô!
- Nhưng tại sao tên đó lại chĩa S***g vào tôi!?
- Điều này thật sự hơi khó để giải thích với cô! Nhưng cô chỉ cần biết là lão đại có rất nhiều kẻ thù, chúng không thể nào tiếp cận hay lại gần lão đại , nên chúng chỉ còn cách là tiếp cận những người thân xung quanh người , nhất là cô!! Phu nhân à!! Chúng biết cô là người lão đại yêu thương nhất!!
Trờiạ!! Ăn ở làm sao mà chúng nó ghét thế không biết, làm cô cũng liên lụy [email protected]@
- Phu nhân ! Tại sao lại phải đích thân đi mua thức ăn?!
- Tôi muốn tự tay nấu cho anh ấy ăn ấy mà!! – cô cười gượng nhìn lão Tần!!
Cô cũng chẳng hiểu tại sao lại muốn nấu cho anh ta ăn nữa, chỉ biết là muốn vậy thôi! Để giờ bị người ta ám sát, thật rõ khổ quá đi mà!!
Trong bếp___________
Dù gì cô cũng đã được nuôi dạy từ nhỏ là phải biết làm mọi thứ nên chỉ thoăn thoắt vài cái đã làm xong món mì sủi cảo!!
- Ô!! Phu nhân!! Trông ngon quá, thơm nữa, người giỏi thật!!
- Ôi! Phu nhân khéo tay quá!!
- Hi!! Cám ơn mọi người!!
.....
- Thưa cô!! Cô không được vào ạ!!
- Tại sao?!! Tôi là bạn gái anh ấy mà!!
- Xin lỗi cô!! Lão đại đã có vợ, không thể có bạn gái là cô được!!
XOẢNG___
Thần Nhi nghe có gì ồn ào nên đi ra xem, tiện tay nên đã cầm theo tô mì sủi cảo!
Nhưng khi vừa bước ra thì thấy một cô gái xưng là bạn gái của Thành Vương, cô nghe như sét đánh bên tai! Tay như không còn lực, tô mì sủi cảo theo lực hút Trái Đất mà rơi xuống!
- Phu nhân!!
Tất cả người hầu trong nhà quỳ rợp xuống chân Thần Nhi
- Cô vừa bảo cô là gì của anh ấy?! – Thần Nhi lòng có chút sợ hãi nhưng cố bình tĩnh đối mặt với cô gái kia
- Bạn gái!! Còn cô! Cô là ai mà dám ở đây! Nhìn xem cô kìa!! Chắc là người làm trong nhà rồi! cả ông nữa, gặp bạn gái của chủ nhân mà không cúi chào hay sao mà còn phải chào con nhỏ người ở đó! – cô gái kia khinh bỉ nhìn cô rồi liếc qua lão Tần
Tất cả người hầu sợ hãi nhìn cô gái kia, cô ta thật chán sống rồi mới dám đến đây dành ngôi vị Cố phu nhân với vợ lão đại! Còn dám bảo phu nhân là người làm! Cô ta thật cả gan, lão đại mà nghe được câu nói này của cô ta chắc chắn sẽ quẳng cô ta vào làm mồi cho cá , nhất là con cá cậu Hai yêu thích – Kailer – cá mập !! Một con nhỏ buông hương bán phấn cho đàn ông như cô ta mà lại dám xưng làm bạn gái của lão đại. Không biết tự lượng sức.
- Cô ấy là vợ tôi!! – giọng nói đầy quyền lực vang lên cách đó không xa!!
- Lão đại đã về!!! – tất cả mọi người cung kính nhìn anh bước vào nhà!!
Lần này thì cô ta tiu thật rồi!!
Tất cả người hầu kinh hãi nhìn nhân vật trong bộ vest trắng đang đứng cạnh chiếc BMW
- Ôi!! Anh đẹp trai đừng trêu em chứ! Con nhỏ này chỉ đáng làm người ở trong nhà anh thôi!! – cô gái kia nhìn thấy Thành Vương liền lên miệng dẻo ngọt, liếc mắt đưa tình
Thành Vương không đoái hoài gì đến cô ta, bước đến bên Thần Nhi ,đưa tay ôm cô vào lòng. Hướng cho cô ánh mắt như muốn nói :
- Tin tưởng anh!!
Thành Vương xoay sang cô gái kia:
- Cô chán sống rồi à! Dám vác xác đến đây xưng làm bạn gái tôi!!? Sao !! dám bảo cô ấy là người làm ?! để tôi nói cho cô biết!! cô có mười cái mạng cũng không đền nổi cho câu nói của mình đâu!! – Thành Vương đưa cặp mắt đầy dao nhọn hướng về phía cô gái kia – Hôm ấy đáng lẽ tôi không cho người cứu cô nhỉ?! Để bây giờ cô cho người điều tra tung tích tôi!! Gan cô cũng to bằng trời rồi nhỉ?!
"Hôm đó________
- Cứu!! Á...!! – một tiếng thét vang lên.
Chiếc xe BMW nhẹ nhàng tấp vào lề!
Một người đeo kính râm chạy xuống theo lệnh của một nam nhân , chạy đến.
Chỉ hai cú móc, tên côn đồ đã nằm sóng soài, ngất bên đường. Người đeo kính râm chạy đi để lại cô gái vừa kêu cứu!"
- Anh.....!! – gương mặt của cô ta bắt đầu xanh.
- GIỮ CÔ TA LẠI!! CHỜ TÔI!!
- Các người làm gì vậy, thả tôi ra!!!???
Thành Vương xoay sang Thần Nhi
Lúc này cô đã vùi đầu vào lòng anh mà khóc rồi!!
- Anh biết!! Cô ta làm em không vui!!! – Thành Vương vuốt tóc cô
Ôi!! Nhìn cảnh cậu Hai nhẹ nhàng với vợ mình , tất cả người hầu không tin vào mắt mình nữa, dường như giờ họ đã hiểu , từ khi mẹ anh mất thì người thứ hai anh nhẹ nhàng và thương yêu chính là cô!!
- Mì sủi cảo hỏng rồi!!! – cô mếu máo ngẩng đầu đưa gương mặt mèo nhìn anh!!
- Không sao!! Hỏng rồi thì có thể mua cái khác mà!! – anh mỉm cười nhìn cô!!
- HUHUHUHUHUHUHU!! Anh là đồ vô tâm!! Tôi sẽ không làm cho anh bất cứ gì nữa!! – cô dùng đôi tay mềm yếu của mình đấm vào ng anh.
......
- Cậu Hai!! Mì sủi cảo.....là do cô Hai đích thân đi chợ, lựa thức ăn và đích thân đi vào bếp nấu đó ạ!! – Tần quản gia phân giải cho anh
Gương mặt Thành Vương bỗng đanh lại, đằng đằng sát khí, không khí bắt đầu bị ngột ngạt đi!!
- MANG CÔ TA XUỐNG MẬT THẤT!!!! – Thành Vương gầm lên
Giọng nói anh kinh khủng đến nỗi làm cho cả cô nín bặt, không dám nói năng gì cả!!
- Dạ thưa cậu Hai!! – đám vệ sĩ cúi đầu rồi lập tức quay đi!!
Mật thất_____
ThànhVương vừa ôm cô ngồi trên đù*, vừa quan sát màn hình máy tính. Cô vì phần khócnên đã ngủ đi trên người anh!
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.