Chương 14

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Bác Sĩ Khoa Sản

Uyển Nguyệt 07/08/2024 03:15:46

Nhận được tin nhắn Chi cảm thấy có chuyện không hay rồi, hôm nay ba Bình còn nhấn mạnh câu “quan trọng” cơ mà. Chắc chắn là chuyện ban sáng đã lọt đến tai ba . Chi đang thầm nguyền rủa cái ông Vũ đó, suốt bao năm qua cuộc sống của cô trôi êm ả, không có chút muộn phiền nào cả, thế mà từ cái đêm định mệnh ấy không những làm cho cô mất đời con gái mà còn liên tục xảy ra bao chuyện dở khóc, dở cười. Dù trong lòng Chi đang bộn bề lo lắng nhưng trước khi qua nhà mẹ Tâm Chi phải ăn no bụng cái đã, để còn lấy sức đứng vững trước muôn vàn sóng gió, bão tố sắp ập đến.
Đúng 8 giờ tối Chi có mặt tại nhà ba Bình, mọi người đã có mặt tại phòng khách, đang ngồi nhâm nhi chén trà, chỉ còn chờ Chi đến để bắt đầu cuộc họp. Chi vào nhà chào hỏi ba mẹ và anh Vũ rồi ngồi kế bên Duyên. Bây giờ gia đình đã có mặt đông đủ, ông Bình bắt đầu hắng giọng:
“Hôm nay tôi đột xuất triệu tập cuộc họp gấp trong gia đình là theo nguyện vọng của anh Vũ. Chứ tôi không có chuyện gì để nói cả.”
Tất cả mọi người trong gia đình đều ngạc nhiên nhìn nhau rồi nhìn qua anh Vũ, gớm mọi khi họp gia đình hiếm khi anh mới có mặt, mà có mặt thì cũng chỉ ngồi đấy cho đẹp đội hình chứ chẳng bao giờ có ý kiến gì, thế mà hôm nay tự động muốn họp gia đình mới oách chứ. Thấy anh vẫn ngồi im, mẹ Tâm liền nóng lòng lên tiếng:
“Uy Vũ. Hôm nay con muốn họp gia đình có chuyện gì vậy?”
Anh Vũ đứng dậy, dõng dạc nói:
“Thưa ba. Thưa mẹ. Hôm nay con mời mọi người có mặt ở đây là muốn thông báo một việc hết sức quan trọng. Con muốn lấy vợ.”
Cả nhà ngã ngửa người vì quá bất ngờ, ba Bình ho sặc sụa lên, hình như con trai ông ế lâu năm quá nên có vấn đề thì phải. Người yêu mãi chả thấy đưa về nhà ra mắt thế mà giờ đùng cái tuyên bố lấy vợ. Nghe mới hài chứ, ông không nhịn được cười liền chọc ghẹo:
“Thế anh Vũ muốn lấy ai vậy? Hay vã quá nên nhặt liều cô nào ngoài đường về làm vợ đấy? Tôi thì dễ tính, cứ miễn anh lấy vợ rồi sinh cháu cho tôi bế thì dù là ai tôi cũng đồng ý.”
“Vâng. Người con muốn cưới là Quế Chi.”
Cả nhà sốc nặng, dù anh Vũ đã nói rõ tên ra như vậy nhưng bà Tâm vẫn không tin, liền hỏi lại:
“Quế Chi nào vậy con? Trùng tên với Chi nhà mình luôn. Thế mấy nữa phải gọi Chi lớn, Chi bé rồi nhỉ?”
Anh Vũ thở dài, chỉ tay về phía Chi rồi lấy một hơi nói rành mạch từng câu, từng chữ:
“Là Quế Chi đang ngồi kia, con gái nuôi của ba mẹ.”
“Không được.”
Ông Bình bật dậy phản đối, bao năm qua ông coi Chi như con gái ruột của mình, cả hai ông bà yêu thương Duyên bao nhiêu thì cũng yêu thương Chi bấy nhiêu. Bây giờ đột nhiên trở thành con dâu, ông không hề muốn, thật sự không quen. Bao nhiêu cô gái trẻ, xinh đẹp làm ở bệnh viện, cùng nghành, cùng nghề sao con trai ông không lấy mà lại muốn lấy đứa em gái của mình cơ chứ? Ánh mắt ông u buồn, ngẩng lên nhìn con trai rồi hỏi:
“Tại sao lại là Quế Chi?”
“Vì con đã ςướק mất đời con gái của em ấy”.
“Bốp............”
Ông Bình tát con trai một cái đau điếng rồi gằn lên từng tiếng, rành mạch:
“Là một bác sĩ khoa sản mà không biết kìm chế bản thân, để rồi đi làm cái chuyện đáng xấu hổ đấy với chính em gái của mình. Rồi đây tôi biết ăn nói thế nào với gia đình bên đấy, ba mẹ đẻ của Chi liệu có chấp nhận được chuyện này hay không?”
“Chuyện này con lo xong rồi ba ạ. Ba mẹ em ấy đã chấp nhận và gả con gái cho con rồi.”
Anh đáp tỉnh bơ làm cả nhà lại được một phen sửng sốt, ông Bình nghẹn lời. Ông đập mạnh tay xuống bàn rồi nói:
“Anh giỏi lắm. Vì tức giận quá nên tôi đã quên mất rằng con trai tôi từ bé đã là một đứa luôn đi trước người khác một bước. Vậy nhà bên đó đã đồng ý gả con gái cho anh rồi thì tôi cũng chẳng còn gì để nói nữa. Chỉ dặn dò anh một điều:”Là thằng đàn ông, một khi đã quyết định chọn người con gái để làm vợ của mình có nghĩa là, người con gái đó trong mắt anh rất đẹp đẽ và hoàn hảo. Nên tôi mong anh sống sao cho xứng đáng với sự đẹp đẽ đó, xứng đáng với người con gái đã hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình để theo anh.”
Chi suốt từ đầu cuộc họp đến giờ cứ ngồi sụt sịt mãi trong lòng mẹ Tâm, việc này đến quá đột ngột và bất ngờ, Chi chưa chuẩn bị tinh thần gì hết. Mẹ Lan chưa hỏi ý kiến con gái gì mà đã vội vã gả đi trong lặng thầm, còn mẹ Tâm thì cứ luôn miệng an ủi rằng:”Chi làm con dâu mẹ thì tốt quá rồi, mẹ sẽ không phải lo Chi đi làm dâu nhà khác sợ họ lại bắt bẻ, làm khó thì mẹ khổ tâm lắm. Với lại nếu anh Vũ mà có bắt nạt Chi thì đã có ba mẹ với em Duyên luôn bên cạnh bảo vệ. Chi lấy anh Vũ thì cuộc sống không bị thay đổi nhiều đâu vì hằng ngày con vẫn ở đây, quen biết tất cả rồi. Thế chả tốt quá còn gì. Nhá.”
Chi chỉ im lặng vì chuyện đã đến nước này rồi thì đâu còn sự lựa chọn nào khác nữa, đến cái Duyên bạn thân bao năm luôn thấu hiểu nhau mà nó còn nhiệt tình ủng hộ cuộc hôn nhân này thì Chi còn cớ gì để mà từ chối.
Cả nhà thống nhất cuối tuần này sẽ mang lễ sang bên nhà Chi để xin cưới. Vậy là xong, chỉ sau một cuộc họp đột xuất mà Chi đã sắp sửa phải lấy chồng. Chi cười nhạt, chắc chả ai lấy chồng nhanh như cô đâu nhỉ, nhanh hơn cả một trận giông lốc. Đến tận ngày cưới cô vẫn còn chưa tin nổi sự thật nghiệt ngã đó.
Hôm nay Chi chính thức lên xe hoa về nhà chồng. Khoác lên mình bộ váy cưới nhìn cô thật lộng lẫy, y như thiên thần vậy, đó là mẹ Tâm với mẹ Lan khen vậy. Còn cô thấy bình thường đẹp là đẹp ở bộ váy cưới, bộ váy này anh Vũ cất công đặt tận bên pari cơ mà. Ba Quân, ba của Chi làm trong quân đội còn ba Bình là giám đốc bệnh viện huyện nên khách khứa cứ phải gọi là tấp nập, anh Vũ và Chi tiếp khách từ sáng sớm đến tận tối mịt còn chưa hết.
Đến tận khuya thì mọi người mới về hết, Chi mệt mỏi bước từng bước nặng nhọc về phòng tắm rửa, chả biết cái ông Vũ ấy biến mất đi đâu rồi cơ, nhưng kệ xừ ông ấy, tắm xong Chi qua phòng Duyên ngủ như mọi khi thế mà con hâm đấy nó không cho, cứ gào ầm lên đuổi về phòng tân hôn. Chi kệ vẫn cứ cố nằm lì ở đó.
Rõ ràng là Chi ngủ ở phòng Duyên, ấy thế mà sáng hôm sau lại thức dậy ở phòng anh Vũ, nằm gọn trong lòng anh, cái áo trên người cô còn bị cởi ra vài nút nữa chứ. Bực mình Chi đạp thẳng anh xuống giường không do dự.
Anh Vũ vẫn đang ngái ngủ, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra tưởng mình bị lăn xuống giường cơ, nghĩ vậy anh lại leo lên giường ngủ tiếp. Chi vừa cài lại nút áo vừa lầm bầm mắng anh.

Novel79, 07/08/2024 03:15:46

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện