Chương 10

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Bác Sĩ Khoa Sản

Uyển Nguyệt 07/08/2024 03:15:33

Sáng hôm sau đến 11h trưa Chi mới mở mắt ra nổi. Đêm qua cô nằm trằn trọc mãi mà không tài nào dỗ mình vào trong giấc ngủ được. Mắt cứ mở to nhìn chằm chằm lên trần nhà nghĩ ngợi ௱ô** lung. Đến 4h sáng thì Duyên về, có vẻ như nó rất mệt mỏi, về cái là gục luôn xuống giường, trên tay còn rất nhiều vết xước, Chi nhìn mà không khỏi xót xa. Ở nhà thì không khác gì một tiểu thư, được ba mẹ cưng như trứng mỏng, không phải động tay động chân vào việc gì. Ấy thế mà dính vào yêu đương là con người ta trở nên mù quáng, ngu muội đi. Cuối tuần nào Duyên cũng đến quán anh Minh làm chân bưng bê, rửa bát, thậm chí là đi đổ rác chẳng quản ngại việc gì chỉ cần được nhìn thấy anh đỡ vất vả hơn là nó thấy hạnh phúc lắm rồi. Như một thói quen Chi ôm Duyên ngủ, cảm giác ôm đứa bạn thân ngủ thật dễ chịu, Chi chìm vào trong giấc ngủ lúc nào không hay.
Đến quá trưa, Chi lờ mờ mở mắt nhìn sang Duyên, nó vẫn đang ngủ ngon lành, nhưng mặt mũi nó bơ phờ, nhợt nhạt quá. Chi thì cũng không hơn bạn là bao, toàn thân ê ẩm, đau nhức do tàn dư của đêm qua vẫn còn. Chi ngồi lên rồi lại nằm xuống, cứ làm như vậy lặp đi lặp lại mấy lần. Nó đang đấu tranh tư tưởng, rất muốn xuống dưới nhà nấu ăn cùng mẹ Tâm nhưng nó lại sợ, sợ gặp anh Vũ thì không biết đối diện như thế nào. Cứ nghĩ chuyện xảy ra tối qua mặt nó lại đỏ ửng, cảm giác ngượng ngùng, xấu hổ lắm ấy.
Hôm nay ngày nghỉ nên bà Tâm để cho bọn trẻ nghỉ ngơi thoải mái vì cả tuần đã phải đi làm vất vả rồi. Hôm qua Chi ở bên nhà sang biếu bà con cá trắm giòn to lắm, bà Tâm biết thừa bà Lan chu đáo bảo con gái đem sang, nên tối qua bà gọi điện cho bà Lan cảm ơn rồi hai bà buôn dưa đến hơn tiếng. Nhờ có hai cô con gái thân thiết với nhau nên hai gia đình cũng vì thế mà biết nhau rồi cũng hay qua lại, cứ dịp lễ tết là tụ họp, quây quần bên nhau như một gia đình.
Vì con cá khá to nên bà Tâm làm rất vất vả, chật vật mãi mà không đập nó ૮ɦếƭ được. Uy Vũ từ trên nhà xuống nhìn thấy vậy anh liền xắn tay áo lên rồi vào giúp mẹ, anh lẳng lặng cầm con dao trên tay bà rồi nói:
“Mẹ để con làm cho”.
Bà sốc nặng. Không biết hôm nay con trai bà ăn phải cái gì? hay là uống lộn thuốc nhỉ?. Từ thuở sinh nó ra đến bây giờ có bao giờ thấy nó vào bếp đâu. Bà ngó nghiêng con trai rồi ngờ vực hỏi:
“ Con có biết làm không đấy?”
“Không biết làm mà con đòi giúp mẹ à”.
Cũng đúng nhỉ, con trai bà nếu việc gì nó không làm được thì sẽ tuyệt nhiên không nhận. Nhìn thao tác mổ cá chuyên nghiệp của con trai bà còn phải trầm trồ, vừa nhanh vừa dứt khoát, nhắm điểm nào là trúng điểm đó, không hổ danh là bác sĩ chuyên mổ đẻ nhỉ. Bà dặn dò con trai mổ xong rồi lọc thịt ra để một nửa ăn lẩu còn một nửa thì chiên xả ớt. Rồi bà tủm tỉm ra ngoài phòng khách kể chuyện cho chồng nghe về sự khác lạ đặc biệt của con trai. Ông Bình ngạc nhiên nhìn bà, rồi suy ngẫm một lúc ông tặc lưỡi nói với bà:
“Thằng Vũ nhà mình yêu vào rồi nên tính nết thay đổi đó bà. Đúng là sức mạnh của tình yêu bà nhỉ?”
Bà Tâm gật gù đồng tình:
“ Nó lại chả giống ông quá còn gì. Bắt gặp được tình yêu đích thực cái là thay tính đổi nết, biến thành một con người khác luôn.”
“ Đó thì ngày xưa tôi may mắn gặp được bà nên mới có ngày hôm nay. Không thì giờ chắc tôi đang làm bang chủ cái bang rồi cũng lên”.
Bà Tâm được chồng nịnh nọt thì thích mê, nghe mới ngọt lỗ tai làm sao. Bà thẹn thùng đánh yêu chồng một cái rồi lên gọi hai cô công chúa xuống ăn cơm trưa.
Suốt bữa ăn hai ông bà cứ nhìn nhau tủm tỉm cười, Chi chả hiểu ba mẹ có chuyện gì mà cứ mờ mờ ám ám, tính tò mò nổi lên Duyên hắng giọng hỏi:
“Bà mẹ có chuyện gì mà cứ nhìn nhau tình tứ xong tủm tỉm hoài vậy.”
“À...Mẹ đang thắc mắc vết cào trên cổ của anh con”
Vừa nói bà Tâm vừa chỉ vào cổ của con trai, theo hướng tay có mẹ Duyên liếc sang vùng cổ của anh Vũ, đúng là có vết cào dài thật. Duyên hớn hở, cong môi lên trêu anh:
“Đêm qua....abc với cô nào đấy anh Vũ? Lại còn để lại dấu yêu nữa chứ, lộ liễu ghê.”
Cả nhà ai cũng đều sặc cơm vì câu nói thô nhưng mà thật của Duyên. Con gái mà chẳng có chút ý tứ gì, cứ nghĩ gì là nói thẳng ra luôn. Bây giờ tất cả ánh mắt của mọi người nhìn vào anh Vũ để tìm kiếm câu trả lời. Uy Vũ liếc mắt sang Chi, thấy cô đang cúi gằm mặt xuống, hai cái má bánh bao thì đỏ nựng lên, chắc đang nhột lắm đây, ngồi ngoan thế kia cơ mà. Nhìn cũng thấy thương thương nhưng ai làm thì người ấy phải chịu thôi, mà tính anh thì lại không thích nói dối. Anh đưa tay lên cổ mình xoa xoa vết cào rồi tỉnh bơ đáp:
“Vết cào này là Chi làm đấy ạ.”
Chi bị đứng hình luôn, sao lại có thể loại trơ trẽn, vô liêm sỉ, không biết xấu hổ là gì chứ, có cần phải thẳng thừng quá như vậy không? Ít ra cũng phải chừa cho cô con đường sống chứ. Anh ta đúng là vừa được ăn vừa được nói mà. Chi vẫn đang hết sức bàng hoàng, mồm cứ ú ớ chả biết giải thích thế nào thì mẹ tâm nghiêm nét mặt lên tiếng:
“Chi. Lần sau nô đùa thì nhớ chú ý đừng có cào vào chỗ cổ đó nghe chưa, dễ bị người khác hiểu nhầm lắm đấy.”
“ Dạ. Con xin lỗi. Lần sau con sẽ để ý ạ.”
Bà Tâm gật đầu hài lòng rồi quay sang dặn dò con trai:
“Lấy thuốc bôi vào cho vết đó mờ đi, chứ để Ngọc Mai nhìn thấy nó lại nghi ngờ, rồi hai đứa lại xảy ra xích mích thì khổ.”
Anh nghe mẹ nói mà thấy có gì đó sai, cực sai. Cái gì mà sợ Mai nghi ngờ rồi lại còn xích mích. Có lẽ mẹ anh đang hiểu nhầm mối quan hệ của anh vs Mai rồi. Anh nghiêm nét mặt rồi dõng dạc đính chính lại:
“Mai chỉ là đàn em mà con quý thôi, còn không có chuyện như ba mẹ nghĩ đâu. Con có người yêu rồi”.
Hôm nay anh Vũ được ngày làm ba mẹ hết bất ngờ này sang bất ngờ khác. Ông Bình nghe con trai nói vậy thì lên tiếng:
“ Thế người yêu anh đâu? Sao không dẫn về đây ra mắt ba mẹ? Hay là anh đang nói khoác đấy?”
“Cô ấy chưa muốn , bao giờ được sự đồng ý của cô ấy con dẫn về liền.”
“ Được. Hai thân già này sẽ đợi đến ngày anh đưa người yêu về. Không biết đến mùa quýt sang năm có được gặp không nữa”.
“Sắp rồi ạ. Ba mẹ cứ yên tâm.”
Lần đầu tiên ông bà nghe từ chính miệng con trai nói có người yêu nên ông bà vui mừng lắm. Dù trong lòng vẫn có chút ngờ vực nhưng ông bà vẫn hy vọng sớm được gặp cô con dâu tương lai.
Cả nhà đang ăn uống vui vẻ thì anh Vũ có điện thoại từ bệnh viện tới, báo có ca mổ khó cần anh tới bệnh viện gấp. Là bác sĩ giỏi của bệnh viện nên anh đã quá quen thuộc với những cuộc gọi đột xuất như thế này rồi. Anh đặt vội bát cơm đang ăn dở xuống rồi mong chóng đến bệnh viện. Anh đi ra xe nhưng cứ thấy có tiếng bước chân đằng sau anh liền quay lại hoá ra là Chi đang lững thững đi theo anh. Anh nheo mắt nhìn rồi thích thú trêu ghẹo:
“Không lỡ xa anh à.”
“Dạ. Cho em xin lại cái túi xách hôm qua để quên trên xe của anh ạ. Hồi bé anh ăn dưa bở nhiều quá nên giờ hay bị ảo tưởng nhỉ?”
Anh mỉm cười rồi vào trong xe lấy túi xách đưa cho Chi, bàn tay anh còn nghịch ngợm lướt lên bàn tay mềm mại của cô. Chi bực mình vì cứ bị anh ta trêu ghẹo hoài, liền vênh mặt giơ nắm đấm lên doạ nạt:
“Anh có muốn không? Em cho anh một phát thì anh hộc máu mồm ra luôn đấy.”
“Muốn, anh muốn nhưng giờ anh bận rồi tối anh đền nhé.”
Dứt lời anh mỉm cười rồi nhấn chân ga phóng xe đi luôn. Chi hết nói nổi với anh ta luôn rồi. Tưởng đá tảng, lạnh lùng lắm chứ ai dè mê gái bỏ xừ đi được ấy.
Duyên đứng sau chứng kiến toàn bộ cuộc đối thoại của Chi và anh Vũ nên đâm ra nghi ngờ, nhìn Chi vẫn còn đần mặt ra đó Duyên liền hắng giọng:
“Mờ ám quá nhỉ? Định làm chị dâu tao thật đấy à”.
Chi từ hôm qua tới giờ làm chuyện xấu nên thành ra nhạy cảm, động tí là giật mình thon thót. Thấy con bạn có biểu hiện khác lạ Duyên lại càng chắc chắn hơn:
“Đừng bảo với tao là đêm qua mày với anh Vũ có gì rồi nhé.”
“Làm gì có chuyện gì, đầu óc mày phong phú quá rồi đấy.”
Nghe Duyên nói đúng tim đen, Chi vội vàng lên tiếng lấp liếm rồi lảng sang chuyện khác ngay:
“Mày với anh Duy Minh thế nào rồi? Tối đi ăn ốc nhé?
“Ok. Tao vs anh Minh vẫn thế thôi, vẫn không dám ngỏ lời”.
“Sao không nhân cơ hội này mà bật đèn đi chứ”.
“Tao sợ.”
Chi thở dài nhìn con bạn. Cứ ôm ấp trong lòng cái tình yêu đơn phương đó mãi rồi chẳng biết người ta có nhận ra không hay là lại tự mình chuốc lấy khổ đau. Nhưng yêu rồi thì chỉ cần hằng ngày được nhìn thấy nụ cười của người ấy, được san sẻ công việc giúp người ấy đỡ vất vả hơn, có lẽ đó là điều Duyên muốn.
Nhiều bạn mình không tìm thấy nick để tag chứ không phải mình không tag đâu nha. Nên ai không được tag thì cũng đừng trách mình nhé. Yêu mọi người nhiều

Novel79, 07/08/2024 03:15:33

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện