Chương 03

Chuyện Tình Của Anh Và Em

Thiên Thanh 09/07/2024 23:27:10

"Mày làm gì mà con dâu của bố chạy trối ૮ɦếƭ thế kia?"
Thiện Nhân liền bày ra bộ mặt vô tội đáp:
"Con có làm gì đâu. Tại con dâu của bố nhát quá."
Nói xong, anh đứng dậy định đi về lớp thì nghe bố mình nói:
"Cần bố giúp không? Nhìn mày làm ăn chán quá, mãi không tán được con dâu làm bố mày sốt ruột theo."
Đương nhiên Thiện Nhân từ chối. Anh mà đồng ý thì khác gì thừa nhận mình kém cỏi chứ. Sự kiêu ngạo của anh không cho phép anh làm điều đó.
...
Ánh Huyền vừa bước chân vào cửa lớp thì Lan Anh đã lao ra túm lấy cô tra hỏi:
"Nói mau! Mày và con trai thầy hiệu trưởng quen nhau từ bao giờ?"
"Anh người yêu qua mạng của tao đấy."
Ánh Huyền chán nản trả lời. Lan Anh lập tức trợn tròn mắt nhìn cô như thể đây là chuyện động trời. Mất một lúc, nhỏ mới bình tĩnh lại liền giơ ngón tay cái lên rồi khen lấy khen để:
"Được đó! Trông mày thế này mà cua được con hiệu trưởng. Tao xin bái phục! Có gì nhớ truyền cho tao ít kinh nghiệm."
Ánh Huyền giơ tay đập Lan Anh một phát cho đỡ bực. Ai bảo dám khịa cô.
"Giờ mày tính sao đây?"
Nghe con bạn hỏi câu này, Ánh Huyền liền thở dài một hơi. Cô mà biết làm sao thì cũng không đau não như lúc này.
"Mày cảm thấy tao nên làm gì mới ổn?"
Người ta đều nói người ngoài cuộc sáng suốt hơn nên tôi quyết định trưng cầu ý kiến con bạn xem thử. Lan Anh liền bày ra bộ dạng người từng trải mà hỏi tôi:
"Mày có thích người ta không? Người ta có thích mày không? Nếu cả hai có tình cảm với nhau với thì cứ tiếp tục bên nhau thôi. Đừng để mẹ mày biết là được. Còn nếu không có tình cảm thì cứ dứt khoát cắt đứt, mỗi người một ngả. Xong chuyện."
Nghe Lan Anh nói thì có vẻ dễ dàng nhưng vấn đề là Ánh Huyền chưa từng nghiêm túc nghĩ đến vấn đề đó. Trước kia cô chỉ nghĩ yêu thì yêu thôi, đến đâu thì đến. Còn tương lai thế nào, cô chưa từng để ý. Không ngờ bây giờ cô lại bị chuyện này làm phiền não.
Thấy Ánh Huyền mãi không nói gì, Lan Anh lại nói tiếp:
"Sao? Đừng nói với tao là mày không biết nha?"
Ánh Huyền thẳng thừng gật đầu khiến Lan Anh bốc hỏa. Nếu không phải tiếng trống vào lớp vang lên chắc nhỏ sẽ tuôn ra một tràng để thông não cho cô mất.
Ánh Huyền xua tay đuổi con bạn về chỗ rồi cũng đi về chỗ của mình. Thiện Nhân không biết từ lúc nào đã vào đấy ngồi. Vì không biết phải nói gì nên Ánh Huyền chỉ liếc anh một cái rồi quay đi.
"Bé cưng giận gì anh hả? Nói anh nghe xem nào."
Thiện Nhân đột nhiên lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng giữa hai người. Ánh Huyền vội lắc đầu rồi lại quay đi khiến Thiện Nhân càng thêm khó hiểu.
"Tiết học kết thúc tại đây. Các em về nhà nhớ học bài cũ và làm bài tập."
Thầy dạy lý đứng trên bục giảng nhắc nhở cả lớp xong mới cho học sinh về.
Ánh Huyền đeo cặp lên muốn chuồn thật nhanh thì lại bị thầy gọi lại nói:
"Huyền, thầy hiệu trưởng gọi em lên phòng hiệu trưởng đấy."
Nói xong ông lại liếc qua Thiện Nhân đang có ý định đi theo:
"Em không được đi cùng. Chỉ mình Huyền lên đó thôi."
Ánh Huyền cảm thấy hôm nay cô thật xui xẻo. Trong một buổi mà được hẳn hai lần \'vinh dự\' lên phòng hiệu trưởng. Khi nãy là Thiện Nhân đưa cô lên thì không nói làm gì. Bây giờ thầy hiệu trưởng tự nhiên gọi cô lên làm cô thấy hơi sợ.
Cũng vì tâm lý hoang mang, lo lắng của mình nên phải mất một lúc lâu sau Ánh Huyền mới lết được lên phòng hiệu trưởng.
Ánh Huyền đứng trước cửa phòng chần chừ mãi mới dám đi vào. Bao nhiêu dũng khí của cô lập tức bay hết khi nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị của thầy hiệu trưởng.
"Em... Em chào thầy..."
Lắp bắp chào hỏi xong, Ánh Huyền vội vàng nhớ lại xem cô có làm gì sai trai hay không mà thầy hiệu trưởng nhìn cô bằng ánh mắt đáng sợ như thế. Nhưng cô nghĩ mãi vẫn không ra.
Đúng lúc này, thầy hiệu trưởng lên tiếng:
"Em là người yêu của con trai thầy đúng không?"
Nghe thầy hỏi thế, tim Ánh Huyền không tự chủ mà đập nhanh hơn.
Lẽ nào thầy hiệu trưởng gọi cô đến đây là để hỏi tội cô khiến con trai thầy yêu sớm. Phen này cô mà thừa nhận chắc thầy sẽ ép cô phải chia tay con thầy cho xem, có khi cô còn bị phạt ấy chứ.
Nghĩ đến chuyện này, Ánh Huyền lập tức phủ nhận:
"Không có đâu ạ. Em và con trai thầy chẳng có quan hệ gì hết..."
Ai ngờ sắc mặt thầy hiệu trưởng lại càng kém hơn. Ánh Huyền tưởng mình nói sai cái gì nên vội vàng ngậm miệng.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên ngột ngạt hẳn. Ánh mắt của thầy hiệu trưởng cứ chiếu thẳng vào Ánh Huyền khiến hai chân cô không nhịn được mà run rẩy.
Mãi một lúc sau, thầy hiệu trưởng mới lên tiếng:
"Em chọn đi, một là làm con dâu thầy, hai là bị đuổi học?"

Novel79, 09/07/2024 23:27:10

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện