- Chú bị điên rồi à ? Buông ra tên khốn này .
Cô vùng vẫy trong vô vọng , không có đủ sức lực chống cự lại sự mạnh bạo từ người đàn ông này .
- Đúng ! Tôi là tên khốn , từ lúc cháu chưa sinh ra tôi đã là một tên khốn rồi .
Hung tợn cúi đầu ngậm lấy môi cô , ý muốn tước đi tất cả những thứ quý giá nhất của đời con gái .
- Cháu muốn quên tôi , tránh xa tôi để bên nó sao ? Các người đừng mơ tưởng . Vĩnh viễn cháu cũng đừng mơ tưởng thoát được tôi .
Trong sự mơ màng và dằn vặt , từng hồi va chạm kịch liệt và tiếng thở gấp đều đặn vang lên trong căn phòng sa hoa . Trong тһô Ьạᴏ có nhu hòa , còn kèm theo sự khổ sở .
---
Hắn tỉnh dậy trong một mớ hỗn độn quần áo của bản thân , đầu đau giống như bị người khác đập vào . Phí Ngạc xoa xoa đỉnh đầu cố nhớ lại những chuyện đêm qua . Nhìn thấy vết máu đỏ ở trên ga giường , đôi mắt hắn càng tối lại .
Hôm qua rốt cuộc thắng đã làm chuyện đáng kinh tởm gì chứ , hắn *** con gái của người anh em giàu sinh ra tử cùng mình mấy mươi năm .
Tiến đến phòng tắm nhanh chóng vệ sinh cơ thể và mặc quần áo , giống như tên điên lái xe lao khỏi nhà thẳng tiến đến gia đình Thiên Thanh .
- Phí tiên sinh ! Chào ngài .
Người làm của nhà họ Thiên thấy hắn thì vô cùng cung kính chào , người hắn gặp đầu tiên không phải cô . Mà là Tô Diệp Linh , vợ của Thiên Tín .
- Cậu tìm Tín sao ? Buổi sáng anh ấy đã đến công ty sớm rồi .
- Không ! Chị Diệp , tiểu Thanh đâu ?
Hắn hớt ha hớt hải chạy lại chỗ người phụ nữ phúc hậu .
- Con bé đang ở trên phòng , hôm qua có việc gì mà công ty cậu lại đày đọa con gái tôi tăng ca cả đêm thế .
Lúc về Tô Diệp Linh thấy con gái phờ phạc một mỏi thì đau lòng vô cùng . Đó là báu vật duy nhất của bọn họ .
Phí Ngạc dường như không quan tâm đến người kia nói gì , chỉ một mạch vội vàng chạy lên phòng của cô . Tự nhiên vặn mở chốt cửa , bóng dáng co người lại trên giường ngủ của cô gái khiến cho trái tim hắn giống như bị kim đâm .
Cửa bị mở ra Thiên Thanh liền ngay lập tức lau vội hai hàng nước mắt đang chảy dài . Mọi chuyện đều rơi vào tầm kiểm soát của hắn .
- Tiểu Thanh ! Cháu không sao chứ ?
Hắn đóng cửa tiến về phía cô , nảy sinh sự thương tiếc vô hạn .
- Chú mau ra ngoài đi ! Mau cút ra ngoài cho tôi .
Bị người trước mặt giữ lại , vô chỉ có thể uất ức đập vào l*иg ng kia .
- Ta biết cháu đang giận ! Đêm hôm qua là chú Ngạc sai , chú làm cháu đau có phải không ?
Hắn kéo cô gái vào lòng ôm lấy , thật ra trong cái rủi có cái may . Cũng về tình huống phát sinh đêm qua , mới giúp cho hắn sáng mắt ra . Từ trước đến giờ cô chưa từng phản bội tình yêu của cô dành cho hắn , chỉ là do hắn sai lầm mà ra .
Vết máu đỏ chói mắt trên giường buổi sáng là minh chứng rõ nhất , tình yêu đầu tiên của cô dành là cho hắn , lần đầu tiên của cô cũng là cho hắn . Vậy mà hắn nỡ lòng nhục mạ cô bằng những lời lẽ cay nghiệt đến vậy .
- Vì sao buổi sáng lại tự trốn đi , sao không để ta đưa cháu về nhà .
- Tôi như thế nào không liên quan tới chú , đêm qua không có bất kỳ chuyện gì cả . Chú mau đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi .
Cô dùng tất cả sức lực để nói ra , nhưng không hiểu sao nói được một nửa mắt lại tiếp tục ươn ướt .
- Cái gì mà không liên quan đến tôi ? Vậy thì ai là kẻ hôm qua đè lên người em ?
Hắn vô lại mở miệng nói , sự sợ hãi khi cô biến mất ban nãy đã cho hắn biết được rốt cuộc tình cảm trong mình là gì rồi .
Tất cả là do hắn cố chấp , hắn từ lâu đã không thể thiếu cô . Đợi đến khi cô sắp rơi vào vòng tay người khác , hắn mới nhận ra và không ngừng ghen tức .
- Tôi không biết ! Tôi không biết gì cả chú đừng nói nữa .
Nghĩ đến tất cả những hành động hôm qua , Thiên Thanh liền bất giác đỏ mặt . Từ nhỏ đến lớn cô chỉ thấy được bộ mặt lạnh lùng như tảng băng của Phí Ngạc . Cái dáng vẻ kích động và cuồng loạn trong màn đêm , đã ức hϊếp cô và khiến cô sợ hãi không ít .
- Chú mà còn không buông ra tí nữa mẹ tôi lên đây sẽ lớn chuyện đó . Chú có còn muốn làm anh em với ba tôi không vậy ?
Cô sợ hãi đề thấp giọng . Cánh cửa kia chưa khóa , người khác có thể vào bất kỳ lúc nào .
- Trước đây tôi quan ngại xa lánh em là bởi vì mối quan hệ giữa tôi và ba em đấy . Nhưng bây giờ ngay cả con gái anh ấy tôi cũng dùng rồi . Em bảo tôi còn sợ gì nữa hả ?
- Không được ! Bây giờ không thể để cho ba phát hiện được . Hôm trước tôi vừa mới thông báo với ba mẹ về Thiên Nam , tôi nói với họ là tôi đã quên chú . Nếu như bây giờ bọn họ phát hiện ra con gái của bọn họ lẳиɠ ɭơ như vậy , nói lời không giữ lấy lời . Họ sẽ không chịu nổi .
Cô vừa nói lại vừa khóc , tại vì sao đêm hôm qua cô không phản kháng kịch liệt hơn . Cô biết người này đang say , nếu như cô cố thêm một tí có thể sẽ thoát được . Nhưng không hiểu sao cho trong 1 phút giây nào đó , cô lại không nỡ . Bởi vì cô biết cô vẫn còn yêu hắn quá nhiều .
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.