"Tôi có thai rồi"
Chất giọng âm u lạnh lẽo đến thấu xương tủy, cô đang đối diện mặt với người đàn ông mà cô hận đến suốt đời.
Chỉ vì một ngày đẹp trời kia mà ánh sáng trong lòng cô đã vụt tắt theo ánh nắng chói chang giống như ngọn lửa thiêu đốt trái tim của Hạ Như.
Mọi thứ trong kí ức của cô nhuộm một màu m/áu đỏ tươi. Má/u_màu của sự thù hận, chết chóc!
"Từ sau nhớ đi đứng và ăn uống cẩn thận, đừng để con tôi chịu khổ"
Hắn còn không dành cho cô một ánh nhìn, cho dù là liếc nhìn cô trong 3 giây. Giọng hắn khản đặc mang vài phần âm u lạnh lẽo.
Nhìn gương mặt cương nghị kia khó mà đoán ra tâm tư của Chính Hy đang nghĩ gì?
Cô rũ mí mắt quay lưng bước lại giường trùm chăn quá đầu, hắn lúc này mới quay đầu lại nhìn cô khẽ chau mày kiếm, một lúc cũng rời đi khóa cửa lại.
[......]
Trong thời gian mang thai cô có lấy được một chút tự do là có thể đi lại trong căn biệt thự.
Hai năm trước cô bị hắn đưa về đây, cô bị nhốt trong căn phòng và cô không bao giờ quên được hình ảnh m/áu me của ba mình. Kể cả việc nhìn lấy bầu trời cũng chẳng có cơ hội.
Hai năm trôi đi rồi, cứ mỗi lần hắn tức giận là tìm đến cô һàпһ һạ thể xác lẫn tinh thần cô, khi vui thì ngang ngược ôm cô ngủ, dần dần nó trở thành một thói quen đối với cô.
Vì ở đây một mình ngoài hắn ra cô không quen ai, nhưng cô biết hắn chính là kẻ thù của cô, cô kinh tởm bản thân mình vì đã cùng hắn quan hệ.
"Tối nay...anh sang phòng tôi ngủ được không?"
Cô ôm chiếc bụng bầu đã hơn 5 tháng đứng trước phòng làm việc của hắn, hắn ngẩng đầu nhìn cô, mang theo đôi con ngươi lạnh lẽo và độc đoán.
"Tôi phải tới chỗ của Diệp Như rồi"
Từ lúc cô mang thai hắn không còn bước vào phòng của cô một lần nào nữa, và từ lúc cô nói cô có thai hắn lại tới chỗ của Diệp Như nhiều hơn.
Diệp Như, cái tên thật đẹp, cô ta là tình nhân của hắn!
"Ừ"
Hạ Như rũ mí mắt xuống bước về phòng, cô là một con ngu mà, cô và hắn căm bản là kẻ thù, trong mắt hắn cô giống như một con chó nhu nhược, ngu ngốc để hắn điều khiểu, phát tiết mỗi khi tức giận.
[......]
Thời gian lại trôi đi thêm 3 tháng, dạo này hắn ở công ty suốt, một tuần về nhà 3 lần còn lại thì đương nhiên không ở nhà rồi.
Hôm nay Hạ Như rảnh rỗi sinh nông nổi, cô làm cơm đưa tới cho tận công ty cho hắn.
"Anh đợi tôi ở đây, tôi đưa cho anh ấy một lát rồi ra ngay"
"Vâng phu nhân"
Hạ Như bước xuống xe, cô cầm trên tay chiếc cặp lồng màu hồng tiến vào cổng cô ty. Tòa nhà cao tầng kia khiến cô choáng ngợp mặc dù không phải lần đầu cô nhìn thấy nó.
"Ting" cửa thang máy lên đến tầng 20 của tòa nhà cao chọc trời có tấm bảng to đùng là "Chính Thị" kia thì dần dần cánh cửa được mở.
Vừa mới bước ra cửa thang máy đập vào mắt cô là hình ảnh Diệp Như bước chân ra khỏi phòng làm việc của hắn, lòng cô dâng lên một cỗ chua xót.
"Ai zô, thứ vợ thất sủng như cô mà cũng dám vác mặt tới đây sao?"
Diệp Như dành cho cô ánh mắt khinh bỉ, giọng nói thấp thoáng mỉa mai, ả hận không gϊếŧ được cô ngay lập tức. Hạ Như cũng chán ghét cô ta không khác gì cô ta.
"Tôi là vợ của anh ta tôi có quyền, còn cô chỉ là tình nhân được anh ta cưng chiều nhất thời thôi"
"Haha, để tôi nói cho cô biết nè, chống mắt lên mà xem cho kĩ, tôi mang thai con của anh ấy rồi"
Cô ta vứt tờ giấy cầm trên tay từ nãy giờ vào mặt cô, tay ả vuốt ve chiếc bụng phẳng lì nói. Suy cho cùng thì cô ta có thân hình cũng đẹp, eo thon, bụng gọn không có tí mỡ thừa nào.
Hạ Như cầm tớ giấy kia lên xem, nhân lúc cô đang khá chăm chú thì ả cầm tay cô lên khiến cô giật mình làm rơi chiếc cặp lồng.
"Aa...bỏ ra"
Ánh mặt Diệp Như tàn độc, độc đoán liếc xéo cô. Ả ta đẩy cô một cái mạnh khiến bụng cô va chạm vào thành lan can, đau điếng.
Diệp Như lại tiếp tục cầm tay cô kéo cái mạnh, cả người cô ngã nhào xuống nền gạch, bụng truyền tới cơn đau tê tái. Hạ Như ôm lấy bụng nhíu chặt mày chịu đựng cơn đau trong người
Cô ta tính ngồi lên bụng cô , Hạ Như nhanh dùng sức dơ chân đạp vào bụng của ả khiến ả ngã quay cuồng xuống nền nhà, âm thanh tiếng giày cao gót va chạm nền gạch vang lên.
Đúng lúc này Hắn vừa đi họp về thì nhìn thấy cảnh ấy. Hắn hớt hải đỡ cô dậy, là đỡ Hạ Như chứ không phải Diệp Như.
Hạ Như vữa một tầng mồ hôi mỏng thoi thóp nhìn hắn, cô mấp mây đôi môi nhợt nhạt.
"Tôi...xin lỗi vì đã làm...con của anh...bị thương, mau đưa Diệp Như...đi...cô ấy...đang có thai.."
Bóng đen dần bao phủ tầm nhìn và ý thức của Hạ Như
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.