“Tôi suy nghĩ lại rồi, không thể chia tay một cách dễ dàng vậy được. Chẳng khác nào cô chơi tôi xong rồi bỏ. Tôi sẽ cho cô cơ hội để nói rõ sự việc trước đây, hãy làm tôi tha thứ những lỗi lầm của cô, nếu không thì..”
Luân cười và cắn nhẹ môi..
“Khoan đã, ngồi dậy đi”
“Tôi đã làm gì sao?”
“Cô thật sự không nhớ à?”
Tôi đẩy Luân ra. Ngồi bật dậy, cố nhớ những chuyện hôm qua mình đã làm.. một dàn kí ức ùa về, nào là ôm cột điện, quỳ lại khóc lóc, sờ múi người khác.
Khỏi phải nói tôi đã điên đến mức nào, tay vò đầu bứt tóc, còn cố đập đập vào đầu mình. Rõ ràng tôi chỉ đùa giỡn với Luân lúc đó, đâu có chi tiết nào câu dẫn người đã có vợ vào nhà giống như lời Luân nói đâu chứ..?
“Lan ơi là Lan sao mày ngu quá vậy?!”
“Liêm sỉ mày đâu hả Lan?”
“Điên mất thôi”
Đang tự dằn vặt bản thân mình trong quá khứ thì tên khùng nào đó đã tiến đến cắn nhẹ bên vành tai của tôi khiến tôi giật mình. Dụi mắt mấy lần mà vẫn là khuôn mặt khó chịu ấy.
“Trước khi nói chuyện thì anh có thể leo xuống giường một người phụ nữ đang độc thân không ạ?”
“Không thích thì sao?”
“Anh là người đã có gia đình, yên phận chút”
Rốt cuộc thì chúng tôi ra phòng khách nói chuyện, anh ta ngồi trên ghế sofa, còn tôi thì quỳ dưới đất. Hai người cứ nhìn nhau chăm chú như vậy, không ai nói với ai điều gì..
Đến khi tôi chịu không nỗi nữa, đành lên tiếng trước:
“À ừ, anh đến tìm tôi để làm gì?”
“Đương nhiên là xem cô nhận lỗi. Nói hết đi, những nguyên nhân khiến chúng ta chia tay là gì?”
Luân bắt chéo chân, hất hàm như tra hỏi tội phạm. Tự bao giờ mà tên này lại trở nên như vậy nhỉ?
“Tôi không có nghĩa vụ phải nói cho anh nghe. Chia tay là chia tay, về đi”
“Nếu cô không nói thì thôi vậy”
“Cảm ơn, cửa không khoá cứ..”
Tôi thấy có gì đó sai sai bèn ngước lên nhìn, Luân đang từ từ cởi từng nút áo của mình xuống. Anh ta cười, một nụ cười còn gian xảo hơn khi nãy.
“Tôi không ngại khiến cô vừa nói ra sự thật, vừa khóc Dưới *** tôi đâu”
“Dừng lại! Luân.. đừng làm vậy..”
“Cô nghĩ tôi là Luân của ngày xưa sao? Luôn trân trọng, yêu thương cô? Sai rồi”
“Đừng.. đừng mà”
Luân cứ tiến gần lại tôi, từ từ sát lại, tay anh giữ chặt lấy cằm tôi, ép cho tôi nhìn thẳng vào mặt anh. Luân tức giận còn không sợ bằng khuôn mặt bình thản đó.
“Giờ nói hay là..?”
“...n..ói..”
Sau đó Luân mới quay về ghế ngồi để lắng nghe tôi nói tất cả. Tôi càng nói trong bộ dàng sợ hãi, thì khoé môi Luân càng cong lên kì dị.
Luân bỗng nhiên cười phá lên, cười đến ôm bụng, lại còn ứa nước mắt. Anh vừa cười vừa chỉ về phía tôi.
“Cô chẳng bao giờ quan tâm đến cảm xúc tôi cả. Cô bên tôi chỉ muốn vơi đi cảm giác tội lỗi mà thôi. Một người phụ nữ như cô.. ૮ɦếƭ tiệt!”
“Cô luôn thảm hại, thật thảm hại, kẻ ích kỷ như cô, dù có lôi quá khứ ra chăng nữa thì sự thật rằng cô phụ tôi là thật. Tôi nói cho cô biết, tôi chưa bao giờ cần những cái tốt mà cô mang lại, thứ tôi cần là cô! Chính là cô kìa! Đồ ngốc!”
Vẫn là tôi khi ấy, cúi gằm mặt xuống không dám đối diện với Luân, vết thương tôi đem lại năm nào vẫn còn âm ỉ trong lòng anh đến như vậy sao?
Chỉ vì một mối tình chẳng đi đâu vào đâu với kẻ ích kỷ như tôi mà đã khiến anh đau khổ đến mức vậy sao?
“Nhìn tôi đi”
Tôi đang bận rộn với một mớ phiền não trong lòng thì Luân đã ngồi xuống bên cạnh từ lúc nào. Anh ta giữ lấy cằm tôi kéo về phía anh, sau đó phủ lên đó một nụ hôn sâu, chứa biết bao nỗi niềm của quá khứ đã chôn giấu từ lâu. Mặc cho tôi cố gắng vùng vẫy, Luân vẫn nhất định không buông.
Sau khi đã thoã mãn cảm xúc, Luân buông tôi ra và thầm thì vào tai tôi.
“Tôi cho cô 7 ngày, hãy bù đắp hết tất cả những tổn thương cô đã gây ra cho tôi, sau đó chúng ta sẽ đường ai nấy đi”
*Bốp!
“Anh sắp kết hôn rồi, đừng làm mấy trò đê tiện đó!”
“Đê tiện thì đã sao? Huỷ hoại cô, làm cô đau khổ, dù có chuyện gì tôi cũng sẽ làm”
Luân kéo tay tôi đặt lên *** anh, lần này chắc chắn là nghiêm túc.
Cả những lời nói đó nữa, tại sao tôi lại cảm thấy mình như bị báo ứng thế này..
[...]
Ở một diễn biến khác..
“Mai, cho anh nằm cạnh đi..”
“Mai Mai ngủ rồi à?”
Tên bác sĩ nào đó đang uỷ khuất vì vợ sắp cưới của mình lại dám đặt một phòng hai giường. Còn cảnh cáo anh không được qua mức nữa.
Sao khi hôn Khôi xong thì lại lăn đùng ra ngủ. Báo hại Khôi lần đầu tiên vượt mức kiềm chế thế này, cứ ngồi năn nỉ cho ngủ chung.
“Em mang nhẫn cầu hôn rồi mà chúng ta chỉ dừng lại mức hôn thôi sao?”
“Nếu hôm cầu hôn anh không ngăn lại thì em đã mang nhẫn của anh đi cầu hôn Jungkook rồi”
“Có thằng chồng nào nhọ như anh không?”
Mai nãy giờ đang ngủ mà bị Khôi làm phiền nên tức lắm. Cô ngồi phắt dậy chất vấn chồng mình.
“Thằng nào bỏ tôi bơ vơ ở khách sạn để đi mua poster của BlackPink? Tôi còn đoạn clip anh cổ vũ Lisa nhiệt tình lắm cơ”
“Thế đứa nào đòi xách váy cưới đi concert để cầu hôn V?”
“...”
“...”
[...]
Rốt cuộc thì cái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Luân bắt tôi vào phòng ngủ với anh ta. Lại còn đắp chăn ngủ khò khò đến 4h chiều.
“Này, tỉnh dậy đi, tôi chưa nấu cơm nữa”
“Tôi đang huỷ hoại cô bằng cách làm cô ૮ɦếƭ đói đây. Ngủ đi”
“Điên mất thôi.”
Tôi đẩy mạnh Luân sang một bên, ngồi dậy lấy đồ đi tắm rửa. Thế mà tên nào đó lại mở toang cửa ra, còn chìa mặt dày vào.
“Cho tôi tắm chung nữa”
“Anh khùng à? Biến đi”
“Tôi muốn hủy hoại cô bằng cách tắm với cô mỗi ngày.”
“Lí do lí trấu, cút. Tôi gọi cho vợ anh giờ”
“Body cô vẫn đẹp ghê ha”
Luân nói rồi xông vào phòng tắm chung với tôi. Phải nói là mặc dù tôi đã né bao lần thì cái tay của tên ấy cứ thích mò mẫn những chỗ không đâu.
Phải mất khá lâu tôi mới ra khỏi phòng tắm một cách sạch sẽ. May mà tính tự chủ của Luân tốt được chút, nếu không thì đã xong tôi rồi.
“Này đi đâu vậy?”
“Đi ăn ramen gần nhà”
“Tôi đi nữa.”
Ra tới ngõ thì gặp bác người Việt hàng xóm của tôi. Vừa thấy tôi bác đã chào trước.
Mấy tháng gần đây bác ấy cứ luôn gán ghép tôi cho con trai của mình. Anh ta tầm 30 mấy tuổi, lúc nào cũng nhìn tôi bằng ánh mắt khiến tôi khó chịu.
“Con đi đâu vậy?”
“Dạ bào bác, con đi ăn ấy ạ”
Bác hàng xóm nhìn sang Luân bên cạnh.
“Còn đây là?”
“Dạ là phụ nữ độc thân và đứa em trai của cô ấy”
Nếu bây giờ giới thiệu anh ta là bạn thì chắc chắn bị sinh nghi.
Thế mà tên điên nào đó lại tiến tới khoác vai tôi còn cười với bác hàng xóm.
“Em trai kiêm chồng cô ấy”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.