Chương 69

Chàng Bad Boy Năm Đó Tôi Từng Đánh Đuổi

Thanh Trà 11/05/2024 18:45:50

“À hình như Luân kết hôn rồi đó”
“Vậy à”
“Sao cậu bình thản vậy? Không có chút buồn bã nào vậy?”
Tôi cười nhạt. Ban đầu người sai là tôi, người bỏ rơi anh ấy cũng là tôi. Vậy thì có tư cách buồn không chứ?
Luân ngay từ đầu đã đáng thương như thế. Tôi lại vì quá khứ năm xưa mà ích kỷ làm theo ý mình, cố tình không hiểu tình cảm của Luân như vậy.. cũng đáng nhỉ?
Kẻ bội bạc như tôi thì làm gì xứng đáng với người ta nữa? Chỉ biết bản thân mình mà thôi..
Tôi hít một hơi thật sâu, cố nén những nỗi buồn vào trong lòng, để thốt lên hai từ không sao để Mai an lòng.
“Lan à, tỉnh lại đi. Xin mày đó, mày vì Luân dùm tao đi, nó sắp kết hôn là mày hết cơ hội rồi đấyyyyy. Thời gian qua đã đủ lắm rồi, cả hai đều khổ cả rồi. Nếu yêu nhau thì về bên nhau đi”
“Chen vào hạnh phúc người khác là tuesday đó!”
“Thôi được rồi, hết cách. Tao về đây, mai ghé!”
Tôi nhìn Mai, cười thay cho câu trả lời. Mai lúc nào cũng lo cho hạnh phúc của tôi cả. Tôi đã chấp nhận sống cả đời với danh phản bội thì làm gì dám mơ ước được hạnh phúc chứ?
Vừa nghĩ đến thôi đã thấy bản thân đê tiện, hèn nhát biết nhường nào.
Nhớ hồi mới sang Nhật. Ba mẹ đã rất buồn bởi cuộc từ biệt không nói trước này. Họ nhắc về Luân khá nhiều, xin tôi hãy suy nghĩ lại. Lúc ấy tôi cũng chỉ biết cười khổ mà thôi.
Mai vừa ra về được một lúc đã khó chịu đứng nhìn tên trước mắt.
“Thằng nào không liên quan đến người yêu cũ? Thằng nào mọi chuyện đã qua rồi?”
“Cô ấy nói sao?”
Thấy không? Thiếu nghị lực vãi luôn. Hai năm qua tưởng cứng rắn một chút, ai ngờ sau khi Mai đặt cuốn nhật ký xong ra về, rồi quay lại bất ngờ bắt gặp tên nào đó đang ôm quyển nhật ký mà khóc sướt mướt.
“Nó không phản ứng gì nhiều. Cứ bình thản như vậy đấy. Cậu già đầu rồi mà lại thích dùng cách này để níu kéo ta à?”
“Con nhỏ đó sao nghe tin tôi lấy vợ cũng không khóc gì cả chứ?!”
“Ai biết? Tôi chỉ giúp hai người tới đây thôi. Ráng mà quay lại với nhau đi, tôi đợi đám cưới của hai người”
Mai vừa nói vừa dúi vào tay của Luân một tờ giấy địa chỉ nhà của Lan sau đó rời đi.
Tên nào đó không ngờ lại theo đuôi Mai đến đây, lúc gặp ở sân bay hắn ta lại diện cớ đi công tác là cô thấy nghi nghi rồi.
Thôi vậy cũng tốt, một kẻ mặt mày với một kẻ lạnh lùng. Mong hai kẻ điên này có thể quay lại, giờ thì..
“Alo Khôi à?”
“Anh nhớ em quá à, em định bỏ anh lại khách sạn bao lâu đây?”
“Đừng dùng mấy câu quyến rũ đó nữa, em thích lắm”
“Vậy thì... mau mau tới đây!!!”
[...]
Về phần Luân, anh đã bắt xe nhanh đến địa chỉ mà Mai đưa cho. Nhưng nếu muốn đến đó còn phải đi một đoạn sâu vào trong mới tìm được nhà mà taxi thì không vào được.
Thế là Luân phải đi bộ xuống. Đi chưa được bao lâu thì anh suýt bị cảnh tượng trước mặt làm cho hú hồn.
Một cô gái với mái tóc dài đen, lại mặc thêm bộ váy trắng, khuôn mặt thì nhớt nhát đang ôm trụ điện.
“Đm nó tại sao anh lại đi lấy vợ chứ?! Tôi định sẽ bỏ về để quyến rũ anh mà, tại sao anh lại làm vậy hả? Tôi sai rồi, tôi sai được chưa? Tôi xin lỗi mà, làm ơn hãy tha lỗi cho tôi đi, tôi sai rồi”
“Gì đây? Ma trinh phụ chờ chồng à?”
Luân bị bộ dạng của cô gái nói tiếng việt trước mặt làm cho sợ hãi. Không ngờ ở đây còn có ma đồng hương, vậy chắc Lan cũng thấy rồi..
“Bao năm qua tôi đã luôn hối hận rất nhiều, tôi đê tiện, tôi phản bội anh. Vậy mà con mẹ nó trái tim tôi nó yêu anh, cứ nhìn thấy anh là nó cứ đập bịch bịch muốn xỉu. Có lúc tôi còn mơ thấy nó chửi tôi ngu vì tôi dám lấy lý do xàm xí để rời xa anh, làm tổn thương anh..”
“Này, nãy giờ tôi đã khóc lóc quỳ lại anh rồi mà sao anh vẫn đứng yên thế này? Nói chuyện đi chứ, ghét tôi đến vậy à?! Thôi mà năn nỉ, tôi không tái phạm nữa, tôi yêu anh ૮ɦếƭ đi được, ai dám ngu mà bỏ chồng có con hàng con ghẻ như tôi chứ?”
Con ma trước mặt Luân vậy mà đang ôm lấy cột điện còn hôn nó nữa chứ. Con ma khùng này nó cứ quen quen làm sao...
“Được rồi, là tôi sai, tôi ngủ với anh rồi bỏ chạy, làm anh đau khổ, bỏ rơi anh. Tôi sẽ không làm ảnh hưởng tới gia đình hạnh fuck của anh đâu. Chúc anh và vợ trăm năm.. đi đây!”
Sau đó con ma ấy lảo đảo đi về phía trước sau đó té cái ầm xuống đường. Nãy giờ Luân mới biết con ma ấy là người thật..
“Lan?!”
Anh chạy vội lại đỡ con ma đồng hương này. Ai ngờ lại phát hiện con ma đó là vợ anh..
“Ủa sao kì lạ vậy? Sao xuất hiện tới hai thằng khốn lận nè”
Lan vừa chỉ về cây cột vừa chỉ vào mặt Luân. Coi bộ đã say bí tỉ rồi. Không ngờ lần đầu hội ngộ lại trong hoàn cảnh này.
“Lan, tỉnh dậy đi, tôi đây!”
“Sao anh giống người yêu cũ quá vậy?”
Lan cười, cười đưa tay nhào nặng hai bên má của Luân, sau đó còn trượt tay xuống body..
“Quào, body ngon ghẻ hơn cái tên khốn xa xa, vậy chắc là thằng người yêu cũ rồi hehe, nếu đây là giấc mơ thì tôi không muốn tỉnh lại đâu..”
“Cái con nhỏ này, sao bê tha vậy? Còn R*ợ*u chè nữa chứ!”
Luân vừa nói xong thì lương tâm lại cắn rứt. Quá khứ của anh thế kia.. mà lại dám nói cô.
“Là Luân à? Thằng khốn ૮ɦếƭ tiệt mang vẻ ngoài đẹp trai sao? Bởi thế... hahaha, anh đã ngủ với bao nhiêu cô rồi? Nghe bảo nhiều lắm..”
“Điên à? Tôi vẫn còn sạch sẽ đấy nhé”
“Ò ò biết rồi, giờ về đây. Giấc mơ hôm nay lạ quá..”
Lan đứng dậy lảo đảo đi về nhà. Luân cũng âm thầm đi theo. Trong lòng thì vô thức chửi con nhỏ trước mặt, đã sống một mình lại còn R*ợ*u chè, nếu hôm nay anh không phát hiện thì lỡ thằng nào đó lại hãm hại thì sao?
“Con nhỏ này luôn khiến người ta lo lắng”
Luân cũng không ý thức được rằng anh ta cũng đang đi theo sau một cô gái trẻ như tên Biến th'..
Lan vừa bước vào nhà đã nằm lăn ra đất ngủ say. Cửa vẫn mở toang không hề có chút phòng bị. Luân đứng bên ngoài lắc đầu
“Cái này là quyến rũ người khác vào nhà rồi. Tất cả đều là lỗi của cô đấy Lan ạ”
Sau đó Luân bước vào nhà, cẩn thận khoá chặt cửa. Nhìn Lan đang nằm dưới sàn nhà, anh lại lắc đầu.
“Đã quyến rũ người ta vào nhà còn lại cố tình ngủ để người ta buồn ngủ theo, haiz, cô cứ thích làm sai nhỉ?”
Luân vừa nói vừa bế xốc Lan lên, đưa về phòng ngủ. Và sau đó cả hai như không hề có cuộc chia ly mà ôm nhau ngủ say..
Sáng hôm sau..
Tôi tỉnh giấc vì cảm thấy khá khó thở, cả đêm cứ như ai đó đè mình, mặc dù tôi đã chửi mấy con ma đã đè mình trước đó, vậy mà nó lại dám đè tiếp. Lần này nhất định phải lên chùa mới được!
Có lẽ do hôm qua uống say quá nên đầu tôi đau nhức dữ dội, lại còn chóng mặt nữa đến hoa cả mắt thấy một body sừng sững trước mặt.
Tôi không quan tâm, chao đảo đi xuống giường, ra ngoài bếp tìm nước uống.
“Haiz, riếc rồi mấy con ma này toàn ma đẹp trai không. Uổng quá”
“Uổng gì cơ?”
“Ui mẹ ui!”
Tôi giật mình quay lại, suýt nữa thì đã làm bể cái ly thuỷ tinh đắc đỏ. Tôi ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt, quen quá..
Quá quen..
“Haiz, tác dụng phụ của R*ợ*u sao? Thấy người thật luôn này”
Tôi cố tỏ ra bình tĩnh nhất có thể, đặt ly nước về vị trí cũ. Sau đó đi về phòng, đây chỉ là mơ, ngủ thêm xíu nữa sẽ tỉnh lại mà thôi..
“Là tôi, Luân đây!”
“Luân đây, thằng bị cô vứt bỏ đang đứng trước mặt cô này!”
“Haiz, giấc mơ này như ác mộng vậy, anh ta đó sao ở đây được.. tỉnh lại đi..”
Tôi đắp mền đi ngủ tiếp, ấy thế mà một lúc sau cơ thể nó lại nặng nặng. Bực quá tôi liền mở toang ra định thương lượng với con ma rằng cho mình yên. Ai ngờ vẫn là khuôn mặt ấy..
“Có lẽ cô không nhớ tôi nhỉ? Đành phải dùng cơ thể này chứng minh thôi.”
Lúc này tôi mới phát giác ra đây không phải là mơ..
“Luân?!!! Làm sao anh vào được nhà tôi?”
“Tôi suy nghĩ lại rồi, không thể chia tay một cách dễ dàng vậy được. Chẳng khác nào cô chơi tôi xong rồi bỏ. Tôi sẽ cho cô cơ hội để nói rõ sự việc trước đây, hãy làm tôi tha thứ những lỗi lầm của cô, nếu không thì..”
Luân cười và cắn nhẹ môi..

Novel79, 11/05/2024 18:45:50

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện