Chương 11

Cha À! Người Là Ác Ma

Crystal (Ánh Nguyệt) 07/08/2024 17:15:33

Hắc Vương Thần tức giận chạy theo, đuổi sắp tới cô hắn đưa tay bắt lấy bàn tay non mịn của cô. Dám từ chối anh sao khiến anh nhục nhã trước bao nhiêu người như thế. Kéo cô lại thật mạnh rồi đặt lên đó một nụ hôn. Nó chứa nhiều cảm xúc của hắn: ngọt ngào, tức giận và hối hận. Hối hận ư? Phải, hắn hối hận. Cái hắn muốn là sự tự nguyện của cô, không phải là ép buộc cô vào bước cùng. Hắn không thích việc đó. Nhưng nó quá ngọt, khiến hắn không thể nào dứt ra được nữa, hắn đã đi quá sâu rồi.
Ra sức mυ"ŧ lấy mùi hương ngọt ngào của cô, hắn lợi dụng lúc cô đang hé miệng liền đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô khuấy đảo. Cảm giác khiến hắn không muốn rời xa nó mãi mãi chỉ muốn ở trong đây suốt mà thôi.
Cô sợ hãi lấy tay đập mạnh vào l*иg ng rắn chắc của hắn. Hắc Vương Thần lại dám hôn cô. Hắn đúng là bị điên thật rồi. Huhu. Cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô không muốn chuyện này đi quá sâu vào vấn đề. Cố gắng phản kháng nhưng sức cô nào lại sức hắn?
"Ưʍ...ưʍ....buông...ra!"- cô gắng mở miệng nói. Cô sắp hết không khí để thở rồi.
Nhận thức được cô không tài nào thở nổi nữa hắn đành lưu luyến buông môi của cô ra. Kéo ra đó một sợi chỉ bạc giữa miệng hai người.
Chát!
Cô vung tay tát thẳng một cái vào mặt của Hắc Vương Thần ở trước mặt. Cô vừa làm gì vậy? Cô vừa mới đánh cha nuôi- người đã nuôi nấng cô tới giờ đó. Làm sao đây làm sao đây???
"Con dám.!!!!"
"Đúng! Tôi vừa đánh cha đấy"
"HẮC TIỂU NHIÊN!!"
"Với một tên biếи ŧɦái cha đã từng dạy tôi rằng hãy thẳng tay mà đánh hắn! Hiện tại tôi đã và đang làm theo lời của người đó ạ!"
"Được lắm!"
Ôm lấy cô vác cô lên vai, hắn nhanh chóng bước lên cầu thang nhanh nhất có thể rồi tiến vào phòng ngủ của hắn đóng của lại.
Vυ" Trần ở dưới lầu mà cảm thấy thương cho Nhiên Nhiên chọc giận thiếu gia rồi là không yên đâu! Haizzz.
Ở trong căn phòng chỉ có hai màu chủ đạo là trắng đen làm cho cô có cảm giác lạnh sống lưng. Cha nuôi đang định làm gì thế này.
Hắn ném mạnh cô xuống giường rồi nằm đè lên người cô cúi xuống hôn cô một cách mạnh bạo. Hắn dường như mất đi cả lý trí cứ như vậy mà tiếp tục. Không biết được truyện hắn sắp làm là gì. Bàn tay di chuyển đến đồi núi căng tròn mới lớn của cô *** nó thành nhiều hình dạng khác nhau không còn giống như ban đầu rồi.
"A!"- cô như chìm đắm vào thế giới mà anh tạo cho cô khiến cô đê mê đến không biết trời cao đất dày là gì cả.
"Xem ra không tệ."-gì chứ!
"Làm ơn tha cho tôi....."
"Con đã đυ.ng vào giới hạn của ta! Làm sao để tha thứ được chứ?"
"Buông..."
"Không!"
Hắn tiếp tục làm việc của mình mà không màng tới suy nghĩ và cảm giác của Hắc Tiểu Nhiên như thế nào cả.
Hắn luồng tay vào *** của cô, chạm vào nơi tư mật nhất của người con gái. Hắn khẽ vuốt ve.
"Ưʍ...dừng lại...."- cô đang dần mất đi lí trí rồi. Ai cứu với.
"Thật mẫn cảm. Chỉ một chút mà con đã ra nhiều thế này rồi! Bảo ta dừng?"
"Ư...ưʍ..."
Xé tách qυầи иᏂỏ của cô, hắn nâng niu, rồi đưa một ngón tay vào trong tiểu huyệt của Hắc Tiểu Nhiên nhỏ bé.
"Ưʍ....làm ơn...dừng lại"
Hai ngón rồi ba ngón....
"Vẫn còn cứng miệng sao!?"
Hắn ngồi dậy cởi hết đồ của mình ra chỉ còn chừa lại cái qυầи иᏂỏ của mình. Lại tiếp tục nằm đè lên cô hôn cô ngấu nghiến. Bàn tay vẫn là không an phận tìm tới nơi đó.
"Không muốn ưʍ..."- cô vẫn không muốn bị ô uế bởi người này và trong tình thế này đâu. Đẩu mạnh hắn ra rồi nhanh chân chạy xuống giường cố gắng chạy ra khỏi phòng.
Rầm rầm rầm
"Mở cửa ra huhu..."- cửa đã bị khoá mất rồi. Ai cứu với.
"Con dám sao.!"
Lột luôn chiếc qυầи иᏂỏ, nắm cánh tay cô kéo mạnh cô lên giường, тһô Ьạᴏ đem vật to lớn của anh vào nơi tư mật nhất của cô.
"Aaaaaaaah.!!!!"- đau. Là từ để miêu tả đến nó. Rất đau như xé toạc cô ra vậy.
"Ngoan nào! Từ từ rồi sẽ hết."- hắn dịu dàng dỗ dành cô. Hắn chưa từng dỗ dành ai nên có lẽ động tác còn hơi vụng về.
"Mau lấy ra khỏi người tôi. Huhu"
Đẩy mạnh một cái, hắn bắt đầu di chuyển bên trong cô. Phía dưới chảy ra một dòng máu theo xuân dịch đi xuống nệm trắng tinh làm nó như nở rộ trước màn đêm thanh tĩnh. Làm chói mắt người nhìn nó.
"Ưʍ...ưʍ..."
"Con là của ta!"
Hắn di chuyển chầm chậm rồi từ từ tăng tốc bên trong cô. Khiến cô lên đến tận mây. Sung sướиɠ như ùa về vậy. Cô bắt đầu bị mê muội không còn biết đến gì nữa cả. Quên luôn cả chuyện kháng cự lại hành động của hắn.
"Muốn....tôi muốn...hơn nữa ưm ưʍ..."
"Tiểu dâʍ đãиɠ!"
"Muốn...ưm"
"Nói! Em yêu tôi đi!"
"Ưʍ...không!"
"Nói!"
"Em yêu anh!"
"Em yêu ai?"
"Em yêu Hắc Vương Thần!"
"Gọi tên"
"Em yêu Thần"
Miệng mỉm cười hài lòng. Hắn và cô bắt đầu chạy nước rút, cho đến khi hắn gầm nhẹ một tiếng. Phóng thích dòng *** .
Cả đêm hắn đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác khiến cô rất mệt mỏi ngất lên ngất xuống.
Trong màn đêm tĩnh mịch, có tiếng *** mê hoặc của người con gái và tiếng gầm nhẹ của người con trai.
Cảnh xuân trong phòng lần lượt hiện lên khiến mọi thứ xung quanh trở nên ám muội hơn bất cứ thứ gì.

Novel79, 07/08/2024 17:15:33

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện