Chương 72

Buông Tha

Thảo Phạm 07/07/2024 00:34:50

“Em nhất định phải đợi tôi... Uyển Vy, nếu có kiếp sau... tôi sẽ tiếp tục bảo vệ em...”
Giang Phong cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên trán Bạch Uyển Vy rồi quay người rời đi. Hắn không còn đủ dũng khí để nhìn mặt cô nữa...
...
Sau đó một tuần, Giang Phong vẫn chưa thể lấy lại được tinh thần, hắn thường xuyên nổi nóng, chỉ cần nhìn thấy một chỗ không vừa ý là liền mắng mỏ thậm tệ. Rõ ràng là hắn trở nên tốt hơn là vì có Bạch Uyển Vy. Nhưng giờ đây, cô đi rồi, hắn chẳng còn lí do gì để làm vậy nữa.
Giang Phong đang ở trong thư phòng của mình, cả căn phòng lớn chìm trong sự tĩnh mịch khiến hắn cảm thấy thật lạnh giá. Nơi này đâu có hơi ấm của Bạch Uyển Vy, hắn làm sao có thể thấy ấm áp được. Bỗng chốc, cánh cửa được mở ra, tia sáng nhỏ len lỏi vào trong phòng.
Là Uyển Đình, con bé còn đang cầm trên tay một tấm thiệp. Giang Phong hoàn toàn có thể thấy rõ là con bé rất sợ hãi, nó không biết có nên đưa tấm thiệp đó cho hắn hay không.
“Cha...”
“Con để lên bàn đi.”
Uyển Đình đặt tấm thiệp lên bàn rồi nhanh chóng rời khỏi phòng. Cho dù được cha cưng chiều, con bé vẫn luôn lo lắng rằng cha sẽ nổi nóng với mình, bởi vì từ khi mẹ đi, cha đã thay đổi rồi.
Nó cũng dần dần biết rằng mình phải hiểu chuyện hơn, không thể vô tư cười đùa như trước nữa, gia đình này đã vĩnh viễn thiếu đi mảnh ghép quan trọng nhất rồi.
Ngay khi Giang Phong mở tấm thiệp ra, cái tên được viết trên đó đã kích động hắn, làm cho hắn ngay lập tức xé nát nó thành mảnh vụn.
“Đường Bích Vân... cô không biết an phận sao...”
Đường Bích Vân đã chọc phải ổ kiến lửa rồi. Bạch Uyển Vy vừa mới mất được một tuần, cô ta đã nóng lòng gửi thiệp cưới đến cho Giang Phong, rõ ràng là không coi hắn ra gì, muốn giễu võ giương oai trước mặt hắn rằng so với hắn, cô ta hạnh phúc hơn.
Trong mắt Giang Phong không thể chứa nổi một hạt cát, hắn nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt sắc bén nhìn những mảnh giấy vụn trên sàn. Bạch Uyển Vy không muốn hắn ra tay tàn độc, nhưng điều này đã không còn quan trọng nữa rồi.
Cô ta rạch vết thương trong tim của hắn ra, vậy thì đừng trách hắn độc ác.
Hai ngày sau, Giang Phong đến tham dự hôn lễ của Đường Bích Vân. Trong chiếc váy cưới, cô ta quả thực rất lộng lẫy, nhưng khi Giang Phong nhìn vào, hắn chỉ thấy chán ghét. Hắn không hiểu nổi... tại sao hắn lại có thể vì cô ta mà bỏ rơi Bạch Uyển Vy ?
Hắn điên thật rồi.
Cho đến thời khắc trao nhẫn, Giang Phong bỗng dưng rút một khẩu S***g ra, tháo chốt an toàn rồi nổ S***g, viên đạn xuyên thẳng vào bàn tay của chú rể. Anh ta hét lên, tay còn lại nắm chặt cổ tay mình trong đau đớn, máu bắn tứ tung, vấy lên toàn bộ quần áo trắng muốt.
Giang Phong biết, trò này cũng chẳng nhằm nhò gì cả, đây chỉ là màn mở đầu mà thôi. Những gì hắn muốn Đường Bích Vân phải trả còn nhiều hơn nữa.
“Giang Phong anh dừng lại !”
“Chẳng phải chính cô mời tôi đến đây sao ? Đuổi khách đi, xem ra không có chút tâm ý nào cả.”
“Tôi chỉ muốn anh tới góp vui.”
“Góp vui ?”
Giang Phong cười lạnh, khoé môi hắn nhếch lên một đường cong nguy hiểm. Bạch Uyển Vy mới mất không lâu, cô ta đã tổ chức đám cưới là có ý gì ? Đừng có nói với hắn là cô ta không hề biết chuyện này.
Giang Phong một lần nữa lại nổ S***g, lần này lại nhắm thẳng vào bụng người đàn ông đang đứng bên cạnh Đường Bích Vân, càng khiến hội trường thêm hỗn loạn. Hắn không cần biết cô ta đối với người kia có quan hệ gì, hắn chỉ biết là hắn phải tước đoạt mọi thứ của cô ta đi.
Anh ta ngã xuống, Đường Bích Vân hốt hoảng, nhưng rồi lại bị người của Giang Phong lôi đi.
“Tôi sai rồi, Giang Phong, tôi không dám nữa đâu, tha cho tôi đi...”
“Tôi xin anh, tôi thật sự không dám nữa...”
“Hình như cô còn chưa biết cái miệng hại cái thân là thế nào rồi.”
Vệ sĩ đưa cho Giang Phong một con dao găm, một tay hắn cầm lấy, một tay giữ chặt cằm cô ta, hai người đàn ông cao lớn đằng sau khoá tay Đường Bích Vân lại. Lưỡi dao sắc bén ấy, khiến cho cô ta gào thét điên cuồng.
“Không....”
Ánh mắt của Giang Phong hoàn toàn vô cảm, hắn cố tình tiến hành vô cùng chậm rãi, lưỡi dao cứ từ từ mà cắt đi lưỡi của Đường Bích Vân, tiếng kêu la thảm thiết cũng nhỏ dần rồi tan biến.
Giang Phong vứt con dao xuống, nhìn bàn tay đã dính đầy máu của người phụ nữ dơ bẩn kia mà không khỏi khó chịu, đôi mày rậm của hắn cau lại.
“Cắt toàn bộ gân tay cùng gân chân của cô ta đi, rồi sau đó ném cô ta vào viện tâm thần.”

Novel79, 07/07/2024 00:34:50

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện