Chương 20

Bởi Vì Yêu Em Nên Muốn Có Em

화성 08/08/2024 08:19:06

《 Cái gì? 》cô nghe vậy ngạc nhiên phun hết sữa ra nhìn anh nói.
《 Em làm gì mà ngạc nhiên vậy? Bẩn hết giường rồi 》anh chau mày nhìn giường ngây thơ hỏi.
《 Xin lỗi...nhưng có thật là họ gϊếŧ ba mẹ anh? 》
《 Phải...nhưng sao em để ý chuyện này quá vậy? 》
《 Không có gì...tôi về phòng đây 》cô thất thần đi xuống giường ôm gối về phòng.
《 Em không ngủ ở đây nữa sao? 》
《 Anh không thấy giường bẩn à? 》
《 Bẩn thì thay...không phải em sợ ma sao? 》
《 Anh bị hâm à? Trên đời này làm gì có ma 》
《...》
Tại phòng cô...
《 Quái lạ...dõ dàng là mẹ nói ba mẹ ruột anh ấy vì gia đình mà ૮ɦếƭ...anh ấy thì nói là ba mẹ anh ấy bị ba mẹ hiện giờ gϊếŧ ૮ɦếƭ....Aaaaa 》cô bối rối vò đầu hét lớn.
《 Này có chuyện gì vậy? Em không sao chứ? 》nghe thấy tiếng hét anh nhanh chóng phóng qua phòng cô thì bị cô ném cái gối vô mặt bảo《 Cút...》... khiến anh thất thần về ngủ
《 Haiz...tức ૮ɦếƭ được, rốt cuộc chuyê j này là sao? 》cô lại vò đầu hét lớn lần nữa khiến anh lại lo lắng chạy qua lần nữa, thì lại bị ăn dép và cái câu thần thoại lúc nãy, cút...:v...haiz đúng là con gái có cái tính nóng nảy mà...
《 Không được mình nhất định phải tìm ra sự thật 》
《 Đúng, nhất định phải tìm ra sự thật 》
《 Cút... 》
《 A...Đi liền, ngủ ngon... 》
《 Cút...ha...Tức ૮ɦếƭ mà...》
Sáng hôm sau cô thức dậy rất sớm, tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo kín mít, từ trên xuống dưới toàn là màu đen, đã thế còn đeo khổ trang đen, kính đen, giày đen, nón đen....trông không khác gì...tên trộm...
Cô đi theo anh, núp tới núp nui, lăn tới lăn lui...chỉ mong lấy được tin tức gì đó từ anh...nhưng toàn bị anh...cắt đuôi...thế là cô đành tìm đến nhà ba mẹ hiện tại của anh...điều tra...thì lại thấy anh ở trước cổng...
《 Sao...sao anh lại đến đây? 》cô nhìn amh ngạc nhiên hỏi
《 Sao tôi không được đến đây?...Em chạy trong tim tôi chưa mệt hay sao mà còn theo dõi tôi vậy? 》anh lại gần ôm eo cô
《 Làm...làm gì có...anh quá ảo tưởng rồi...tôi chỉ đến đây thăm mẹ thôi... 》cô đỏ mặt đẩy anh ra
《 Còn dám chối? Xem hôm nay tôi trừng trị em ra sao... 》anh sát lại gần cô vác cô lên vai ném vào xe cười nham hiểm.
《 Á...đừng lại gần tôi...Á đừng lột quần áo...Á nhột đừng liếʍ...Á đừng đâm...Á...ưʍ...Khốn nạn... 》
Sáng sớm hôm sau cô trở mình đau đớn bước xuống giường đi vào nhà tắm..
« A...khốn nạn...hành mình cả đêm còn chưa đủ mà còn dám sai mình làm việc nhà? »
Cô tức giận nhìn tờ giấy dán trên gương mà giật xuống xé nát dục vào thùng rác...
« Nhưng mà cũng tốt...mình có thể kiếm được một số manh mối nào đó từ căn nhà này... »
Cô đứng đờ người suy nghĩ một lúc rồi vui vẻ hớn hở tắm rửa sạch sẽ rồi tiến hành kế hoạch... lục đồ...
« Sao không có ta?...Chỗ này cũng không có...chỗ kia cũng không có?...Có khi nào có căn cứ bí mật không?... »
Cô lục lọi hết cả căn biệt thự nhưng không có bèn đi lại gần tường gõ tìm kiếm xem còn lối đi bí mật nào không...Cô gõ hết tất cả các ngóc ngách trong nhà đều không có động tĩnh...chỉ còn bức tường phía cuối hành lang...cô đi gần lại nó...gần lại...gần lại...cô tính đưa tay lên gõ thì điện thoại lại reo....
« Alo Bân? Có chuyện gì vậy? »
[ Chúng ta gặp nhau đi anh có chuyện quan trọng cần nói ]
«...»
[ Quán cũ ]
«... »
*tút tút* Tiếng điện thoại tắt, cô rời khỏi bức tường, thay quần áo rồi đến điểm hẹn.
« Có chuyện gì không? »
Cô chau mày đi lại chỗ Bân ngồi xuống.
« Nghe nói dạo này em rất thân rất gần gũi với anh ta? »
« Anh gọi tôi ra đây chỉ để nói chuyện này? »
« Đúng vậy... »
« Vậy thì tôi về đây... »
Cô buồn bực đứng dậy chuẩn bị đi về thì bị Bân giữ tay lại.
« Chẳng nhẽ em quên những gì anh ta làm với em sao? »
«...»
« Không phải em muốn trả thù anh ta sao? Sao bây giờ mềm lòng rồi?...Chẳng lẽ em vẫn còn yêu anh ta? »
« Đủ rồi...chuyện của tôi tôi tự giải quyết không cần anh xen vào... »
Cô tức giận hất tay Bân ra bỏ đi...
« Em thật sự muốn chung sống với người đã gϊếŧ ૮ɦếƭ con của em sao? »
Bân chau mày buồn bã nhìn cô nói lớn..
« Con...Con của tôi?... »
« Em thật sự muốn chung sống với người đã gϊếŧ ૮ɦếƭ con của em sao? »
Bân chau mày buồn bã nhìn cô nói lớn..
« Con...Con của tôi?... »
Cô giật mình sờ bụng mình rưng rưng nước mắt rồi lại lau đi quay sang nhìn Bân cười khờ...rồi bỏ lưng quay đi...
« Chuyện của tôi không liên quan đến anh...vở kịch đã hạ màn rồi anh không cần diễn tiếp đâu...tạm biệt...không hẹn gặp lại »
«...૮ɦếƭ tiệt...tôi sẽ khiến em phải yêu tôi...em chỉ là của mình tôi mà thôi...kkk »
Cô đi một lúc thì Bân tức giận đập bàn rồi ngồi cười điên dại khiến mọi người xung quanh đều khϊếp sợ...
Riêng cô lúc đấy thì cứ sờ tay lên bụng hoang mang...cô không thể tin được những gì hắn nói nhưng nếu như hắn nói thật thì sao?...lúc đó cô phải làm sao đây?
« Gì Linh Nhi »
Trong lúc đang hoang mang thì có một cậu nhóc chạy đến ôm lấy chân cô làm cô giật mình...
« Cháu...cháu là ai? »
« Gì Linh Nhi không nhớ cháu à? Cháu là A Tu nè...là con trai siêu chuẩn soái ca của nữ thần Nguyệt Nguyệt đây... »
Cậu nhóc bỏ chân cô ra xoay một vòng đưa tay lên cầm tỏ vẻ đẹp trai..
« À? Là A Tu đây sao? Cháu lớn nhanh thật đó...ba mẹ của cháu đâu mọi người về nước khi nào vậy? »
« A Tu học trường này này...A Tu đang đợi ba đến đón thì gặp được gì xinh đẹp nè...A Tu mới về nước mấy ngày trước...sao dạo này gì không lên wechat nữa vậy? Làm A Tu gọi mãi không được »
Cậu nhóc chỉ tay sang ngôi trường trước mặt cười rồi nhìn cô buồn rầu...
« Tại dạo này gì hơi bận nên không lên...A Tu có muốn đến nơi này với gì không? »
« Muốn ạ A Tu thích đi chơi lắm đấy »
« Được... »
Sau đó cả hai cùng nhau bắt taxi đi đến chỗ cô thường hay đến...
« Gì ơi? Sao mình đến quán bar thế? »
« Giải sầu... »
«...»
« Phục vụ...cho một ly "Phiền não" »
« À...vâng? »
« Gì ơi? Gì có chuyện phiền não à? Nếu có chuyện gì phiền não thì đừng gọi loại đó mà hãy gọi một ly "Ưu sầu" sẽ tốt hơn đấy... »
« Vậy sao? Có vẻ như con hiểu về lĩnh vực này lắm nhỉ? » cô ngạc nhiên nhìn thằng nhóc nhỏ tuổi mà am hiểu về R*ợ*u...
« Phục vụ...đổi ly "Ưu sầu" »
« Có liền...của quý khách đây »
Cô cầm ly R*ợ*u vừa gọi Lên nhâm nhi...vị vừa cay vừa đắng lại có một chút ngọt...rất giống với tâm trạng của cô hiện giờ...
« Gì thấy sao? »
« Ừm...tuyệt đấy »
« Haha đương nhiên rồi...loại mà A Tu chọn thì đương nhiên phải ngon rồi »
Thằng nhóc nghe thấy lời khen liền tỏ vẻ tự cao nhìn cô cười khanh khách..
« Nhưng mà Gì này? Gì có vẻ tâm trạng không được tốt cho lắm...có chuyện gì sao? »
«...Không có gì chỉ là Gì hơi hoang mang một chút... »
«...phục vụ cho một ly "Hoang mang " loại nhẹ »
« Có liền... »
«...» cô cầm ly R*ợ*u lên uống, nước mắt đột nhiên tuôn trào ra khiến A Tu sửng sốt lại gần lau nước mắt cho cô...
« Gì ơi Gì đừng có khóc mà, gì mà khóc là A Tu khóc theo đấy... »
« Gì không sao chỉ là R*ợ*u cay quá làm gì kiềm chế không được...xin lỗi con nha »
*lắc đầu*
« Gì ơi dù có chuyện gì *ngáp* cũng không được giấu một mình nhé, gì có thể kể cho A Tu nghe *ngáp* A Tu sẽ luôn bên cạnh bảo vệ Gì, Gì không được khóc nữa nhé *ngáp* hứa nha... »
Thằng nhóc cầm tay cô vừa ngáp vừa nói rồi lăn ra ngủ lúc nào không hay...cô thấy vậy thì ôm thằng nhóc vào lòng xoa đầu nó cười nhẹ...
* Nguyệt Nguyệt à? Cậu có thằng con thông minh thật đấy vừa am hiểu về R*ợ*u lại còn rất hiểu chuyện...Nếu như con mình còn sống thì 1 năm sau nó trông như thế nào nhỉ? *
« Gọi cho ba thằng bé »
« Vâng... »

Novel79, 08/08/2024 08:19:06

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện